Chương 6 Bồng Lai Thiếu Chủ (6)

Ví dụ như hiện tại, ép Lâm Tử Hiên đi qua để nàng ôm, căn bản không thể từ chối.

Lúc này, Bồng Lai Kiếm Cơ một tay chống cằm, đôi chân thon dài dưới váy đang vắt chéo, nàng tỏ vẻ vô cùng thích thú ngắm nhìn khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng của con trai mình, đôi môi đỏ mang theo ý cười.

“Nương, sao người cứ thích trêu chọc con thế? “

Tần Vũ Ninh vô cùng hứng thú chớp chớp mắt: “Ta thích như vậy không được à.”.

Lâm Tử Hiên nghe vậy không biết nói gì, khuôn mặt đỏ bừng.

Nhìn thấy đứa con bảo bối của mình trước mặt người ngoài luôn tỏ vẻ thành thục cuối cùng vẫn phải cắn răng chịu đựng trước “da^ʍ uy” của mình bước tới, Kiếm Cơ mỉm cười hài lòng.

“Như vậy mới phải đứa con trai bảo bối yêu quý của mẹ chứ.”

Tần Vũ Ninh ôm lấy con trai, đôi môi đỏ hôn vài cái lên mặt của hắn, nhìn khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng của hắn, nàng cười nói: “Bị nương thơm vài cái liền đỏ mặt rồi, lúc con và Uyển Nhi hôn nhau sao không ngại ngùng như vậy?”

“Nương, sao người lại biết con với Uyển Nhi tỷ ...”

Lời của Tần Vũ Ninh lập tức khiến Lâm Tử Hiên có chút đứng ngồi không yên.

Tần Vũ Ninh khịt mũi, có chút bất mãn nói: "Ngươi cho rằng nương của ngươi là loại người gì? Bồng Lai Kiếm Cơ là gọi cho có à? Toàn bộ Bồng Lai đảo, có cái gì có thể giấu được ta."

Lâm Tử Hiên vẻ mặt xấu hổ không biết nên tiếp lời như thế nào.

Văn Nhân Uyển được Kiếm Cơ nhận nuôi từ khi còn nhỏ, cùng Lâm Tử Hiên cùng nhau lớn lên, hai người có thể gọi là thanh mai trúc mã.

Cùng với Văn Nhân Uyển dần lớn lên, khí chất và dung mạo của nàng dần dần giống với Kiếm Cơ.

Luận tư sắc, nàng bây giờ với Kiếm Cơ không phân cao thấp, tính tình đoan trang dịu dàng, Lâm Tử Hiên tự nhiên là càng ngày càng thích nàng, cuối cùng vào một năm trước, Lâm Tử Hiên đã đã lén lút cùng với Văn Nhân Uyển phát sinh quan hệ vợ chồng.

Lâm Tử Hiên luôn giấu rất tốt, không ngờ vẫn bị Tần Vũ Ninh phát hiện.

“Uyển Nhi từ nhỏ tới lớn được ta nuôi dưỡng như con gái, nó lớn hơn con hai tuổi, luôn coi con như em trai, con đã có hôn thê quốc sắc thiên hương như Cẩn Nhi, còn lừa thêm được Uyển Nhi.”

Tuy nói nam nhân tam thê tứ thϊếp là chuyện bình thường, trong tương lai con sẽ không chỉ có Cẩn Nhi là vợ, nhưng tình cảm mà Uyển Nhi dành cho con lại giống đệ đệ hơn. Nếu sau này Uyển Nhi có người mình thích, con nói nương phải làm thế nào với nàng đây?”

Nhìn thấy Lâm Tử Hiên trầm mặc, trên mặt lộ ra vẻ áy náy, Tần Vũ Ninh trong lòng lập tức mềm nhũn, nói: "Gạo cũng đã nấu thành cơm rồi, con cùng Uyển nhi cũng không phải ngày một ngày hai, nếu như tương lai nàng đồng ý, con cưới cả Uyển Nhi ta cũng sẽ không phản đối.”

“Thật sao, nương? Đây là chính miệng người nói đấy nhé.”

Lâm Tử Hiên lập tức vui mừng khôn xiết.

Tần Vũ Ninh lườm hắn: “Đúng vậy, ta đồng ý.”

Lúc này, thanh âm Lục Trung Minh từ ngoài cửa truyền đến, đang cùng Hạnh Nhi nói chuyện.

Lâm Tử Hiên cuối cùng cũng được mẫu thân đồng ý, tâm tình rất tốt, ngữ khí gấp gáp nói: "Lục thúc thúc tới rồi, Lại nói, lần trước Lục thúc rời cung đã qua một tháng, hôm nay trở lại, nhất định có rất nhiều chuyện muốn nói cùng người, con không làm phiền người cùng lục thúc thúc nữa."

Vừa dứt lời, Lục Trung Minh đã đẩy cửa vào, khắp người nồng nặc mùi rượu.