Chương 11: OMG! Mẹ kế thích Long đại thiếu

Hai cha con cãi nhau gay gắt, lửa giận bao chùm tựa như chạm vào là phát nổ ngay.

Đứng ở bên cạnh Long Hữu Đình, Bách Tuyết đột nhiên che miệng cười, mở miệng hòa giải: “Được rồi, Long thiếu nói không sai, vừa mới tra hỏi Đường tiểu thư nhiều như vậy chắc chắn sẽ làm cho cô ấy mệt mỏi, cho nên nghỉ ngơi một ngày cũng không có gì là quá đáng! Rốt cuộc Long đại thiếu là người con hiếu thuận, khẳng định sẽ không lén gạt người làm cho người phải tức giận. Người cũng đừng quá ép buộc con, hai cha con mỗi người lùi một bước có phải là biển rộng trời cao hay không?”

Những lời nói của Bách Tuyết dường như có ẩn ý.

Đường Tiểu Nặc bắt đầu chú ý đến cô ta.

Ngay sau khi cùng Long Đại thiếu ký giao dịch, kỳ thật nàng cũng đã điều tra qua về Long gia.

Long gia có rất nhiều người, nhưng con trai thì cực ít.

Có thể nói dưới gối Long Hữu Đình chỉ có Long Cảnh Sâm là con trai, chính là người thừa kế của Long gia sau này. Chỉ là Long Hữu Đình lấy vợ, sinh ra được Long Cảnh Sâm, khi Long thiếu 12 tuổi thì mẹ hắn do tai nạn ngoài ý muốn rơi xuống vách núi không có tin tức. 7 năm sau, Long Hữa Đình thú vị khi thấy sự xuất hiện của siêu mẫu Bách Tuyết, hiện giờ thì cũng đã kết hôn được hơn 5 năm.

Chỉ là….. không biết vì cái gì, Đường Tiểu Nặc cảm thấy trong mọi lời nói của Bách Tuyết đều cố ý nhắm vào nàng. Nàng cho rằng cô ta có thù gì đó với Long đại thiếu, nhưng định thần lại thấy, cô ta rõ ràng đang liếc mắt đưa tình nhìn Long Cảnh Sâm.

Đương Tiểu Nặc cảm thấy suy nghĩ của mình có phần đúng.

Bách Tuyết hiện đang là mẹ của Long Cảnh Sâm, vậy mà lại có tình ý?

Ngôi nhà này đúng là có nhiều điều lạ lùng!

Đường Tiểu Nặc có nén lại lòng hiếu kỳ, cố gắng không nhìn, không nghe, không biết.

“ Con cố gắng vì cha con mà chịu thiệt thòi chút đi.”

Long Cảnh Sâm không để ý đến ả ta đang liếc mắt đưa tình, cười lạnh một tiếng ôm lấy Đường Tiểu Nặc đi ra đường lớn.

Bách Tuyết cảm giác Long Cảnh Sâm bài xích mình, cảm giác có chút mất mát, nhưng nàng lại cố gắng che đậy lại, nhẹ nhàng đưa tay ra sau lưng Long Hữu Đình, tiếp tục sắm vai người vợ xinh đẹp hiền ngoan.

Mà Long Hữu Đình vẫn chưa bớt được con nóng giận, thổi râu trừng mắt, tất cả mọi người, trừ Bách Tuyết đều không tránh được quở trách.

“ Cái đồ nghiệt tử!”

“ này này này, anh muốn kéo tôi đi đâu?’’

Đường Tiểu Nặc bị Long Cảnh Sâm lôi kéo ra một hồ lớn, tay bi kéo đau.

Nàng dùng sức mà giật ra, nhưng hắn ta không biết sức lực từ đâu mà khỏe vây, Đường Tiểu Nặc kêu rên khi bị kéo lên xe.

“ Rốt cuộc anh muốn đem tôi đến nơi nào?!”

Không trả lời lấy một câu, hắn như trở thành một người câm.

Hắn ta sẽ không trả lời mình sao?! Chỉ biết động thủ, đúng là con người dã man.

“ Cục Dân Chính”.

Rốt cuộc thì Long Thiếu cũng nói ra được ba từ.

Nhưng không khó để nhận ra khuôn mặt hắn đang tối đen như mực, có thể bởi vì vừa rồi mới cãi nhau cùng Long Hữu Đình, vẫn còn chưa nguôi giận.

Đường Tiểu Nặc hoảng sợ: “ Đi đâu cơ?”

Đi đâu làm gì?

Đường Tiểu Nặc không hiểu được ý của Long Cảnh Sâm muốn gì.

Ô ô, nàng vẫn luôn được sư phụ khen là tư chất thông minh tuyệt thế, nhưng hiện tại đυ.ng tới hắn ta, dường như chỉ số thông minh bị tụt giảm đi gần hết.

Nàng thật oan uổng!!

Đường Tiểu Nặc hốt hoảng:

“ Anh kéo tôi tới đây là muốn kết hôn?”

Hắn ta nhìn nàng màn không thèm trả lời.

Đường Tiểu Nặc phát điên, có phải hắn muốn cốt truyện của vở kịch này tiến triển nhanh quá đi?!

Tuy rằng trong hợp đồng, có ghi khi cần thiết cho mọi người xem, bọn học có thể đưa giấy kết hôn ra làm bằng chứng. Nhưng nàng nghĩ rằng Long thiếu chỉ nói giỡn mà thôi, rốt cuộc với thân phận của Long đại thiếu, sao có thể tùy tiện kết hôn cùng nàng,?

Nhưng hiện tai…..Nàng cảm thấy Long đại thiếu không phải nói giỡn.

“ Nhưng hiện tại có muốn kết hôn cũng không kết hôn được sao?”

Nàng nhìn nhân viên công tác đang đứng trước mặt, trong lòng cuối cùng cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Không kết hôn được là tốt rồi! Bằng không chỉ sau một đêm, nàng sẽ trở thành người của Long gia, thân phận sẽ một tấc lên đến trời, quả thực nàng chưa chuẩn bị tâm lý cho việc này.

Long Cảnh Sâm không có trả lời, mà trừng mắt hướng nhìn về phía nhân viên công tác của Cục Dân Chính.

“ Vì cái gì mà không kết hôn được?”

Hắn yêu cầu một lý do.

Long đại thúy thâm thúy, dùng đôi mắt sắc bén nhìn thẳng về đối phương. Nhân viên công tác trong lòng rối bời, hắn ta không phải là người mà mình có thể đυ.ng chạm được.

Long đại thiếu quyền cáo chức trọng, cảm giác ảnh mắt của hắn như một cây kiếm laser, hạ gục nhân viên công tác.

Nhưng hắn cũng chỉ là cấp dưới, làm theo lời của cấp trên.

Cục Dân Chính tiểu tử yên lặng, lau mồ hôi trên trán, nhẹ giọng nói: “ Hôm này Bộ trưởng đột nhiên muốn nghỉ ngơi….cho nên…”

Nghỉ? Nghỉ ngơi?

Cười nhạo một tiếng, Long thiếu tỏ vẻ mặt nôn nóng cầm sổ hộ khẩu đưa lên.

Nếu thật hôm nay kế hoạch muốn nghỉ ngơi, Cục Dân Chính sẽ phải thông báo trước, sao có thể để một hàng người đứng xếp hàng?

Nhưng cha hắn đã muốn như vậy, càng làm cho hắn quyết tâm muốn làm trái ý.

Long Cảnh Sâm đứng cạnh Đường Tiểu Nặc khoe khoang rút ra chiếc điện thoại di động, gọi một hồi: “ Mục cục, tôi cho cậu ba phút, nếu người của Cục Dân Chính không giải quyết công việc cho tôi, lập tức tôi sẽ bảo Sâm Địch gọi cho phóng viên đến đây, mấy cái chuyện này chắc hẳn phóng viên sẽ thích thú lắm. Hiện tại Cục Dân Chính đang có khoảng 20 người đứng xếp hàng, chốc lát tôi sẽ bảo phóng viên đến phỏng vấn bọn họ chút cho có câu chuyện.”