Chương 46: Bỏ Trốn Cùng Mẹ Bầu (6)

Bài Lâm Tiểu Đường đăng rất đơn giản, xúc tích và ngắn gọn. Cô bỏ ra mười tỷ thuê một nhóm thương nghiệp giúp cô ngắm bắn tập đoàn Lãnh Thị.

Chỉ dựa vào định luật không thể chống lại cốt truyện, Lâm Tiểu Đường không cảm thấy mẹ mình sau khi chọn tiền sẽ có thể thoát khỏi Lãnh Kiêu Hàn.

Bởi vì chỉ cần cô còn ở nhà họ Lãnh, mẹ cô sẽ không thể thật sự tự do.

Cứ kéo dài như vậy không chừng giữa mẹ cô và Lãnh Kiêu Hàn lại phát sinh chuyện gì đó.

Bởi vậy, cô cần phải ra tay sớm dùng hết sức để giải quyết Lãnh Kiêu Hàn.

Thông qua việc đăng bài trên đây, Lâm Tiểu Đường phát hiện trên diễn đàn Cực Dạ ngoài những hacker ra còn có những hội nhóm thương nghiệp.

Những hội nhóm thương nghiệp thường vào diễn đàn Cực Dạ nhận việc.

Lãnh Kiêu Hàn không phải thích dựa vào thân phận và địa vị để chèn ép ức hϊếp người khác sao?

Vậy để anh ta thử mùi vị bị người khác ức hϊếp xem thế nào?

Đương nhiên, cô không định để Lãnh Kiêu Hàn phá sản liền, dù sao như vậy cũng ảnh hưởng đến những công nhân vô tội.

Cô chỉ muốn gây ra chút phiền toái cho Lãnh Kiêu Hàn để anh ta mất đi nhưng đặc quyền không nên có.

Đến nỗi mười tỷ ở đâu ra, đương nhiên là để mẹ cô đi đòi Lãnh Kiêu Hàn.

Nhổ lông trên người dê không phải rất bình thường sao?

Trước giờ Lâm Tiểu Đường không đăng bài là vì cố kỵ đang ở nhà mình, tuỳ tiện nói một câu là bị mấy hacker trên diễn đàn điều tra ra chỗ ở.

Nhưng bây giờ, địa chỉ IP và địa chỉ mạng cô đang dùng đều ở nhà họ Lãnh, cho dù hacker có quan hệ tốt với nhà họ cũng không đoán ra mình là ai.

Trước khi đăng bài, Lâm Tiểu Đường đã chuẩn bị tinh thần phải chờ mười ngày nửa tháng, thậm chí là mấy năm.

Cho nên cô để lại phương thức liên lạc của mình trên bài viết.

Kết quả vượt ngoài dự đoán của Lâm Tiểu Đường, không bao lâu đã có người liên hệ với cô.

Sau khi chấp nhận lời mời kết bạn của đối phương, Lâm Tiểu Đường còn chưa kịp chào hỏi gì đã bị thêm vào một nhóm chat bảy thành viên.

【PHP Là Chân Ái: Chào mừng người mới! Ba ngày rồi, rốt cuộc cũng gặp được.】

【Đầu Trọc Tốt Tính: Hoan nghênh, hoan nghênh!】

【Tiểu Tây: Danh hiệu trước kia trong ngành của người mới là gì vậy? Để tôi xem có phải ngườ mình quen không?】

【Blue: Chào.】

Lâm Tiểu Đường: “...”

Hm… Mấy người này là ai?

Đối mặt với tình huống kỳ quái trước mặt, Lâm Tiểu Đường có hơi muốn thoát nhóm. Nhưng khi thấy cái tên ‘Blue’ lên sân khấu, cô dừng tay.

Blue, cái danh hiệu này cô biết, là một đại thần có kinh nghiệm cực kỳ phong phú trong giới hacker.

Trong diễn đàn, anh ta đăng rất nhiều bài viết chỉ dẫn về kỹ thuật vực đỏ, Lâm Tiểu Đường cũng học hỏi được rất nhiều.

Nghĩ một lúc cô mới thử thăm dò: 【Mọi người là ai? Tìm tôi có việc gì?】

【PHP Là Chân Ái: Yên tâm chúng tôi không có ác ý.】

【PHP Là Chân Ái: Cô còn nhớ rõ lúc tham gia diễn đàn phải hoàn thành 99 đề bài không?】

Sau khi được họ giải thích, Lâm Tiểu Đường mới hiểu thì ra 99 đề bài họ ra đối với người thường là cực kỳ khó khăn.

Bởi vậy họ rất tò mò về người có thể giải hết toàn bộ đề bài của họ, họ cũng cho rằng năng lực của cô hoàn toàn đủ tư cách tham gia vào nhóm của họ.

Đối với chuyện này phản ứng của Lâm Tiểu Đường rất bình thường.

Cô sống lâu như vậy, đã từng học đại học hai lần, công thức từng học nhiều không đếm xuể, năng lực tính toán và tư duy cũng cực kỳ mạnh.

Nhờ có lượng tri thức dồi dào đó, việc có thể giải được mấy cái đề đương nhiên dễ hơn người thường nhiều, có gì đáng kiêu ngạo.

Đối mặt với những câu hỏi của họ, cô đều trả lời.

【Đại Ma Vương: Tôi giải được đề nhưng tôi mới học lập trình hai tháng thôi, không tính là hacker, trong nghề cũng không có danh hiệu.】

【Đại Ma Vương: Tôi đang tìm nhóm thương nghiệp đồng ý nhắm bắn tập đoàn Lãnh Thị, phí thuê là mười tỷ. Nếu được mọi người hỏi giúp tôi được không?】

Nếu những người này đều nói mình là hacker đứng đầu nước vậy nhờ họ giúp đỡ chắc chắn sẽ nhanh hơn tự mình đăng bài.

Sau khi đọc xong mấy dòng tin nhắn này, tất cả thành viên trong nhóm đều im lặng. Phải vài giây sau mới có người trả lời:

【PHP Là Chân Ái: Cho nên… Đại Ma Vương, cậu thật sự là người mới???】

【Đầu Trọc Tốt Tính: Người mới gì mà quái vật dữ vậy? Thôi thời đại của mấy ông chú như bọn tôi qua rồi. (T⌓T)】

【Ghét Ăn Xoài: … Tôi không phải ông chú, đừng có nói bậy.】

Dù là những người từng trải rất nhiều như họ, cũng thảng thốt trước sự thật Đại Ma Vương là người mới vào nghề.

Nháy mắt họ đều cảm thấy mình đã biến thành cây tre già bị măng non vượt mặt.

Cũng có người hoài nghi Lâm Tiểu Đường nói dối. nhưng nói dối như vậy ngoài ra vẻ làm màu thì có tác dụng gì đâu?

Hơn nữa, nếu người này thật sự lợi hại thì cần gì bỏ mười tỷ ra nhờ hacker khác làm việc hộ.

【Blue: Nếu cậu thật là người mới, vậy tôi có quen một nhóm có thể giúp cậu nhận việc này.】

【Blue: Nhưng giá trị tập đoàn Lãnh thị hơn mấy ngàn tỷ, chỉ bỏ chục tỷ sẽ không dao động được nó.】

Chuyện này, Lâm Tiểu Đường cũng biết. Ngẫm lại cốt truyện kế tiếp, Lâm Tiểu Đường nheo mắt hỏi: 【Ít nhất cần bao nhiêu tiền?】

【Blue: Ít nhất cũng phải ba mươi tỷ.】

Ba mươi tỷ sao?...

Lâm Tiểu Đường ngẫm một lúc rồi đáp: 【Được, tôi đặt cọc trước mười tỷ, sau khi hoàn thành sẽ trả thêm hai tỷ còn lại, được chứ?】

【Blue: Được.】

Sau khi thương lượng với Blue xong, Lâm Tiểu Đường lại mở Zalo nhắn vài tin cho mẹ mình để cô có thể làm theo lời mình sắp xếp.

Sau đó, Lâm Tiểu Đường lại thương lượng chuyện hợp tác với Blue.



Bên kia, nhìn tin nhắn con gái gửi đến, Lâm Thanh Thanh hít sâu một hơi, cực kỳ khẩn trương mà trả lời một chữ ‘Được’.

Sau khi trả lời xong, cô cúi đầu nhìn thẻ đen trong tay, vẻ mặt có chút hoảng hốt.

Trưa nay, ở bệnh viện đối mặt với ba lựa chọn Lãnh Kiêu Hàn đưa ra. Lâm Thanh Thanh không chút do dự nghe theo lời con gái bảo, chọn mười tỷ.

Một bên là Lãnh Kiêu Hàn, người từng cưỡиɠ ɧϊếp mình bây giờ còn có ý xấu muốn cướp đi con gái của mình.

Bên còn lại là con gái đã cùng mình sống nương tựa lẫn nhau từ lâu, còn là đứa con gái mà mình yêu thương nhất đời.

Chọn ai? Chuyện này còn phải nghĩ sao?

Tuy Lâm Thanh Thanh yếu đuối nhưng cô không ngốc.

Lãnh Kiêu Hàn rõ ràng muốn ép cô chọn điều kiện cuối cùng, ‘hợp đồng hôn nhân’.

Lựa chọn này, Lâm Thanh Thanh cực kỳ không muốn nhưng đứng trước mặt cường quyền. Vì con gái, cô không còn cách nào khác ngoài nhẫn nhục chịu đựng mà cúi đầu.

Nhưng bây giờ, chỉ cần có con đường thứ hai có thể đi, cô tuyệt đối sẽ không nghe theo lời Lãnh Kiêu Hàn!

Không thể không nói lúc nói câu ‘Tôi chọn mười tỷ’, cả người Lâm Thanh Thanh nhẹ nhõm hẳn, phảng phất như vừa gỡ được tảng đá nặng trên lưng xuống.

Ngay khi cô giơ tay lấy thẻ đen trên tay Lãnh Kiêu Hàn, nhìn vẻ mặt phẫn nộ của anh ta, lòng cô lại cực kỳ sảng khoái.

Không phải anh muốn ép tôi kết hôn với anh sao? Không phải anh muốn ức hϊếp tôi sao? Tôi không để cho anh như ý đấy!

Sau khi nhận được thẻ, Lâm Thanh Thanh liền vội vàng rời đi.

Vừa ra khỏi bệnh viện, cô lại đi ngân hàng để xem giới hạn tiền bên trong. Sau đó vẫn luôn ở nhà đợi con gái liên hệ với cô.

Cô biết con gái bảo mình chọn như vậy chắc chắn là có kế hoạch nào đó.

Chỉ cần trong lòng Đường Đường còn có mình, họ nhất định có thể vượt qua ải này trở về tiếp tục sống bên nhau.

Bây giờ, nhận được mệnh lệnh thứ hai từ con gái, nét mặt Lâm Thanh Thanh dần trở nên vô cùng kiên định.

Ngay cả con mình cũng đang nỗ lực, mình làm mẹ sao có thể không chịu giúp đỡ chứ?

Đường Đường thiếu tiền đúng không? Vậy mình sẽ dùng hết sức để giúp Đường Đường lấy được tiền!

… Kết quả, hôm sau vừa gặp mẹ của Lãnh Kiêu Hàn ở quán cà phê, Lâm Thanh Thanh liền nhéo mạnh vào đùi mình một cái, nước mắt tức khắc rơi xuống rào rạt.

“Hu hu… Dì ơi, con, con thật sự không nỡ xa Đường Đường…”

Cô gái trẻ mặt mày tái nhợt yếu ớt ngồi đó, cô mặc váy trắng mỏng manh, khóc không thành tiếng nói: “Con là mẹ nó, dù là bị cưỡиɠ ɧϊếp mang thai nhưng con cũng cực khổ sinh con bé ra mà…”

“Dừng dừng dừng, đừng khóc nữa!”

Vừa nghe cô gái trước mặt lại nói hai chữ ‘cưỡиɠ ɧϊếp’, sắc mặt mẹ Lãnh Kiêu Hàn tức khắc tối sầm.

Tuy trong mắt bà ta, Lâm Thanh Thanh được con trai bà ngủ là phước đức ba đời nhà cô ta. Nhưng chuyện này không thích hợp để nói ở bên ngoài.

Vì giữ thể diện, bà ta cắt ngang lời Lâm Thanh Thanh nói, không chút khách khí nói: “Cô muốn bao nhiêu tiền mới chịu buông tha cho con trai tôi!”

“Xin lỗi, dì. Con không thể rời khỏi anh ấy, con của con còn trong tay anh ấy…”

Lâm Thanh Thanh ngước cặp mắt đẫm lệ, giọng vô cùng uất ức nói: “Hôm qua ở bệnh viện, anh ta còn nói muốn ký hợp đồng hôn nhân với con. Tuy con không thích anh ta, hơn nữa, hơn nữa con cũng không biết làm phu nhân hào môn là làm thế nào. Nhưng vì con gái, con, con không thể không đồng ý…”

Lâm Thanh Thanh làm mẹ đương nhiên biết rõ cách bắt được điểm yếu của một người mẹ khác.

Đoạn đối thoại của cô và Lãnh Kiêu Hàn ở bệnh viện tất nhiên không phải bí mật, nếu không mẹ anh ta cũng không vội vàng chạy đến tìm mình.

Tuy cô đã chọn mười tỷ nhưng trong mắt bà ta, cô chắc chắn sẽ còn đeo bám con trai bà.

Cứ như vậy, thay vì giấu diếm cô cứ nói thẳng ra để còn lấy được thêm chút tiền.

Quả nhiên vừa nghe giọng điệu nồng nặc mùi giả tạo của Lâm Thanh Thanh, gương mặt cao quý của mẹ Lãnh Kiêu Hàn tức khắc nhăn nhó lại.

“Hay lắm, hay lắm.” Bà ta cười lạnh, giọng nói gần như không còn giữ được vẻ bình tĩnh như trước: “Cho cô hai mươi tỷ, sao đủ không?”

“Con của tôi, mà bà đòi bán hai mươi tỷ? Mầy người ỷ có tiền rồi muốn làm nhục người khác là làm sao?!!!”

Thấy mẹ Lãnh Kiêu Hàn nói thế, Lâm Thanh Thanh ra vẻ không chịu khuất phục. Giọng cô khẽ run run giống như đang cực kỳ phẫn nộ quát lên: “Tôi phải nói chuyện này với Kiêu Hàn, nói mẹ anh ta muốn bắt nạt hai mẹ con tôi!”

Con hồ ly tinh thúi! Dám châm ngòi quan hệ mẹ con mình! Mẹ Lãnh Kiêu Hàn tức đến nghiến răng nghiến lợi thầm nghĩ, rồi lại nói: “Hai mươi tỷ không đủ? Rốt cuộc cô muốn bao nhiêu?!!!”

Nhìn người phụ nữ trước mắt sắp mất lý trí, Lâm Thanh Thanh lau nước mắt khẽ cười.

Vào đêm đó, sau khi thương lượng xong các hạng mục công việc với nhóm thương nghiệp Blue giới thiệu, Lâm Tiểu Đường liền nhận được tin nhắn của mẹ cô.

Nội dung tin tức là hình chụp số dư trong một tài khoản ngân hàng. Vừa nhìn thấy, Lâm Tiểu Đường lập tức không nói nên lời.

Khoan đã, ở đây, sao lại có tới sáu mươi tỷ???