Chương 28

Edit: Hoa Tranh☘

Trì Dã bỏ lại Trì Tiểu Thiên, nhanh nhẹn đi vào phòng bếp.

Hắn muốn sớm một chút thoát khỏi Trì Tiểu Thiên, có thể kiếm được bao nhiêu thì kiếm.

Trì Tiểu Thiên vẫn còn đang há miệng: "..."

Không biết vì cái gì, Trì Dã đáp ứng nhanh như vậy làm cậu không khỏi có chút thất vọng.

Sau khi Trì Dã dọn dẹp xong phòng bếp đi ra nhìn thấy Trì Tiểu Thiên đang ngồi trên ghế sofa đang lướt điện thoại, tuy hai người sống chung nhưng vẫn chưa quá hiểu đối phương, hắn cũng không còn gì để nói với Trì Tiểu Thiên.

Trên người vẫn thoang thoảng mùi thức ăn, hắn nhìn quanh phòng khách một lượt rồi đi thẳng vào phòng tắm.

Trong phòng tắm có một chiếc kệ lớn, bên trên đặt một đống chai chai lọ lọ.

Có mấy cái Trì Dã còn không nhận ra, hắn tùy tiện cầm lấy chai dầu gội và sữa tắm, lúc tắm gội không chú ý, đợi lúc hắn phát hiện ra trong phòng tắm đã tràn ngập hương hoa ngọt nị, hắn cúi đầu ngửi thử người mình, khuôn mặt lại không thể nhịn được mà vặn vẹo.

Hương hoa anh đào.

Trong khoang mũi tràn ngập hương hoa…… tên nương pháo chết tiệt, ngay cả sữa tắm cũng hoa hòe loè loẹt như vậy.

Trì Tiểu Thiên nghe được động tĩnh: “Anh lại…… Làm cái gì?”

Wow! Cảm tạ thánh mẫu Maria —— Trì Dã đang mặc một thân áo tắm dài, vì kích cỡ hơi không vừa người lên phần thân trên phía trước lộ hết ra. Gương mặt sắc sảo, hầu kết khẽ nhô giống như một đỉnh núi tuyết thấp, vô cùng gợi cảm. Giọt nước từ từ trượt xuống từ cơ ngực mạnh mẽ rắn chắc đến cơ bụng tám múi, xuống thêm chút nữa....nói chung là nhìn không sót một cái gì.

Trì Dã cảm nhận được một ánh mắt cháy bỏng đang dừng trên người mình, tiểu nương pháo ở nhìn chằm chằm hắn, ánh mắt đăm đăm, vành tai đỏ đến nhỏ máu, vừa khát vọng lại sợ hãi. Hắn hứng thú nhếch môi, lạnh giọng nói: "Mau lau miệng đi."

“Nước miếng chảy ra rồi.”

“!”

Trì Tiểu Thiên bật dậy như cá chép, rút một tờ giấy từ trên bàn lau miệng.....Đậu mé, bị lừa rồi, cậu chỉ vào Trì Dã, ngón tay run rẩy: "Anh, anh.......anh anh anh. ”

Trì Dã nhướng mày: “Anh cái gì mà anh.”

Hắn xoay người lại cảnh cáo nói: “Tên nương pháo kia, tốt nhất là cậu đừng có ý đồ không an phận với tôi.”

Trì Tiểu Thiên tức giận đến không nói nên lời, run rẩy cử động tay, run rẩy giơ ngón giữa về phía Trì Dã: “Anh chờ đó cho lão..... tử.”

Trì Dã lúc trước đã bàn bạc rõ với Trì Tiểu Thiên.

Hắn sẽ có một gian phòng riêng, hắn mở cửa nói: “Về sau không có sự cho phép của tôi, không được tiến vào căn phòng này.”

Trì Tiểu Thiên ném một cái gối ôm vào cửa phòng Trì Dã: “—— Cút!”

Giọng nói của Trì Dã vang lên sau cánh cửa: “Nếu cậu còn dám vứt đồ lung tung, tôi sẽ vứt hết mấy món đồ *thượng vàng hạ cám của cậu.”

*Thượng vàng hạ cám: Tất cả mọi thứ, từ loại nhỏ nhặt, rẻ rúng nhất đến thứ quý hiếm, đắt tiền nhất.

Trì Tiểu Thiên: “……”

Mấy thứ đó đều là bảo bối, *mệnh căn của cậu: “Nếu anh dám động vào chúng nó, tôi lập tức đuổi anh ra khỏi nhà!”

*Mệnh căn: Gốc rễ của vận mệnh con người.

“Muốn đuổi tôi đi cũng được thôi.”

Trì Dã tựa người vào cửa, vẻ mặt lười nhác trả lời: “Dù sao thì tôi cũng không trả lại được tiền. Nếu cậu muốn bội ước cũng không sao, tiền vi phạm hợp đồng cứ trả đủ là được.”

Trì Tiểu Thiên thống khổ ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất kéo tóc mình: "..... Đờ Mờ!"

Trì Dã nhìn vào số dư trong thẻ của mình, hơn một trăm tệ một chút.

Hắn tính toán mua hai bộ quần áo tắm rửa: “Trì Tiểu Thiên, chuyển tiền rửa bát sang cho tôi.”

Trì Tiểu Thiên chỉ là giả vờ dứt tóc nên cũng không dùng chút sức nào, lúc này cậu tức giận đến mức không kiểm soát được sức lực, hai nhúm tóc bị rơi ra, vì thân thể này tương đối nhạy cảm với đau đớn khiến Trì Tiểu Thiên hút khí, khuôn mặt cũng bị đau đến biến dạng.

Trì Dã tiếp tục nói: “Nếu quá thời hạn mà vẫn không chuyển tiền, tôi sẽ thu tiền lãi.”

Trì Tiểu Thiên vẻ mặt dữ tợn chuyển cho Trì Dã ba năm vạn nhân dân tệ.

Ngày cả hệ thống lúc này cũng cảm thấy có chút sợ hãi, xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, nó quan tâm hỏi Trì Tiểu Thiên: “Ngươi không sao chứ?”

Trì Tiểu Thiên: “Ta rất tốt.”

Phải không?

Hệ thống không tin lắm.

Trì Dã thấy tài khoản thêm tiền thì không nói gì nữa đi về phòng.

【 Trì Tiểu Thiên: Anh còn nhớ thỏa thuận giữa hai chúng ta không? 】

【 Trì Tiểu Thiên: Mau cùng tôi đi tú ân ái.】

Ngay khi Trì Dã định trả lời đã bị Trì Tiểu Thiên đã kéo vào một nhóm.

Lê Đông thấy điện thoại có thông báo, thấy Trì Tiểu Thiên kéo thêm một người vào nhóm, cậu ta kích động gọi điện tới: “Trì Tiểu Thiên, người kia rốt cuộc là ai? Đã trễ thế này, hai người hiện tại ở đâu…… Không, không, không lẽ nào! Cậu lâu như vậy mới chịu trả lời ta chẳng lẽ hai người lên giường rồi sao!”

Giọng điệu vô cùng bị ổi, âm cuối nhộn nhạo thiếu chút nữa đâm thủng phía chân trời.

Trì Tiểu Thiên gửi tin nhắn đến cho Trì Dã.

【 Trì Tiểu Thiên: Bây giờ chúng ta luyện tập trước một chút. 】

【 Trì Tiểu Thiên: Đợi lát nữa anh vào đó tự giới thiệu một chút, biết nói như thế nào không? 】

【 Trì Tiểu Thiên: Tôi cũng không làm khó anh, tôi chỉ làm mẫu một lần thôi, anh nhớ kĩ đó: Xin chào Lê Lê, tôi là bạn trai của Thiên Thiên. 】

【 Trì Tiểu Thiên: Lúc nói thì chú ý đến biểu cảm gương mặt, khi gọi tên của tôi thì gọi làm sao nghe cho thâm tình một chút. 】

Trì Dã: “……”

Phiền phức.

Trì Tiểu Thiên thấy Trì Dã không hé răng, tốc độ gõ chữ lại càng nhanh.

【 Trì Tiểu Thiên: Anh có phải không làm được hay không? 】

【 Trì Tiểu Thiên: Nếu không làm được thì trả lại tiền cho lão tử, rồi nhanh chóng cút khỏi đây! 】

Trì Dã nghiến răng.

Hắn vào trong nhóm nhỏ giọng nói, giọng nói khàn khàn có hơi mất tự nhiên: “Xin chào.”

Lê Đông: “……” Giọng hay quá đi a a a(≧∇≦)/!

Lê Đông cũng lắp bắp trả lời lại: “Xin, xin chào.”

Trì Dã thấp giọng nói: “Xin chào Lê Lê, tôi là bạn trai của Thiên Thiên.”

【 Trì Tiểu Thiên: Ông xã anh cũng vào rồi sao?】

【 Trì Tiểu Thiên: Yêu anh. 】

Trì Tiểu Thiên cũng lên tiếng, cậu cố ý bóp giọng nũng nịu nói: “Tiểu Thiên yêu ông xã nhất.”

Cậu đá cửa, chỉ huy Trì Dã, “Mau lên, nói ông xã cũng yêu Tiểu Thiên nhất.”

Trì Dã: “……”

Hắn không nói nên lời, mẹ nó quá ghê tởm.

Trì Tiểu Thiên gõ loạn cửa một hồi, thấy Trì Dã vẫn không có động tĩnh gì sắc mặt ngay lập tức biến thành một bộ nhà giàu mới nổi: “Nói, mau nói. Không nói liền trừ lương, bồi thường tiền!”

Trì Dã thanh âm khàn khàn gắng gượng nói: “Ông xã cũng yêu bảo bối nhất.....” Giọng nói càng lúc càng nhỏ, giống như thâm tình, cũng giống như phát tiết.

Yêu bảo bối nhất.....

Chưa từng có người nào gọi cậu như vậy.

Lại cộng thêm gương mặt điển trai của Trì Dã, Trì Tiểu Thiên trong lòng nóng lên, hai má đỏ bừng, cậu muốn nói lại thôi: “Trì……”

“Nói xong rồi, tên nương pháo chết bầm mau cút.”

Trì Tiểu Thiên: “?”

Cậu tiếp tục đá cửa: “Anh vậy mà dám gọi tôi là nương pháo chết bầm? Cái tên đỗ nghèo khỉ nhà anh, thứ keo kiệt, bủn xỉn, đồ cong nam sắt thép!”