Chương 29

Edit: Hoa Tranh☘

Trì Dã tay chống cửa: “Dùng thêm chút sức đi, cửa rung chưa đủ mạnh, không đủ sướиɠ.”

Tiếng đập cửa đột nhiên im bặt.

Trì Tiểu Thiên đau tim, cậu đưa mắt nhìn bốn phía, khung cảnh quen thuộc, thế nhưng trong lòng lại có một tia thê lương, cậu từng bước một rời đi, cuối còn hung ác nói: “Ba tháng, vừa đủ ba tháng anh cút ngay khỏi đây cho tôi."

Trì Dã ấn vào màn hình điện thoại: "Là ba tháng lẻ mười ngày mới đúng."

Hắn đảm bảo với Trì Tiểu Thiên: “Cậu không cần phải lo, con người của tôi ấy làm buôn bán không bao giờ lừa già dối trẻ, ba tháng mười ngày, tôi nhất định không thiếu cậu ngày nào.”

Đáp lại Trì Dã chính là tiếng đóng cửa rung trời.

“—— cút!”

Tiểu nương pháo người thì không cao, tính tình ngược lại rất lớn.

Trì Dã hoàn toàn không nghĩ mình có vấn đề gì, thoải mái ngồi lướt điện thoại.

Đám người trong nhóm vẫn đang điên cuồng @ hắn, người này còn cười to hơn người kia, cả đám đều giống như đang bị động kinh.

【 Viên Du: Hôm nay là ngày đầu tiên Trì ca của chúng ta thành công bán thân. 】

【 Viên Du: Mọi người, vì chuyện vui của Trì ca, chúng ta nâng ly.】

【 Viên Du: Vỗ tay, bốp. 】

【 Lâm Hướng Bắc: Bốp bốp. 】

【 Âu Riar: Bốp bốp bốp. 】

【 Trần Đinh Đong: Bốp bốp bốp bốp. 】

【 Cánh đồng hoa có cẩu: Bốp bốp bốp bốp bốp bốp…… Bốp! 】

【 Lâm Hướng Bắc:……】

【 Âu Riar:……】

【 Trần Đinh Đong: @ Cánh đồng hoa có cẩu, nếu ta không phải là tài xế già, quả thật đúng là tiếp không được tràng nghênh diện đẩy xe này của cậu đâu. 】

【 Viên Du:……?? 】

【 Viên Du: Xe gì? 】

【 Lâm Hướng Bắc: *La hán đẩy xe bò. 】

*La hán đẩy xe bò: Ai tò mò có thể đi tra

(˵ ͡° ͜ʖ ͡°˵)

【 Viên Du: Đờ mờ. Đừng có hù tôi, tôi biết la hán đẩy xe bò, nhưng việc này với la hán đẩy xe có quan hệ gì. 】

【 Viên Du: Nói gì đi @Lâm ca, Lâm ca ca. 】

【 Trần Đinh Đong: Văn võ cả triều, các ngươi vì sao đều ngậm miệng không nói! 】

【 Viên Du: Đương nhiên là.......khinh thường mấy người. 】

……

【 Viên Du: A a a a. Mau nói cho ta. 】

【 Viên Du:!!!! 】

【 Viên Du: @Lâm ca ca, @Trần ca ca. @L"Oréal. 】

【 Âu Riar: Lặp lại lần nữa, lão tử gọi Âu Riar! 】

【 Viên Du: Ủa, này không phải ngoại hiệu của nhà ngươi sao? Ngươi thật sự gọi là Âu Riar hả? Ha ha ha ha…… Mẹ nó, ha ha ha, tôi còn tưởng nhiều năm như vậy là cậu đánh chữ sai chứ ha ha ha. 】

【 Âu Riar:……】

【 Âu Riar: @Lâm Hướng Bắc, đem tên ngốc này đuổi ra ngoài đi. 】

……

【 Viên Du: Cầu giải thích. 】

【 Trần Đinh Đong: Nhắc nhở hữu nghị, chín cạn một sâu. 】

【 Trần Đinh Đong: Bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bang…… Bang! 】

Tàu hỏa đâm vào mặt.

Cả gương mặt tuấn tú của Viên Du đỏ bừng:“…… Đệch.”

Vẫn là các ca ca biết chơi.

Hắn vẫn còn quá non.

【 Trì Dã: Người trong nhà thổ có khi còn chẳng lẳиɠ ɭơ bằng mấy người. 】

【 Viên Du: Ai u. Trì ca ca tiếp khách xong quay trở lại rồi? 】

Tin nhắn nhóm.

Trưởng nhóm Trì Dã đã xóa Viên Du ra khỏi cuộc trò chuyện.

Viên Du: “……”

【 Âu Riar: Làm rất đẹp! 】

【 Âu Riar: Làm rất đẹp! 】

【 Âu Riar: Làm rất đẹp! 】

……

【 Cánh đồng hoa có cẩu: Trì ca ca như thế nào có thời gian rảnh phản ứng chúng ta. 】

【 Lâm Hướng Bắc: Thế giới hai người không để khoái lạc sao? 】

【 Trần Đinh Đong: Cảm giác thế nào? 】

【 Trần Đinh Đong: Không thể nào…… Đêm khuya tĩnh lặng tịch mịch, lúc này không phải chính là đêm động phòng hoa chúc sao, hay là, Trì ca ca, chẳng lẽ anh không được? 】

【 Cánh đồng hoa có cẩu: *Mỉm cười, mỉm cười. Này cũng không nhất định, vạn nhất là Trì ca chúng ta quá được thì sao? 】

*chắc là icon mặt cười☺.

【 Cánh đồng hoa có cẩu: Nhẹ một chút…… Nhân gia chịu không nổi. 】

【 Cánh đồng hoa có cẩu: A a a…… A! Chắc chắn là như vậy! 】

【 :……】

【 Trần Đinh Đong: @Trì Dã, đem cậu ta đuổi luôn ra ngoài đi, tôi sợ nhóm của chúng ta bị xóa mất. 】

【 Lâm Hướng Bắc: Thông cảm một chút. Lão điền mới vừa từ Thái Lan trở về. 】

【 Trần Đinh Đong: Ha ha ha, con gà hư hỏng. 】

【 Lâm Hướng Bắc: Xung thiên tao khí thấu Trường An, mãn đàn tẫn mang hoàng kim giáp. 】

*{Bản gốc:

Xung thiên hương trận thấu Trường An,

Mãn thành tận đới hoàng kim giáp.

Dịch nghĩa:

Hương thơm ngát trời bay tới tận Trường An, Khắp thành tràn ngập trong các bộ áo giáp vàng.

_Bất đệ hậu phú cúc – Hoàng Sào_}

【 Trần Đinh Đong: Thơ hay, thơ hay. 】

Âu Riar còn đang trầm mê trong việc spam.

【 Âu Riar: Làm rất đẹp! 】

【 Âu Riar: Làm rất đẹp! 】

*đoạn này nhiều chỗ khó hiểu quá nên mình edit chưa mượt lắm, có gì mọi người góp ý😥

Quần ma loạn vũ.

Trì Dã một lúc, hắn rời khỏi nhóm, còn tiện tay ấn báo cáo, sau đó mới hài lòng rời đi. Hắn đặt điện thoại trong tay xuống, nhắm mắt dưỡng thần... ngủ không được, Trì Dã vốn có thói quen ngủ muộn, phải đến tầm một giờ sáng mới có thể vào giấc, lúc này mới mười giờ tối, hắn có chút ngứa tay, Trì Dã gõ vào tường hỏi Trì Tiểu Thiên: "Nè, cậu có máy tính không?"

Không ai trả lời.

Trì Dã đoán có lẽ Trì Tiểu Thiên không muốn để ý tới hắn nên cũng không gọi nữa. Đúng lúc buổi tối ăn mì nên bây giờ hắn có chút khát, xuống giường uống nước nhân tiện gọi Trì Tiểu Thiên. Phòng khách tối đen như mực, ngay khi hắn xoay người liền phát hiện ánh sáng xanh mờ nhạt.

Không có ai cả, chỉ có một đốm sáng lục sắc lơ lửng trên không trung, nửa đêm gặp phải sự kiện thần quái, cũng may Trì Dã có lá gán rất lớn, thấy đốm sang đang bay tới chỗ mình hắn liền lao tới, xúc cảm trong tay khiến hắn không khỏi sửng sốt, da thịt trơn mượt, bả vai đơn bạc cùng một cái eo nhỏ xíu.

Da thịt nơi bàn tay mềm mại láng mịn, xúc cảm chạm vào còn tốt hơn cả tơ lụa thượng hạng, trái tim Trì Dã không khỏi đập bình bịch, hắn theo bản năng mà vuốt ve, hắn đã biết đây là ai: “Trì…”