Chương 3: Đả kích lẫn nhau

Đổng Tuần và cô cùng ngồi ghế phía sau, nhưng hai người tách ra hai bên, để một chỗ trống thật lớn ở giữa, trông bộ dạng như thể cả đời không qua lại, khiến tài xế cũng không dám lên tiếng, chỉ có thể lặng lẽ lái xe.

Phòng tân hôn của họ ở phía đông thành phố, là biệt thự sân vườn được thiết kế riêng của nhà họ Đổng, "gia tộc lớn" coi trọng chuyện thừa kế như họ, đương nhiên là muốn ở cùng với người lớn trong nhà.

Vừa vào cửa, Đổng Tuần đã giận đùng đùng đi vào thang máy bên trái, Thiệu Bác Thao theo sau họ lớn tiếng quát lên: "Anh đi đâu đấy?"

Cấu tạo của biệt thự này là một thể, bên trong có đủ không gian riêng tư, thang máy bên trái chỉ có thể đến tầng ba, mà phòng của Hứa Thanh Như và Đổng Tuần ở tầng bốn, thang máy bên phải được dành riêng cho vợ chồng họ.

Đổng Tuần không nhịn được quay đầu lại: "Con đã kết hôn như lời bố rồi, bố còn muốn thế nào nữa? Buổi đêm có ngủ với cô ta hay không bố cũng quản à? Quan tâm như thế hay là bố ngủ đi?"

"Đồ khốn nạn!"

Mắt thấy hai bố con lại sắp bắt đầu trận cãi vã không hồi kết, Hứa Thanh Như lắc cái đầu đang choáng váng, đi về phía thang máy bên phải như không có chuyện gì xảy ra.

Lúc cô tắm rửa xong mặc áo choàng tắm bươc ra, Đổng Tuần đã chờ bên ngoài.

Nhìn gương mặt anh ta xấu xí đến vô cùng là biết, vừa rồi chắc chắn là bị chỉnh cho một trận, thậm chí là bị ăn đòn.

Hứa Thanh Như liếc anh một cái, định mặc kệ, nhưng lúc đi ngang qua bị Đổng Tuần níu lại.

Đầu ngón tay anh chậm rãi trượt từ cánh tay cô lên lưng, tháo nút thắt bằng tơ tằm ra, cả chiếc áo choàng tắm đều bị cởi ra. Ánh mắt anh từ ngực anh rơi xuống bên dưới, cười nhạt: "Chỉ có chút vốn liếng thế này?"

Hứa Thanh Như không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn anh.

Tay anh di chuyển về phía trước, đầu ngón tay lướt qua da thịt, từ eo vuốt lên ngực, nắm lấy cổ áo, giật ra một cái, áo choàng tắm rơi xuống đất, để lộ ra cơ thể không che chắn chút nào.

"Nhạt nhẽo tầm thường, vô vị." Đổng Tuần cười khinh thường, bàn tay rời khỏi cơ thể cô, hai chân cũng không chút do dự bước đi, chẳng mấy chốc phòng bên cạnh vang lên tiếng đóng cửa thật mạnh.

Hứa Thanh Như cười khẩy một tiếng theo hướng anh rời đi, bước tới đóng cửa, mở va li hành lý của mình ra, lấy một cái hộp tinh xảo ra.

Đồ chơi của cô có nhiều như thế, mυ"ŧ, rung, kí©h thí©ɧ, dịu dàng, cần gì có đấy, còn có các loại thuốc bôi trơn vào bαo ©αo sυ, cộng thêm ngón tay linh hoạt nhất của cô, cần đàn ông lúc nào chứ?

Cô còn thật sự quả dưa chuột bẩn thỉu kia sẽ truyền đủ loại bệnh cho mình.

P/s: Nếu yêu thích truyện thì các bạn nhớ đề cử Ánh Kim để làm động lực cho nhóm dịch tăng tốc ra chương nha

Nhớ bấm theo dõi để được thông báo về chương truyện mới ra nha

Mua vàng giá rẻ thì inbox zalo: 0339 902 357 nha ^^