Chương 3

Ôn Yểu nhất thời có hơi không biết nói gì, nàng xem như hiểu được nguyên thân vì sao ngay cả ba chương cũng sống không nổi, thì ra ba người chủ tớ này, người sau liều lĩnh hơn người trước.

Không có ánh sáng nữ chủ, owr nơi hậu cung loại này ăn thịt người này, liều lĩnh sẽ mất mạng!

Nhưng rốt cuộc là ở cùng mình nhiều năm, Ôn Yểu phân phó cung nhân một tiếng, chờ Nam Xảo trở về sẽ để nàng ấy ở trong cung nghỉ ngơi lâu đừng chạy loạn, bảo Trúc Tinh và Thu Văn cùng nàng đi Sướиɠ Xuân viên đến thưởng xuân yến của Tuệ Phi nương nương.

Lúc từ trong cung đi ra, Ôn Yểu quay đầu lại nhìn.

Trường Tín cung.

Dưới ánh mặt trời ngày xuân tươi đẹp, tấm biển mạ vàng rạng rỡ sinh huy, hai con sư tử đá trước cửa cũng cười toe toét trong gió, dáng vẻ thơ ngây khả ái, nhìn mà trong lòng Ôn Yểu không nói nên lời là tư vị gì.

Sau một lúc lâu, dưới đáy lòng nàng thở dài.

Sướиɠ Xuân Viên nằm ở một góc Ngự Hoa Viên, bởi vì kỳ hoa dị thảo nhiều, phong cảnh ngày xuân rất đẹp, được tiên đế ban tên Sướиɠ Xuân Viên.

Lúc Ôn Yểu đến, đình giữa hồ đã có vài vị phi tần ngồi.

Bị thu hút chú ý nhìn lại, các dung mạo không tầm thường phong thái trác tuyệt.

Nàng không biết ai cả.



Thu Văn biết chủ tử nhà mình vừa mới tiến cung, nên nhỏ giọng giới thiệu với chủ tử.

Nàng ấy làm như vậy, ngược lại khiến Ôn Yểu xem trọng nàng ấy không ít.

Nhưng cũng có một tia nghi ngờ, đã là cung nữ ổn thỏa như thế, làm sao lại đi theo một tiểu tài nhân phiên bang đưa vào trong cung cầu hòa như nàng? Đây không phải là tiền đồ tự hủy sao?

Vừa chào mọi người xong mới ngồi xuống, cung nhân bên ngoài hô:

"Cẩm Tần nương nương đến."

"Diệp Tài nhân đến."

Ôn Yểu vội vàng cùng chúng phi tần đứng dậy.

Hoằng Thành đế Dung Tiễn, là con trai thứ năm của tiên hoàng, Cẩm Tần và nhân vật chính Tuệ Phi hôm nay chính là khi Hoằng Thành đế còn làm hoàng tử đã ở tiềm để phụng dưỡng, hai vị này cũng là hai vị có địa vị cao nhất hậu cung hiện giờ.

Hiện giờ hậu vị lơ lửng, công việc lục cung vẫn là do Tuệ phi và Cẩm Tần cùng nhau hiệp lý.

Được sủng ái trước thì không nói, thân phận so với các phi tần khác quý trọng hơn chút.

Sau khi mọi người chào hỏi, Cẩm Tần bảo để mọi người ngồi xuống.

Mới đến, Ôn Yểu không dám nhìn nhiều, nhiệm vụ hôm nay của nàng chính là làm một con rùa đen rụt đầu, tránh thoát tử kỳ, ngay cả Cẩm Tần trông như thế nào, nàng cũng không dám nhìn.



Chỉ bất động thanh sắc hơi quét mắt.

Căn cứ nguyên thân trí nhớ, nàng sớm đã biết trong cung hiện tại tăng thêm nàng tổng cộng có mười vị phi tần, cách tam cung lục viện bảy mươi hai phi kém xa, nhưng đối với nàng một người hiện đại đến từ xã hội chế độ một chồng một vợ mà nói, thế này xem như cực kì nhiều...

Hiện tại đã có bảy người ngồi xuống, còn ba người chưa tới.

Nàng vừa lẳng lặng nghe chúng phi tần nói chuyện với nhau, vừa cân nhắc trong lòng, hôm nay nguyên thân rốt cuộc làm chuyện gì chọc giận bạo quân bị trực tiếp ban chết?

Đang suy nghĩ.

"Ôn muội muội."

Một giọng nói dễ nghe như suối trong từ bên trái Ôn Yểu truyền đến, nàng ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy một cung trang màu sen sen ngó sen, nữ nhân mặt mày xinh đẹp đang cười tủm tỉm nhìn nàng.

Nàng cong khóe miệng, cười hàm súc dịu dàng: "Diệp tỷ."

Gọi nàng, chính là Diệp Tài Nhân vừa mới đi cùng Cẩm Tần.

Diệp Tài Nhân ở Thiên Điện Thanh Hòa Cung, chủ vị Thanh Hòa Cung chính là Cẩm Tần nương nương.

Ôn Yểu chú ý tới, sau khi Diệp Tài Nhân gọi nàng, Cẩm Tần cũng nhìn về phía nàng.