Chương 5: Ở chung ( thượng)

"Cốc cốc cốc--" Ba tiếng gõ cửa nho nhỏ vang lên, Tần Cảnh đang ngồi trước máy tính xử lý tài liệu thì dừng lại, không biết vì sao anh chắc chắn cô gái nhỏ mềm mại ngọt ngào nhất định đang đợi ở ngoài cửa.

Có lẽ là bởi vì tiếng gõ cửa nhỏ nhẹ này lại cho anh cảm giác giống như lần gặp trước, có chút thận trọng mà đáng yêu dụ dỗ, phảng phất chỉ cần một chút gió thổi cỏ lay ạn liền sẽ lùi về đi.

Nhưng cô chắc chắn không biết hành động của mình có bao nhiêu vụng về đối với anh.

“Mời vào.” Tần Cảnh hơi hơi rũ mắt xuống, che giấu sự hứng thú nồng đậm trong mắt.

Ngoài cửa, Tô Uẩn hít một hơi thật sâu , sau đó dùng sức thở ra, tựa hồ muốn thông qua động tác này đem tất cả căng thẳng cùng hoảng lọan trong lòng trút ra ngoài. Cô thầm cổ vũ mình rồi mở cửa bước vào như thể thấy chết không sờn.

Sau đó, Tần Cảnh ánh mắt đảo qua ——

"Tần, Tần... thiếu gia, đến giờ uống thuốc rồi."

Tô Uẩn cúi đầu, không đành lòng xem biểu hiện của chính mình.

Cho nên , cô đã nói rằng cô không thể đảm nhiệm công việc này, một người giúp việc biểu hiện còn tốt hơn a a a QAQ!!!

Chính là Tô Uẩn hoàn toàn quên rằng cô không phải là một người hầu gái. Từ góc độ của một người hầu gái, biểu hiện của cô thực sự hoàn toàn không đạt tiêu chuẩn, nhưng cô không phải là hầu gái, cô cũng liền không được đánh giá bằng tiêu chuẩn của một người hầu gái, mà nên——

Ngô, nói thế nào nhỉ, xét theo nụ cười tràn ngập sung sướиɠ của Tần Cảnh, Tô Uẩn hẳn sẽ được điểm tối đa.

Tuy mới gặp nhưng Tần Cảnh đã biết cô gái nhỏ này lá gan nhỏ cỡ nào, sợ hãi nhất định sẽ bỏ chạy rất xa, hiện tại anh rất có hứng thú như không nghĩ... Tần Cảnh thay một bộ ôn hòa lễ độ, trong phòng có thể nghe thanh âm yếu ớt từ người đến chân vang lên"Vậy thì phiền em lấy cho tôi thuốc."

Tô Uẩn bưng thuốc trong tay vội vàng đi tới, cách hắn một cánh tay cách xa một cánh tay mới dừng lại, không quá gần cũng không quá xa, vừa gãi đúng chỗ ngứa khoảng cách.

Mà Tần Cảnh cũng chú ý tới, có thể cô động tác có chút luống cuống, nhưng mà dáng vẻ rất tốt, dung mạo cùng tỉ lệ thân hình cân đối, khiến cho mỗi một cử động đều khiến cảnh đẹp ý vui.

Nhớ đến những hành vi khác nhau của cô sau khi đến nhà họ Tần, Tần Cảnh trong lòng càng thưởng thức.

Trái ngược với suy nghĩ của Tô Uẩn rằng nam chính Tần Cảnh thờ ơ với cô, Tần Cảnh thực ra khá hiểu cô.

Khi mẹ anh do dự nói rằng bà muốn một cô gái nhỏ từ một gia đình khác đến ở cùng nhà, anh liền kiểm tra xuất thân cùng quá khứ mà Tô Uẩn đã trải qua,khi đó anh xác thật có điểm nhàn nhạt không vui, nhưng ấn tượng trong tâm trí anh về cô gái nhỏ đã bị đảo ngược.

Ảnh hưởng của gia đình thân thích quả thực rất nặng nề, có thể là do cô ấy không thể thoát khỏi sự kiểm soát của cha mẹ khi ở nhà, trong tư liệu là ngoại trừ khuôn mặt và dáng người, cô ấy không có điểm tốt nào ngược lại cô còn có một số tính xấu mà Tần Cảnh không thích lắm.

Nhưng sau khi đến nhà họ Tần, có lẽ cô ấy đã thoát khỏi sự kiểm soát của cha mẹ, hoặc có thể cô ấy đã mở rộng tầm nhìn của mình, cô đã thay đổi tác phong, bắt đầu tích cực hướng về phía trước,còn chủ động yêu cầu học hỏi, bất kể cô ấy làm gì cũng nguyện ý đi hỏi một câu. Sẵn sàng hỏi. Tần mẫu từng nói rằng cô ấy rất nghiêm túc và chăm chỉ, bây giờ có vẻ lời bà ấy nói không sai.

Thật là một cô gái đáng yêu,nghiêm túc và chăm chỉ.

Tô•Chăm chỉ•Nghiêm túc• Đáng yêu• Uẩn: Tôi chỉ nghĩ rằng có nhiều kỹ năng sẽ dễ dàng hơn khi rời đi, không có cái gì to lớn cả, cảm ơn.

Tần Cảnh sắc mặt càng nhu hòa hơn,anh cảm thấy giữ lại cô là một quyết định đúng đắn, nếu không cô trở về, bị cha mẹ cô làm hỏng thì làm sao bây giờ.

Chỉ cần uống thuốc với nước ấm, dù tốc độ nhanh đến đâu thì trong miệng vẫn có vị đắng.

Lúc này, một bàn tay nhỏ vươn ra, một viên kẹo lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay trắng nõn.

Tần Cảnh nhìn về phía Tô Uẩn, cô bị nhìn chăm chú càng thêm đứng ngồi không yên.

"Bác sĩ nói thuốc này rất đắng, sau khi uống thuốc có thể ăn chút đường sẽ hòa hõan chút."

Tần Cảnh nhướng mày, chưa từng có ai làm chuyện này, làm đại nam nhân sao có thể sợ khổ?

A, hắn sao có thể sợ khổ.

Tần Cảnh vừa nhai kẹo vừa độc đoán nghĩ.