Chương 9: Học cách mát xa

Chương 9. Học cách mát xa

Sau bữa tối, Tô Uẩn đẩy Tần Cảnh trở về phòng.

Không bao lâu, Tần phụ và Tần mẫu đã rất vất vả để mời một vị đại sư, là bậc thầy trong ngành trung y, để giúp cho Tần Cảnh mát xa.

"Bác sĩ Lâm, đây là Tô Uẩn, sau này cô ấy sẽ phụ trách mát xa cho tôi."

Tần Cảnh giới thiệu thoáng qua, thái độ rất cung kính, nhưng vị bác sĩ Lâm kia lại không thích lắm, Tô Uẩn cảm thấy hình như ông ấy có chút không vui với Tần Cảnh.

Oa, cư nhiên vẫn có người không thích nam chính sao?

Bác sĩ Lâm đã hơn năm mươi tuổi nhưng nhìn như mới ngoài bốn mươi, nghe vậy liền liếc nhìn Tô Uẩn, ánh mắt sắc bén như chủ nhiệm giáo dục khiến Tô Uẩn trong lòng căng thẳng , sợ rằng ông sẽ gây khó dễ trong giây tiếp theo.

Cũng may ông không có, ông ấy chỉ là hừ một tiếng, sau đó nói: "Lại đây xem."

Tô Uẩn vội vàng ngoan ngoãn đi đến phía sau ông, nghiêm túc xem ông làm như thế nào.

Bác sĩ Lâm là một bậc thầy trong ngành, không thể bị những thứ bên ngoài dao động, nếu không phải xem Tần phụ và Tần mẫu một mảnh khổ tâm như vậy thì ông đã không ra nước ngoài để cùng bác sĩ điều trị của Tần Cảnh nói chuyện , ca bệnh đều có thể giả mạo, nhưng không có cách nào che giấu nội tình của một người, cho nên khi ông nhìn thấy... Hừ, kẻ có tiền có rất nhiều chuyện.

Nếu không phải thù lao mà Tần Cảnh đưa ra quá hợp ý ông, biết được tình huống thực sự của hắn thì ông đã trực tiếp rời đi rồi, làm gì còn ở lại Tần gia lãng phí thời gian.

Dù vậy, bác sĩ Lâm vẫn nghẹn một bụng khí, nhìn thấy Tần Cảnh có thể có một sắc mặt tốt mới là có quỷ.

Nhưng tức giận thì tức giận, trình độ của bác sĩ Lâm xác thực cao, y đức cũng rất tốt, cho dù chân của Tần Cảnh không sao,ông vẫn rất nghiêm túc xoa bóp, sau khi nhìn thấy Tô Uẩn cũng là nghiêm túc với việc học, ông ấy lại càng nghiêm túc hơn.

Chà, có vẻ như gia đình có tiền vẫn là có một hai cái tốt.

"Nào, thử cái chân này đi."

Sau khi bóp một chân, bác sĩ Lâm đứng thẳng dậy, cầm khăn lông lau tay, chỉ vào chân còn lại chưa được xoa bóp của Tần Cảnh, nói với Tô Uẩn.

Hình ảnh hiện tại của Tần Cảnh trông hơi đáng thương, một người đàn ông cao 1,87 mét nằm trên giường không thể di chuyển, nửa thân trên của hắn được che phủ hoàn toàn, nhưng phần thân dưới của hắn đang mặc một chiếc quần đùi, và đôi chân trần của hắn bị bác sĩ Lâm lăn qua lăn lại, một chút cũng không giống nam chính trong truyền thuyết mà giống một con cừu non chờ bị làm thịt hơn, chẳng phải là đáng thương sao.

Hắn như vậy , thực ra đã cho Tô Uẩn một cảm giác chân thật.

Để làm cho việc xoa bóp thuận tiện hơn, Tô Uẩn mạnh dạn lên giường, quỳ xuống bên chân hắn và chuẩn bị bắt đầu, nhưng trước khi bắt đầu, cô vẫn hơi lo lắng và hỏi bác sĩ Lâm rất nhiều câu hỏi, cô nhất định phải thận trọng cẩn thận, chân của nam chính không thể gãy ở trong tay cô.

Bác sĩ Lâm vừa mới bắt đầu có thể trả lời tốt, nhưng nhìn thấy Tô Uẩn căng thẳng với chân Tần Cảnh, không khỏi có chút bực mình, chủ yếu là bực mình Tần Cảnh, cảm thấy thằng nhóc này ngày nào cũng lăn lộn tới lăn lộn đi, cha mẹ bị hắn lăn lộn chưa nói, huống chi bây giờ hành hạ một cô gái như hoa như vậy, thật sự tạo nghiệt.

Vì thế Tô Uẩn hỏi ông cần dùng bao nhiêu lực, ông trực tiếp dùng sức nhéo một chút hướng Tô Uẩn, nói: "Như thế này, càng dùng sức càng tốt, như vậy hắn có thể cảm nhận được."

Tô Uẩn phồng lên khuôn mặt nhỏ nghiêm túc gật đầu, và cuối cùng xúông tay với chân của Tần Cảnh.

Sau khi xem xét một lượt, bác sĩ Lâm không khỏi gật đầu, cô gái này thật sự đã nghe kỹ, làm cũng rất nghiêm túc, xem ra ông rất nhanh sẽ có thể rời đi.

"Làm rất tốt, lần sau ngâm chân cho hắn, cũng có thể bóp cho hắn như vậy, lão già ta đi về trước."

"A, ngài,ngài không cần nhìn lại sao?"

"Không cần, cô đã làm được tốt rồi."

Bác sĩ Lâm trợn mắt trắng,vốn dĩ không có việc gì phải xem.

Bác sĩ Lâm đi rất nhanh, trong phòng chỉ còn lại Tô Uẩn và Tần Cảnh mắt to nhìn mắt nhỏ.

Sau đó Tô Uẩn mới phát hiện mình cùng Tần Cảnh cùng ở trên giường, tay vẫn đặt ở chân Tần Cảnh, hơi ấm từ lòng bàn tay truyền đến khiến cô cảm thấy rất không tự nhiên, cô muốn rút tay về: “Tôi, tôi đi chuẩn bị bồn ngâm chân cho anh... a!"

Tần Cảnh nắm tay cô kéo đến trước mặt, gõ nhẹ vào một vết bầm tím, ánh mắt tối tăm không rõ: "Đau không?"

Vết bầm này vừa rồi là do bác sĩ Lâm nhéo.