Quyển 1 - Chương 16

Nhìn hình phản chiếu của mình trong gương, Cố Trữ rất vừa lòng, cậu quay đầu lại, chớp chớp mắt, hỏi: “Phong Miên đâu?”

Lục Vu rũ mắt, nắm chặt khăn trong tay, nghiến răng nghiến lợi, nói: “Hắn đang luyện quyền ở bên ngoài thưa thiếu gia!”

Lúc trước nàng không nên cho thiếu gia mang người này về, bây giờ thì hay rồi, mang về không phải là chó hoang, mà là sói đói.

Thiếu gia thật đáng thương a, bị cắn thành như vậy…

Người cuối cùng đi ra từ phòng thiếu gia đêm hôm qua cũng chỉ có hắn ta.

“Lục Vu?”

“Lục Vu?”

Cố Trữ có chút lo lắng, nhìn thị nữ: “Xảy ra chuyện gì sao?”

“Xin lỗi thiếu gia!”

Thật ra ngay từ đầu nàng liền phát hiện thái độ của nam nhân kia đối với thiếu gia đã thay đổi rất nhiều, thậm chí, có đôi khi sẽ dùng ánh mắt âm trầm, chứa đầy chiếm hữu nhìn về phía thiếu gia, giống như là ánh mắt của nam nhân khi nhìn nữ nhân mà mình yêu vậy.

Nhưng nàng biết, du͙© vọиɠ chiếm hữu trong mắt của tên kia không liên quan gì đến tình yêu.

Không nên như vậy, thiếu gia của nàng vẫn luôn tự do, vui vẻ.

Tên nam nhân với nội tâm dơ bẩn kia nên cách thiếu gia của nàng ra xa một chút!

Biểu cảm trên mặt Lục Vu bỗng trở nên kiên định.

Cố Trữ xoay đầu, cảm thấy xương quai xanh có hơi đau đớn, thế là duỗi tay kéo cổ áo xuống.

Dấu răng sưng đỏ lập tức đập vào mắt.

Cố Trữ hoảng sợ, mở to hai mắt, cậu bị cắn…

Thiếu niên có chút ủy khuất, đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào, đau đến thấu tim.

“Lục Vu… Đau quá a…”

Đôi mắt sạch sẽ ngập nước, Cố Trữ hít hít cái mũi, giờ cậu đã biết tại sao lúc vừa bước vào Lục Vu lại kinh ngạc như vậy rồi.

“Trói tên kia đem đến đây cho ta!”

Cố Trữ buồn bực không thôi, không cần nghĩ cũng biết là ai làm.

Lúc này Thất Thất cũng xuất hiện, nó liếʍ liếʍ đầu ngón tay, nghi hoặc hỏi: “Ký chủ, miệng của ngài hình như hơi sưng a.”

“Ký chủ ăn ớt hả?”

Nghe vậy, Cố Trữ đi tới trước gương, nhìn chằm chằm môi của mình.

Đúng là sưng thật… Không nhìn kỹ thì căn bản sẽ không phát hiện…

Cố Trữ hơi ngỡ ngàng, không biết tại sao mọi chuyện lại đến nước này.

Thiếu niên cắn môi, một khi chạm vào liền tê tê, rất mẫn cảm.

Lúc này, Khúc Phong Miên cũng bị người lôi tới.

Hắn nhìn đôi mắt đỏ ửng của thiếu niên cùng với khuôn mặt phẫn nộ của Lục Vu, liền biết mọi chuyện đã bại lộ.

Khúc Phong Miên ngước mắt, nếu hắn đã dám làm thì đương nhiên sẽ dám nhận.

Tư vị của thiếu niên quá tuyệt vời, chỉ dựa gần thôi mà hắn đã nổi lên du͙© vọиɠ.

Cố Trữ bị ánh mắt nóng bỏng của nam nhân nhìn chằm chằm, mặt cậu càng hồng hơn, giọng nói run rẩy, tự cho là hung ác mà chất vấn: “Ngươi…Sao ngươi lại làm như vậy?”