Chương 14: Bảy tám lần cũng được

Hơi thở của Dịch Cẩn Hằng trở nên hỗn loạn, hổn hển nói:

"Hơn nữa, chúng ta ở trên giường phối hợp không tốt sao?"

Dung Dung sửng sốt, nhìn ánh mắt người đàn ông đã nhuộm đẫm ham muốn và tìиɧ ɖu͙©, tim cô đập rộn lên.

"Đừng nói một đêm năm lần, em muốn bảy tám lần anh cũng phối hợp với em."

Dung Dung lần đầu tiên có suy nghĩ muốn gϊếŧ chết Bạch Lam.

Vừa vặn có người phục vụ mang đồ ăn vào, cô vội vàng đẩy Dịch Cẩn Hằng ra.

Dịch Cẩn Hằng buông cô ra, vẫn còn cầm tay cô không buông, nhìn người phục vụ bày từng món lên.

"Ăn cùng anh chút nhé." Anh gắp thức ăn cho cô.

Trong lòng Dung Dung loạn cào cào, đâu còn tâm tư ăn uống.



Hai người ăn cơm xong, trời đã tối đen như mực.

Lương Dục và Dịch Cẩn Phi đang ở phòng khách, hai mẹ con đang chọn lễ phục mừng ngày kỷ niệm thành lập công ty.

"Dung Dung, con về đúng lúc lắm, mẹ với em đang chọn quần áo, con mau tới đây xem." Lương Dục lớn tiếng gọi.

"Vâng." Dung Dung đi tới, ba người ngồi trên ghế sô pha cùng nhau xem.

Dịch Cẩn Phi liếc nhìn anh trai:

"Hai người gặp nhau ở cửa à?"

Dịch Cẩn Hằng chậm rãi đi tới:

"Cùng nhau đi ăn cơm."

Dịch Cẩn Phi sửng sốt nhìn anh trai, lại nhìn sang Dung Dung.

Vẻ mặt Dung Dung không tự nhiên lắm.

Dịch Cẩn Phi cười nói:

"Mặt trời mọc đằng tây hay sao? Người nào đó rốt cuộc cũng nhớ phải hẹn hò với vợ rồi?"

Lương Dục trừng mắt nhìn con gái, cũng rất vui mừng khi thấy con trai con dâu hiếm khi có cơ hội đi hẹn hò.

"Sao không đi xem phim? Không cần về sớm vậy đâu."

"Con còn việc cần xử lý." Dịch Cẩn Hằng đáp.

"Quả nhiên trong mắt một vài người, công việc lớn bằng trời." Dịch Cẩn Phi lành lạnh nói.

"Sao hôm nay em không tham gia cuộc họp của tập đoàn? Báo cáo công tác quý I của em đâu?" Dịch Cẩn Hằng trầm giọng hỏi.

Dịch Cẩn Phi nghẹn lời:

"Mẹ, mẹ xem anh trai kìa, đã nói ở nhà không bàn công việc rồi."

"Trước mười giờ sáng mai, anh muốn nhìn thấy báo cáo công tác quý I của phòng truyền thông." Dịch Cẩn Hằng nói xong bỏ lên lầu.

"Dịch Cẩn Hằng, anh điên rồi." Dịch Cẩn Phi nghiến răng nghiến lợi.

Lương Dục thở dài, Dung Dung cũng nhìn Dịch Cẩn Phi với ánh mắt thông cảm.

"Chị Dung Dung, chị nói xem, chị gả cho anh trai em nhiều năm như vậy, làm sao mà nhịn được thế?" Dịch Cẩn Phi không nhịn được nói: "Độc tài, vô vị, lại còn lạnh lùng xa cách."

"Phi Phi, anh trai em..."