Chương 16: Vai ác lão đại và cô vợ đào hôn (16)

Hai nữ nhân cả người run lên vì tức giận: "Cô có biết đây là đâu không? Ai cho phép cô làm càn như vậy!"

Lạc Tiểu Tiểu nghiêm túc trả lời câu hỏi của họ: "Hoắc gia, tôi rất tốt bụng giúp cô dọn dẹp cái miệng hôi hám của mình, làm càn chỗ nào?"

Cố kỵ Lạc Tiểu Tiểu là một gương mặt chưa bao giờ gặp trước đây, người phụ nữ áo tím đè nén sự tức giận của mình: "Cô tên gì? "

Lạc Tiểu Tiểu lấy một ly rượu vang, lần nữa đổ lên người nữ nhân áo tím trước khi cô ta kịp phản ứng.

Sau đó cười nói: "Tôi là người làm việc thiện không để lại danh phận, nếu muốn cảm tạ tôi thì cô có thể gọi tôi là ba ba."

Hai nữ nhân trang điểm tinh xảo bị tạt rượu đến mức bay hết lớp tranh điểm, cả người ướp nhẹp, sự chật vật trên khuôn mặt của họ, rất khớp với biểu cảm méo mó tức giận bây giờ.

Người phụ nữ mặc áo tím bước lên hai bước, cố gắng làm điều tương tự với Lạc Tiểu Tiểu.

Nhưng vừa chạm vào ly rượu, Lạc Tiểu Tiểu đã nắm lấy cổ tay cô ta vặn lại -

"A !!!"

Cô ta hét lên một tiếng như heo kêu: "Đau quá!"

Trong yến hội, nháo ra động tĩnh lớn như vậy, rất nhanh hấp dẫn nhiều người chú ý tới.

Nữ nhân áo tím ngay lập tức khóc lóc: "Mọi người, cứu tôi với! Tôi và bạn tôi đang nói chuyện ở đây, đột nhiên người phụ nữ này ra tay với tôi. Chúng tôi chưa bao giờ nhìn thấy cô ấy, nhìn bộ dáng của cô ấy, tôi e là người mắc bệnh thần kinh. Mau gọi vệ sĩ tới, đừng để người điên này làm tổn thương Hoắc gia! "

Cô ta chưa kịp nói gì thì trên mặt đột nhiên đau nhức.

Cô ta hét lên đầy hoài nghi: "Sao cô dám đánh tôi!"

"Bốp!"

Lạc Tiểu Tiểu đánh cô ta thêm cái nữa.

"Đánh cô thì sao? Hai người vừa thì thầm nói với nhau cái gì, dám nói lại lần nữa không?"

Trong ánh mắt nữ nhân áo tím hiện lên một tia chột dạ: "Tôi..."

Cô ta khăng khăng: "Chỉ là cuộc nói chuyện riêng tư giữa chị em với nhau thôi. "

"Xem ra trí nhớ của cô không tốt, không sao, tôi có thể giúp cô nhớ lại. Cô nói ..."

Lạc Tiểu Tiểu lặp lại cuộc trò chuyện của họ vừa rồi .

"Đây là lần đầu tiên tôi nói về chuyện tham ô mà lại vui vẻ thoát tục như vậy."

Lạc Tiểu Tiểu chế nhạo:

"Nói rõ ràng, Hoắc thị là của riêng Hoắc Trường Uyên, không phải của Hoắc gia. Nói rằng anh ấy không có tình cảm, vậy lúc anh ấy chật vật nhất, có ai trong số các người giúp một tay không? "

"Hắn không đuổi cô khỏi Hoắc gia, đã đủ thánh phụ lắm rồi. Cô còn mặt mũi trách móc hắn? Cô nghĩ cô là ai? Cảm thấy người ta trung trực chút là dễ bắt nạt?"

Cằm của người xung quanh rớt bồm bộp xuống đất.

Thánh phụ Hoắc Trường Uyên? Người đàn ông trung thực?

Hades sống như hắn còn có thể liên quan đến hai chữ này sao?

666 muốn nói lại thôi.

Lúc này, ba ba, sao cô có thể không nhìn ra đại boss không đuổi tận gϊếŧ tiệt, để hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ trả thù dần dần, còn đang chơi đùa với đám người này mà thôi!

Đây là mỹ nhân lừa gạt người khác trong truyền thuyết sao?

Lạc Tiểu Tiểu càng nói, càng cáu kỉnh hơn.

"Còn thảo luận về cuộc sống riêng tư của người ta. Cha mẹ cô không dạy cho cô giáo dưỡng?"

"Nếu cô thực sự tò mò, tôi sẽ thỏa mãn cô!"

"Anh ấy rất giỏi về phương diện đó, mạnh hơn người của cô gấp vạn lần!"

"Câu trả lời này của tôi làm cô hài lòng chưa?"

Xung quanh cô vang lên tiếng hít lạnh.

Trước những gì cô tiết lộ, người phụ nữ áo tím nói không thành tiếng: "Cô nói chắc gì là thật, chính cô đã trải qua chưa?"

"Vậy thì sao?"

Âm thanh hít lạnh xung quanh lớn hơn.

Lạc Tiểu Tiểu rất hối hận về việc mình đã bốc đồng và nói những điều vô nghĩa.

Nghe thấy động tĩnh này, càng không hài lòng, quần chúng bây giờ phản ứng lớn quá rồi.

666 nhỏ giọng nhắc nhở: 【Ba, cô quay lại đi.】

Lạc Tiểu Tiểu có dự cảm không tốt.

Cô chậm rãi quay lại, ánh mắt quét tới bóng dáng lạnh lùng kia, trong đầu có một tiếng nổ bùm:

"Anh ta tới đây từ khi nào !!!"