Chương 5: Chương 5

Bấy giờ Trịnh Vãn mới lấy lại được tinh thần. Cô cười nói: "Không sao đâu. Được rồi, em mau về làm việc đi, coi chừng sếp tới lại không thấy em ở vị trí làm việc nên tưởng em lười biếng đấy.

Tôn Vi hậm hực cất điện thoại di động: "Hẳn là vận may của em sẽ không kém đến vậy chứ..."

Mặc dù nói thế nhưng cô ấy vẫn nhanh chân xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Sau khi quay lại vị trí, thấy không có khách hàng mới nào tới, sếp cũng chẳng thấy đâu, Tôn Vi mới yên tâm to gan tiếp tục móc điện thoại ra, thay đổi suy nghĩ một chút rồi nhập vào thanh tìm kiếm "ông chủ của bất động sản Thành Nguyên". Quả nhiên màn hình hiện lên thông tin sơ lược về người đàn ông này.

Nghiêm Quân Thành.

Xem nào, người này năm nay đã ba mươi chín tuổi rồi, lý lịch cực kỳ phong phú, để người xem phải cảm thán không thôi.

Sau khi tốt nghiệp từ một trường hàng đầu, anh lại tiếp tục theo học tại một trường nước ngoài nổi tiếng. Cũng chính kinh nghiệm trong thời gian ở nước ngoài này đã tạo cho anh cơ hội gặp gỡ các đối tác và cổ đông sau này. Sau khi trở về nước, anh đã bắt kịp xu hướng của thời đại mới và thành lập nên bất động sản Thành Nguyên, trở thành ông trùm bất động sản hàng đầu ở Đông Thành.

Xem đến mấy cái ảnh bên dưới mới thấy đúng là đã phá nát ấn tượng ông chủ trung niên bụng bự trán hói trong lòng mọi người thật.

Anh mặc áo sơ mi trắng, nút áo cài đến cái trên cùng. Trịnh Vãn không nhịn được mà nghĩ tổng giám đốc Nghiêm này hẳn là hồi còn trẻ cũng là một ngôi sao sáng khí chất hơn người. Năm tháng vẫn để lại trên người anh một ít dấu vết. Chỉ là nó chỉ làm cho một người đàn ông đi từ trẻ trung đến trưởng thành bình tĩnh mà thôi. Có lẽ là ngồi lâu trên địa vị cao nên chỉ một tấm ảnh cũng để lộ ra khí chất nghiêm túc thận trọng của người đàn ông.

Bất động sản Thành Nguyên đã cắm rễ rất sâu ở Đông Thành, cành lá đan xen phía trên như một cây đại thụ sừng sững không ngã, giống như anh vậy.

Trịnh Vãn đứng dậy.