Chương 3: Cơ thể ướt đẫm được nam nhân cứu

"Khụ......" Một thiếu nữ ướt sũng bò ra khỏi dòng suối.

Thanh Dao khó khăn đứng dậy, ngơ ngác nhìn rừng cây xa lạ xung quanh.

Chẳng lẽ nàng bị mạch nước ngầm dưới giếng cuốn ra khỏi thành?

Nàng vắt nước trên quần áo, không biết giày bị rơi ở nơi nào, nhưng may mắn bây giờ là mùa hè, quần áo khô nhanh, khi chậm rãi bước ra ngoài gặp người, cơ thể nàng gần như đã khô ráo.

Trước tiên cần phải đi đến nơi cao hơn, khi xác định được hướng cây cối thưa thớt thì mới có thể đi bộ ra ngoài rừng.

Sau khi trở về, nàng sẽ giải thích cho sự trong sạch của mình như thế nào đây?

Thanh Dao cắn môi, vừa đi, vừa nghĩ.

Chân nàng đau cực kỳ, huống chi bây giờ nàng đi chân trần, khi giẫm lên lá cây trên cỏ, vẫn sẽ bị quẹt làm bị thương, lòng bàn chân dường như đã phồng rộp lên.

"A..."

Thanh Dao ngạc nhiên khi nhìn thấy một con đường có dấu vết của người đi bộ, không chừng có người đã đi qua nơi này.

Đi không bao xa, quả nhiên nghe thấy một hồi tiếng vó ngựa, hình như có có một nam tử đang đi đến.

Thanh Dao nhìn từ xa, trong lòng hưng phấn, vừa định chạy tới, nhưng nhớ tới quần áo trên người nàng bây giờ đã khô một nửa, chân để trần, nàng không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ.

Nhưng nghĩ tới có thể quay trở về, nàng liền lấy tay che ngực, kéo làn váy che chân rồi hét lên với người nọ: "Vị công tử này..."

Thanh Dao thấy đó là một nam tử cao lớn, lúc hét lên, nàng xấu hổ cúi đầu xuống, chỉ nghe thấy tiếng vó ngựa càng gấp gáp hơn, vội vàng chạy đến bên cạnh nàng, bụi và cỏ vụn bay lên khiến nàng có chút khó chịu, nàng vội vàng dùng tay áo che miệng, ho hai cái.

Người này động tác vội vội vàng vàng như thế, trong lòng Thanh Dao có chút sợ hãi, thậm chí nàng dường như có cảm giác bị nam tử từ này nhìn chằm chằm có thể nhìn ra một cái động, ánh mắt hắn không cố kỵ di chuyển khắp cơ thể nàng.

Nàng ngẩng đầu lên liếc nhanh hắn một cái, lại vô tình đυ.ng phải một đôi mắt sâu thẳm như mạch nước ngầm dâng trào, ánh mắt nóng rực khiến nàng sợ hãi lùi lại phía sau một bước.

Thanh Dao cũng sợ đối phương là dê xồm, vừa rồi nàng phát hiện người này vô cùng tuấn tú, khoảng chừng 27-28, ngũ quan lập thể thâm thúy, mi phi nhập tấn [*], ánh mắt như núi cao, bên dưới sống mũi cao thẳng là đôi môi mỏng khẽ mím lại, quần áo trang sức trên người bất phàm, khí thế toàn thân chỉ có người đã từng ở địa vị cao trong một thời gian dài mới có thể tạo ra cảm giác áp bức như vậy.

[*] Kiểu lông mày dài như sắp chạm đến tóc mai, hơi xếch lên một chút. Theo tướng số gọi là “mi nhập sơn lâm”, đây là lông mày của anh hùng, tính cách hướng ngoại, tràn đầy sức sống, phân tích sự việc có trật tự, hành vi quả quyết, tính khí nóng nảy, tương đối chủ quan kiêu ngạo. Thơ nói: “Mi nhập sơn lâm tú thả trường, uy quyền chí cao phụ quân vương”, đại khái là lông mày dài đẹp như vậy thì là người có uy quyền chí cao phò tá vua