Chương 2

Chu Tiến mua thêm mấy con chó sau đó mang chúng đến nông trường, đi được nửa đường chợt nhận được tin nhắn.

Dì Trương nói Thẩm Thư Lê bằng lòng gặp anh, bảo anh tranh thủ lúc đối phương chưa đổi ý mau mau chạy sang.

Chu Tiến đọc tin nhắn xong vui sướиɠ nhét điện thoại vào túi, sung sức phóng chiếc xe ba bánh nhanh như phong hỏa luân.

Đến nông trường, anh thuần thục di chuyển xe đến bên dàn hàng rào cạnh một tiểu viện nhỏ.

Sau một hồi chó sủa, mười con chó từ bên trong vọt ra, phe phẩy đuôi nhảy đến nhảy lui, vui mừng muốn bám lên người Chu Tiến.

Chu Tiến nhảy xuống, cánh tay trông gầy nhưng rắn chắc ổn định thân xe.

Anh mở l*иg sắt thả những chú chó vừa mua ra.

Mấy nhóc chó con mới đến còn sợ hãi, rụt rè hạ thấp thân mình, hơi bất an ừ hử.

Chu Tiến đặt tay bên miệng dùng sức thổi một hồi huýt sáo vang dội.

Ngay lúc đó, một con chó lớn màu đen không biết từ đâu chạy đến, phe phẩy đuôi ngoan ngoãn ngồi xổm trước mặt anh.

Chu Tiến cong hai ngón tay búng nhẹ vào đầu nó: “Như Phong, anh phải ra ngoài một chuyến em giúp đỡ mấy bé mới đến nha, đừng để bọn chúng đánh nhau đó.”

Như Phong là một cựu chó cứu hộ chuyên nghiệp, rất thông minh linh tính. Mỗi ngày ẻm đều giúp chủ nhân quản lý trật tự cho đàn chó.

Mấy năm nay, Chu Tiến nhờ danh con buôn chó cứu được rất nhiều chó bị chủ bán đi.

Những con chó hắn mua không hề bị bán làm thịt mà được nuôi dưỡng tại nông trường hẻo lánh này.

Đây là bí mật của Chu Tiến và nhóm trẻ con cả trấn.

Như Phong ngửa đầu gâu một tiếng như đáp lời chủ, tốt tính đi đến liếʍ liếʍ những chú cún mới đến.

Chu Tiến cong môi cười nhạt, ra sân cài chốt hàng rào cẩn thận rồi quay vào gian phòng bên cạnh.

Lúc anh bước đi, bàn tay to lớn nắm lấy vạt áo nhẹ nhàng cởϊ áσ ra, để lộ phần cơ bụng săn chắc đẹp đẽ.

Cơ thể trẻ tuổi tinh thần đầy nhiệt huyết, rớt mồ hôi, nóng bỏng mắt.

Vài phút sau, Chu Tiến đã thay âu phục, giày da bước ra khỏi phòng.

Áo sơ mi vải được cắt may vừa vặn bao lấy cơ ngực cường tráng, quần tây nghiêm túc làm đôi chân càng thêm thon dài.

Nhưng vẫn dữ.

Chỉ nhiều thêm mấy phần cấm dục, văn nhã.

Chu Tiến vén cổ tay áo lên một chút, eo bụng căng thẳng nhấc chân trèo lên chiếc xe đạp đã cũ. Chớp mắt đã biến mất hút.

Mặt trờ dần lặn, nhiệt độ cũng giảm bớt, gió nhẹ nhàng thổi qua mặt như được đám mây mềm mại ôm lấy.

Tâm trạng Chu Tiến rất tốt, hơi ngẩn đầu cảm nhận gió mát còn thuận miệng ngân nga mấy câu hát.

Trên đường gặp qua người quen, mọi người ai cũng thân thiện chào hỏi hắn.

“Tiểu Chu đi đâu đó!”

“Hôm nay ăn mặc bảnh bao thế!”

Mặt mày Chu Tiến từ nghiêm túc dần giãn ra, trên môi treo một nụ cười như gió xuân: “Đi gặp một người quan trọng.”

Rất nhanh đã đến nhà họ Thẩm.

Chu Tiến dừng xe, đứng trước cổng lớn nhà Thẩm nặng nề hít mấy hơi.

Hồi hộp là không thể tránh khỏi, trái tim đập ồn đến mức màng tai phát đau.

Anh cúi đầu nhìn.

Một đường đến đây làm chiếc giày vốn sạch sẽ dính bùn đất, ống quần còn dính mấy vụn cỏ.

Anh lấy khăn giấy cẩn thận lau giày, xử lý ống quần, trịnh trọng vuốt thẳng vạt áo, sau khi xong xuôi mới nâng tay gõ cửa.

“Vào đi, cửa không khoá.”

Tay Chu Tiến hơi siết chặt, hít thở một hơi đẩy cửa ra.

Thứ đập vào mắt ngay giây đầu tiên là một khuôn mặt tuấn tú, người thanh niên ấy có diện mạo kinh hồng nhưng biểu cảm lại phảng phất nét lạnh nhạt.

Đặc biệt là đôi con ngươi kia, khi nhìn vào cảm giác như lạc vào mùa đông lạnh lẽo triền miên, bên dưới lớp tuyết ấy dường như còn ẩn chứa tử khí héo tàn.

Xinh đẹp nhưng tang thương, yếu ớt.

Đây không phải lần đầu Chu Tiến thấy cậu nhưng vẫn bị choáng ngợp trước vẻ đẹp ấy.

Thẩm Thư Lê mở miệng trước: “Anh là Chu Tiến người được dì Trương giới thiệu đến đúng không?”

Chu Tiến nghiêm túc gật đầu rồi cất bước vào viện: “Chào cậu.”

Thẩm Thư Lê nhớ đến cảnh hắn mua chó lúc trước trong lòng không có chút hảo cảm nào nhưng vẫn duy trì phép lịch sự cơ bản: “Chào anh, mời ngồi. Xin hãy vào thẳng vấn đề, thời gian mỗt giây đều quý giá.”

Sau khi Chu Tiến ngồi xuống ho nhẹ một tiếng, yết hầu khẽ động: “Được, hy vọng tiên sinh không thấy quá đường đột.”

“Thẩm tiên sinh cậu có đồng ý kết hôn với tôi không?"