Chương 10: Máu gà

Thảo luận kịch bản một lúc, mọi người đều có chút khát nước, nữ diễn viên Thẩm Giai đóng vai người chị thứ 4 không thể ngồi yên, yêu cầu đi đến trường quay xem xem.

Lời đề nghị này làm cho ánh mắt mọi người đều sáng lên, bắt đầu đứng dậy.

Lâm Dư Sơ thấy mọi người đều đồng ý, cũng không từ chối, đứng dậy đi theo bọn họ.

Vương Hạo lúc này đang hướng dẫn động tác cho Lý Dương.

Nhìn thấy đạo diễn Vương đang bận rộn công việc, Thẩm Giai cũng không ngắt lời anh mà đảo mắt nhìn xung quanh.

Nhìn một vòng cũng không nhìn thấy người mà mình muốn tìm, Thẩm Giai có chút nhụt chí, nhỏ giọng than thở: "Sớm biết thế vừa rồi sẽ không thảo luận về kịch bản, hại mình bỏ lỡ buổi quay phim của Tạ Ngôn.”

Giọng cô rất thấp nhưng khoảng cách của bọn họ ở gần đến mức vẫn có thể nghe rõ cô nói.

Tạ Ngôn?

Lâm Dư Sơ nhìn thời gian thực hiện công việc, đối với diễn viên trong "Trích Tiên" đại khái cũng đã biết.

Người đóng vai nam chính điên khùng Lâm Dịch Hiên chính là Tạ Ngôn.

Tạ Ngôn đã xuất hiện trong một số bộ phim của các đạo diễn nổi tiếng. Với kinh nghiệm tích lũy được, anh đã một lần đoạt giải "Nam diễn viên chính xuất sắc nhất" với bộ phim truyền hình hồi hộp "song sinh", là một ảnh đế danh xứng với thật.

Tạ Ngôn đã diễn rất nhiều vai trong nhiều bộ phim, trong đó có những nhân vật nam chính dịu dàng, cố chấp, truyền cảm hứng và dốc hết lòng, nhưng đây là lần đầu tiên anh tiếp xúc với một nhân vật nam chính tàn nhẫn, điên rồ và biếи ŧɦái như vậy.

Trước đó, Tạ Ngôn chưa từng xuất hiện trong phim truyền hình, nhưng sau khi nghĩ đến "Trích Tiên", Lâm Dư Sơ liền bình thường trở lại.

Kịch bản thật sự quá tốt, chẳng trách anh sẽ vì cái này mà ngoại lệ.

Có thể nói, "Trích Tiên" được cho là tác phẩm chuyển thể của anh, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sự nghiệp diễn xuất sau này của anh sẽ rộng mở hơn rất nhiều.

Mấy người khác nhìn bộ dáng của Thẩm Giai, trong lòng đều có chút phỏng đoán.

"Cô là fan của Tạ Ngôn sao?"

Thẩm Giao nói thẳng: "Đúng vậy, tôi là fan của anh ấy."

Vẻ mặt Lý Mộng Nhiên trở nên có chút vi diệu, cô lén nhìn Thẩm Giai mấy lần.

Nhưng cô rất nhanh đã điều chỉnh, đến tột cùng việc cô ấy là fan thật hay fan giả hay có mục đích gì đó đều không liên quan gì đến cô.

Sau khi Vương Hạo hướng dẫn Lý Dương chụp ảnh, anh liền đứng ở bên cạnh máy ảnh nhìn xem, trên mặt lộ ra một tia hài lòng.

Cảm giác với máy quay của Lý Dương vốn đã rất mạnh, nhưng động tác của anh ta có chút mất tự nhiên, sau khi được hướng dẫn thì việc quay phim đã nhanh chóng hoàn thành.

Tiếp theo là đến lượt chụp ảnh của mấy nữ phụ.

Vương Hạo quay người lại đánh giá cẩn thận một vòng, thấy quần áo và trang điểm của mọi người đều giống hệt như mình tưởng tượng, liền ra hiệu cho nhϊếp ảnh gia bắt đầu chụp.

Anh ấy đứng ở bên cạnh camera quan sát, phát hiện động tác của ai làm không tốt sẽ ở một bên hướng dẫn cho đến khi hài lòng mới thôi.

Vương Hạo là người tỉ mỉ và nghiêm khắc trong công việc, mọi người đều chuẩn bị tinh thần trước khi tiến vào đoàn, nhưng thật ra không có ai có ý định đùa giỡn gì quá lớn.

Lúc này Thẩm Giai đang chụp ảnh, bởi vì luôn không yên lòng mà bị Vương Hạo giáo huấn mấy câu, Thẩm Giai không dám nửa vời nữa, toàn tâm toàn ý vào việc chụp ảnh.

Ngoại trừ việc Thẩm Giai chụp ảnh lâu hơn một chút, còn lại mọi thứ đều ổn.

Khi đến lượt Lâm Dư Sơ chụp ảnh, Vương Hạo đặc biệt gọi cô sang một bên.

"Là như thế này, ở phân cảnh hiến tế, Tạ Vinh An bị thương nên cần dùng đến một túi máu. Để đạt được trình độ hiện thực cao nhất, tôi muốn dùng máu gà thay thế, cô có thể chấp nhận được không?"

"Máu gà?" Lâm Dư Sơ sủng sốt một chút.

Ngay khi Vương Hạo quyết định sử dụng túi máu thay thế, Lâm Dư Sơ đã đồng ý.

"Tôi có thể chấp nhận."

Thời điểm có nguy cơ sống chết ở giới Bắc Linh, Lâm Dư Sơ ngay cả thịt tươi cũng đã từng nếm qua, dùng máu gà để thay thế huyết tương đối với cô mà nói cũng không phải chuyện gì khó chấp nhận.

Lâm Dư Sơ cảm thấy chân thật không có gì là không tốt cả.

Bây giờ đã nhận được mức thù lao này, cô sẽ cố gắng làm hết sức mình.