Chương 43

Trình Cẩn Từ mắt nhìn thẳng, nhướng mày, sau đó nghiêm trang mà trả lời cô:"Không còn sớm, cháu trai nói anh lớn tuổi như vậy còn không kết hôn liền ——"

〃"Liền không được?"

Trình Cẩn Từ......

Hắn nhìn Trình thái thái kiều mị liêu nhân, cười đến ôn hòa lại thanh quý:"Trình thái thái, nhanh miệng cũng không phải thói quen tốt."

Lạc Hưu Du mắt ngân ngấn vô tội:"Em có sao?"

Trình Cẩn Từ cong môi, con ngươi màu đen xẹt qua một tia ám quang, khuôn mặt lạnh lùng tuấn tú giờ phút này tựa hồ toát ra một chút tùy ý,"Trình thái thái nói không có là không có đi....... Nhưng mà, Trình mỗ thân thể công cô như thế nào, Trình thái thái có rất nhiều cơ hội để kiểm tra."

Lạc Hưu Du liếc nhìn vành tai hắn, cười nhẹ, nghĩ thầm, không ngờ tới có người nói loại đề tài này mà có thể nói được"hàm súc” như vậy? Thật thú vi.

Cô đáp lại:"Được, luôn luôn, sẵn sàng."

Xe hơi nhỏ màu đen dừng lại trước cửa biệt thự.

Trình Cẩn Từ nghiêng người giúp cô cởi bỏ đại an toàn.

Lạc Hưu Du liếc mắt nhìn bên ngoài một cái, xe dừng ở trước chỗ cô ở.

“Em còn tưởng rằng Trình tiên sinh muốn cho em đi thăm phòng của anh chứ.” Lạc Hưu Du cười, ý cười lưu luyến:"Dù gì chúng ta hiện tại cũng là vợ chồng hợp pháp rồi ~"

Trình Cẩn Từ ngẩn người, vốn định mở cửa xe một cách nhẹ nhàng,"Em muốn đi không? Anh tưởng rằng ——"

“Được rồi, giờ thì thôi đi, chờ khi nào em rảnh rỗi đi.” Lạc Hưu Du đẩy cửa xe.

Trình Cẩn Từ đuổi theo, không nói chuyện đưa cô đi xem cách vách nữa, chỉ là hỏi cô:"Em hai ngày nay có rảnh không?"

“Sao vậy?"

“Anh muốn đưa em đi thăm họ hàng."

Lạc Hưu Du dừng một chút, môi đỏ nhấp nháy, chợt ngước mắt, cười nói:"Mấy ngày nay chỉ sợ không được, em đều không có thời gian nhàn rỗi, đợi bận nốt đợt này đi."

“Gần đây đều rất bận sao?"

“Ừm, rất bận."

Trình Cẩn Từ hơi rũ mí mắt, che lại sự thất vọng,"Vậy được, chờ em có thời gian rồi nói sau.

Lạc Hưu Du nhìn hắn trong chốc lát, sau đó thở dài, ôm cổ hắn, nhón mũi chân rồi đặt lên môi hắn một cái hôn,"Xin lỗi."

Trình Cẩn Từ lắc đầu:"Không sao đâu. Anh hiểu mà."

Lạc Hưu Du cười cười, cô lên tay, đầu ngón tay ấm áp nhẹ nhàng xẹt qua vành tai hắn,"Em về nhé."

“Ừm."

Nhìn theo cô đi vào, Trình Cẩn Từ rũ mắt, ngồi vào trong xe, lấy ra giấy kết hôn, yên lặng nhìn ảnh hai người chụp chung ở mặt trên, một lát sau lại bắt đầu xem chiếc nhẫn trên tay mình, nhẫn bạch ngọc, có khắc hoa văn gia huy, cùng chiếc nhẫn trên tay Lạc Hưu Du chính là một đôi. - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app T.Y.T - Hôm nay, cô thành vợ của hắn.

Chính tay cô đeo chiếc nhẫn này lên cho hắn.

Sau đó không lâu, họ sẽ dọn đến biệt thự Sao Trời, gia đình của họ......

Lúc này, tiếng chuông di động vang lên,"Tiên sinh, nhị tiểu thư......

Trình Cẩn Từ thần sắc khẽ biến, trả lời bên kia:"Tôi lập tức trở về."

Hắn xem lại phương hướng, sau đó quay đầu xe, thân xe bay vọt đi.

Trình tiên sinh:"Trong nhà đã xảy ra chút chuyện, ta phải rời Ninh Hải một chuyến, ngày về chưa rõ, xin lỗi."

Lúc Lạc Hưu Du nhìn thấy đoạn tin nhắn đã là buổi chiều.

Cô trả lời một câu: Không sao.

Cũng không biết Trình Cẩn Từ có xem được không.

Buổi tối hôm nay cô muốn đi Lạc gia. Vốn đang do dự có nên nói cho hắn hay không, nhưng giờ thì hay rồi, không cần suy nghĩ nữa.

Thật ra hắn rời đi một đoạn thời gian đối với cô mà nói cũng khá tốt. Cô tuy rằng cùng hắn kết hôn, nhưng từ đầu đến cuối chỉ suy xét đến quan hệ của hai người, cô còn chưa chuẩn bị tốt việc gặp gỡ người nhà của hắn.