Chương 48

Lạc Hưu Du nói:"Hôm nay thì thôi vậy, lần sau đi ạ. Bạn con còn đang chờ con."

Như Thanh nghe vậy tuy rằng thất vọng, nhưng cũng không nói gì nữa."Được rồi, vậy lần sau tiểu thư tới trước nói với ta một tiếng, ta chuẩn bị đồ ăn con thích cho con."

Lạc Hưu Du cười cười gật đầu:"Vâng. Dì Thanh, bà ngoại vẫn phải phiền dì chiếu cố nhiều hơn."

Như Thanh trách mắng:"Tiểu tiểu thư nói cái gì vậy, sao có thể gọi là làm phiền?"

Lạc Hưu Du bất đắc dĩ cười cười:"Lỗi của con, là con nói sai rồi."

Như Thanh cũng không nhịn được bật cười.

Đi chừng mười bước Lạc Hưu Du liền không cho Như Thanh tiễn nữa. Dù sao cô cũng đã trở lại Ninh Hải, sau này hẳn là sẽ thường xuyên đến thăm bà ngoại.

Chỉ là...... Nếu có thể, cô vẫn muốn đón bà ngoại ra ngoài ở. Nhưng mà, hiện tại Lạc Hoành là người giám hộ hợp pháp của bà ngoại, cho dù là vì những cổ phần bà ngoại nắm giữ, hiện tại do ông ta thay mặt, ông ta cũng không có khả năng để cho cô mang bà ngoại đi.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Lạc Hưu Du tối sầm lại, hơi thở lặng đi rất nhiều.

Cô nhìn đồng hồ, xoay người rời khỏi đây.

“Lạc Hưu Du? Sao mày lại ở đây?” Là tiếng của Lạc An Tuyết.

Lạc Hưu Du nhíu mày, nhìn qua. Quả nhiên là Lạc An Tuyết, bên cạnh cô ta còn có một người đàn ông không quen biết, bộ dáng hai mươi tám hai mươi chín, để tóc dài đến cổ, mặc áo gió dài, cao cao gầy gầy, bộ dạng cũng không tệ lắm.

Hôm nay cô không có tâm tình nói chuyện với Lạc An Tuyết, không để ý tới cô ta, đi về phía cửa sau. - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app T.Y.T -"Dừng lại! Lạc Hưu Du, mày cảm thấy nhà của tao là nơi mày tùy tùy tiện tiện có thể ra vào sao?"

Lạc Hưu Du bước chân không ngừng, lạnh lùng nhàn nhạt liếc cô ta một cái, tay đút vào trong túi, hừ lạnh một tiếng.

“Lạc Hưu Du!” Lạc An Tuyết thấy mình trực tiếp bị ngó lơ, tức giận đến không chịu nổi.

Lúc này, dì Dương thấy bóng dáng Lạc Hưu Du biến mất mới vội vàng chạy ra,"Đại tiểu thư, tiểu thư đã trở về!"

Dì Dương vẻ mặt khó chịu cáo trạng:"Lạc Hưu Du hôm nay đột nhiên xông vào, chúng tôi cũng không thể ngăn cản cô ta, tôi vốn là muốn đi nói cho tiểu thư cùng phu nhân, nhưng vừa lúc tiểu thư cùng phu nhân đều không có ở đây! Lạc Hưu Du này, vẫn giống như trước kia, không có giáo dưỡng! Vô duyên vô cớ hạ thấp đẳng cấp của Lạc gia chúng ta!"

Lạc An Tuyết nghe vậy cắn chặt răng, muốn nói cái gì, thanh niên bên cạnh cô ta lại nhíu mày nói:"An Tuyết, đó chính là em họ trước kia em từng đề cập qua? Con gái của Lạc Lan Sanh nữ si?

Sắc mặt Thẩm Quân Trúc không tốt lắm nhìn theo hướng Lạc Hưu Du rời đi.

Hắn nhớ tới trước kia Lạc An Tuyết từng nhắc tới với hắn mình có một người em họ, tính tình quái dị lại ngạo mạn, hiện tại xem ra, đâu chỉ là quái dị cùng ngạo mạn, rõ ràng là một chút phép tắc cũng không có! Uổng công hắn bởi vì kính nể Lạc Lan Sanh nữ sĩ, còn cảm thấy có phải là Lạc An Tuyết tuổi còn nhỏ cho nên miêu tả cực đoan một chút hay không!

A, thật sự là làm mất đi khí chất của Lạc Lan Sênh nữ sĩ.

Lạc An Tuyết đảo mắt, mở miệng:"Sư huynh, em họ của em con bé......tính tình nó vẫn luôn như vậy, anh đừng để ở trong lòng. Haiz, em vốn là muốn cùng nó nói một chút chuyện lúc trước, hy vọng con bé nhận thức được sai lầm của mình, nhưng mà......con bé hôm nay đại khái là tâm tình không tốt đi, lần sau em lại tìm nó."