Chương 9-2

Lâm Chấp đi khỏi, lưu lại Nhan Tập Ngữ và Phương Na, hai người nhìn nhau không vừa mắt.

"Là người từng trải, tôi chỉ muốn nhắc nhở cô một câu. Lâm Chấp chỉ có thể ngắm nhìn từ xa chứ không thể thân cận." Hắn có độc. Một khi thân cận thì sẽ nghiện đến mức không thể nào tách ra.

Áo khoác không thể mặc lại được nên Lâm Chấp liền trực tiếp cởi ra. Khi hắn trở lại chỗ ngồi đã không còn nhìn thấy bóng dáng của Nhan Tập Ngữ đâu.

"Người đâu?"

"Ai?"

"Nhan Tập Ngữ."

Hiện tại, Phương Na mới biết tên của cô gái đó là Nhan Tập Ngữ. Thế nhưng, Lâm Chấp vừa mới xưng hô "Nhan tiểu thư" tựa hồ không mấy thân thiết.

Cô không suy nghĩ nhiều nữa nói: "Cô ấy đi rồi. Cô ấy còn khuyên em không nên thân cận với anh nhiều quá nếu không muốn bị tổn thương."

Không biết có bị ảo giác hay không. Phương Na cảm thấy sau khi Lâm Chấp nghe được những lời này lại không có vẻ gì là tức giận thậm chí còn vui sướиɠ khi thực hiện được âm mưu.

***

Nhan Tập Ngữ trở lại khách sạn. Cô thay đi bộ váy tím đang mặc trên người ra, trong lòng cảm thấy vô cùng tức giận. Lâm Chấp thậm chí còn không nhìn cô lấy một cái.

Cô nghe thấy tiếng đập cửa vang lên có chút do dự liền đi qua mở cửa.

"Thân ái, tao mang bữa tối đến cho mày nè."

Nhan Tập Ngữ có chút thất vọng, mở cửa ra cho Úc Cẩn tiến vào.

Úc Cẩn cầm túi thức ăn đi vào nói: "Bộ dáng này là không chào đón tao à?"

"Đâu có, tao tưởng là..."

"Là Lâm Chấp."

Cô bất đắc dĩ gật đầu. Hắn còn đang bận xem mắt thì còn tâm tư đâu mà nghĩ tới cô. Không biết hai người họ đã ăn tối xong chưa? Ăn xong không biết có đi đâu không nữa?

"Đúng rồi, tao đã giúp mày tìm phòng ở rồi. Phòng này là căn mà Hứa Vi Mộ mua nhưng hắn không có ở. Mày qua ở đi hắn không có thu tiền phòng."

Nhan Tập Ngữ chần chừ nói: "Tao ở phòng của Hứa Vi Mộ không tốt lắm đâu."

"Mọi người đều là bạn bè có cái gì mà không tốt?"

"Mày không để ý là được."

Úc Cẩn cười mắng: "Lại đi vạch áo cho người xem lưng, cẩn thận tao không nhìn mặt mày đó."

Nhan Tập Ngữ đi lên phía trước, tựa vào vai Úc Cẩn suy tư nói: "Đúng là chị em tốt của tao mà."

Úc Cẩn lái xe đưa Nhan Tập Ngữ đến phòng ở của Hứa Vi Mộ.

Nhan Tập Ngữ băn khoăn hỏi: "Phòng ở của Hứa Vi Mộ ở đây sao?"

Úc Cẩn vẻ mặt ngây thơ đáp: "Đúng vậy."

Thế nhưng, Lâm Chấp cũng ở nơi này. Nhan Tập Ngữ không nghĩ tới phòng của Hứa Vi Mộ lại ở ngay bên cạnh phòng ở của Lâm Chấp.

Cô kéo tay áo Úc Cẩn, thấp giọng nói: "Tiểu Cẩn, tao không muốn ở nơi này."

Con ngươi Úc Cẩn đảo một vòng nói: "Vì sao?"

"Lâm Chấp, hắn ở sát vách."

"Phải không? Hứa Vi Mộ không có đề cập qua với tao, nhưng điều đó cũng không quan trọng. Chẳng phải mày muốn hợp lại với hắn sao? Ở gần quan sẽ được hưởng lộc, mày yên tâm mà ở đi."