Chương 11-2

Khi Lâm Chấp ra khỏi cửa để đi làm, ánh mắt hướng đến cửa nhà của Nhan Tập Ngữ. Hắn sửa sang lại quần áo, ho nhẹ mấy cái, làm bộ tiến lên gõ cửa muốn mời cô đi ăn sáng. Hắn nghĩ đứng trên lập trường của bạn bè thì mời nhau một bữa ăn sáng chắc không có vấn đề gì.

Gõ cửa mấy cái lại ấn chuông cửa cũng không thấy người trả lời. Hắn liền lấy chìa khóa ra mở cửa đi vào.

Trong nhà không còn trống vắng nữa mà tràn ngập dấu vết của cuộc sống. Trên bàn là mấy cái CD, một quyển album. Hắn cầm lên thấy là một bên mặt của một minh tinh nam tên Cố Lân. Hắn không có ấn tượng nên tiện tay ném sang một bên sau đó đi đến phòng ngủ.

Cửa phòng ngủ mở rộng đối lập với phòng khách gọn gàng sạch sẽ. Váy, áo ngủ, qυầи ɭóŧ bị ném tùy ý lên giường. Đây là kết quả khi Nhan Tập Ngữ phải chuẩn bị ra ngoài, cô cần thời gian thật lâu để phối đồ.

Cô đã từng nói rằng: "Nhạc sĩ là một nhà nghệ thuật nên cần có dáng vẻ của nghệ thuật."

Trong phòng có mùi thơm nhàn nhạt mà hắn rất quen thuộc. Trên tủ đầu giường là tấm hình chụp chung của hắn và cô. Lâm Chấp cầm lên nhìn một lúc lâu sau mới thỏa mãn mà đặt xuống.

Hắn lấy điện thoại ra gọi hỏi: "Nhan tiểu thư đi đâu?"

"Lâm tổng, Nhan tiểu thư sáng sớm đã đi đến công ty giải trí Thôi Xán."

Thôi Xán. Cô là đi tìm Dương Lâm. Cô quá mềm lòng luôn nghĩ đến tình thân nhưng mẹ của cô chưa bao giờ giúp cô.

Lâm Chấp yêu Nhan Tập Ngữ là bởi vì ở một phương diện khác cô lại cực kỳ giống hắn. Tâm tình cô đối với mẹ cô cùng hắn đối với cha hắn không khác biệt lắm, nghĩ thân thiết nhưng lại luôn có khoảng cách. Sự thật đã hiện ra trước mắt nhưng trong lòng vẫn có tia hy vọng.

Hắn đợi một lúc liền phải rời đi. Xoay người nhìn khắp phòng có phần luyến tiếc có lẽ là vì có dấu vết của Nhan Tập Ngữ ở đây.

Nhan Tập Ngữ, anh đợi em nhưng cũng đừng để anh đợi quá lâu nếu không anh sẽ đầu hàng trước.

Từ Ngạn Ninh đi đến khách sạn Vạn Gia thì biết được Nhan Tập Ngữ đã trả phòng. Lần trước bị Lâm Chấp cản trở làm cho hắn quên mất việc hỏi số điện thoại cùng với tính toán sau này của Nhan Tập Ngữ.

Nhớ tới Tập Ngữ có liên hệ với Dương Lâm, hắn liền dò hỏi Dương Lâm.

"Tập Ngữ không có nói con bé sẽ ở đâu. Nhưng ngày mai con bé sẽ đến Thôi Xán làm việc."

Từ Ngạn Ninh không giấu được niềm vui hỏi: "Thật sao dì?"

Dương Lâm muốn nói lại thôi. Từ Ngạn Ninh thích Nhan Tập Ngữ không phải là chuyện ngày một ngày hai. Mặc dù, Từ Thiếu Khang làm cho bà thất vọng nhưng Từ Ngạn Ninh lại là một đứa con ngoan.

Mười tám tuổi, hắn liền biết phải bảo vệ tốt cho em gái dù người em này không cùng quan hệ huyết thống với hắn.

Bà là người từng trải nên hiểu được tình cảm là chuyện không thể cưỡng cầu chỉ mong Từ Ngạn Ninh sau này sẽ gặp được tình yêu đích thực thuộc về hắn.