Chương 49: Ngoại truyện 8: Thanh mai trúc mã (Hoàn)

"Tiểu thanh mai* của tôi"

* Thanh mai: Ý ở đây là chỉ những cành mai tươi mới, thanh mảnh nhưng uyển chuyển và duyên dáng. Nó cũng giống như người con gái mới lớn còn e ấp, thẹn thùng nhưng cũng đầy duyên dáng và quyến rũ.

Đảo mắt, Cố Miểu Miểu và Lâm Dữ An đã ở bên nhau hai năm, hai người sắp tham gia kỳ thi đại học.

Cố Miểu Miểu mấy năm nay vì có thể thi đậu cùng trường đại học với Lâm Dữ An, có thể nói là mỗi ngày "đầu huyền lương, trùy thích xương*", đúng là khổ học hai năm.

* Đầu huyền lương, truỳ thích xương: Trích "Tam tự kinh", giải nghĩa Tôn Kính triều Tấn khi đọc sách đã cột tóc của mình lên trên xà ngang, để tránh ngủ gật. Thời chiến quốc, Tô Tần mỗi khi đọc sách cảm thấy mệt mỏi, buồn ngủ liền lấy cái dùi đâm vào đùi mình. Tất cả bọn họ đều không cần đến người khác phải nhắc nhở thúc giục mà tự giác siêng năng đọc sách. Ý chỉ chăm chỉ, tự giác.

Chung quy cuộc sống trước đây gộp lại đều không khổ bằng mấy năm nay, mà ăn qua khổ, lập tức sẽ phải kiểm tra thành quả, nói không khẩn trương là không thể.

Cố Miểu Miểu thở ngắn than dài nằm bò trên bàn, Lâm Dữ An bên cạnh đang xoát đề nghe thấy thanh âm của cô, lập tức quay mặt lại xem: "Sao vậy? Mệt rồi?"

Cố Miểu Miểu dùng mu bàn tay lót cằm, thở dài một tiếng: "Dữ An, anh nói em có thể thi đậu cùng trường đại học với anh không? Em sợ em phát huy không tốt, đến lúc đó không thể học cùng trường với anh, chúng ta sẽ khác trường, rất dễ chia tay!"

"A......" Lâm Dữ An bất đắc dĩ khẽ cười một tiếng, cảm thấy cô gái này đúng là suy nghĩ phong phú, toàn nghĩ cái gì đâu, anh xoa đầu cô: "Đừng nghĩ vớ vẩn nữa, chúng ta sẽ học cùng trường, tin vào bản thân em, cũng tin anh."

"Làm sao em có thể tin anh, anh sẽ không định thi vào trường mà em đăng ký nguyện vọng hai chứ?" Cố Miểu Miểu một lời trúng đích, sắc bén híp mắt nhìn nam sinh.

Lâm Dữ An không giỏi nói dối trước mặt Cố Miểu Miểu, vẻ mặt cứng đờ, Cố Miểu Miểu lập tức xác định, cô buồn bực chỉ tay vào mặt anh, "Lâm Dữ An, anh đừng làm xằng bậy! Anh phải thi thật tốt, học trường đại học tốt nhất cả nước cho em, chuyện lớn cuộc đời không phải là chuyện nhỏ như nhi nữ tình trường, em cũng không cần anh vì em mà trả giá cho chuyện này, anh phải chạy ở phía trước, em sẽ nỗ lực đuổi theo anh."

"Miểu Miểu, anh......" Lâm Dữ An nắm lấy ngón trỏ đang dựng thẳng của Cố Miểu Miểu, muốn khuyên đối phương một chút, anh cảm thấy lấy thành tích hiện tại của Miểu Miểu, khẳng định thi vào trường mà cô tuỳ ý chọn trong top mười cũng sẽ không kém bao xa, cho nên anh tính không thi vào trường đại học đứng đầu nữa, cũng chỉ là lui một bước nhỏ, ảnh hưởng không lớn.

Nhưng Cố Miểu Miểu lập tức đánh gãy anh, không cho anh cơ hội nói ra: "Không cho nói, cũng không cho làm, trừ phi anh muốn em áy náy cả đời."

Lâm Dữ An bất đắc dĩ, đồng thời trong lòng cũng dâng lên cảm động không nói lên lời, Cố Miểu Miểu đã biết lên kế hoạch cho tương lai của anh, cô vẫn luôn dùng cách riêng của mình để ủng hộ, cổ vũ anh.

Đồ ngốc.

Sờ khuôn mặt nhỏ của cô gái, anh chỉ có thể nói: "Được, đều nghe em, nhưng em cũng không cần khẩn trương, anh tin em có thể, còn có, cho dù chúng ta không học cùng trường, anh cũng tuyệt đối sẽ không tìm nữ sinh khác, chỉ cần em còn cần anh, anh sẽ vẫn luôn ở bên cạnh em."

"Cắt, dừng lại." Cố Miểu Miểu rõ ràng được dỗ vui vẻ, còn cãi bướng nói: "Anh là không biết đại học có bao nhiêu mỹ nữ đâu, anh lại đẹp trai, đến lúc đó các mỹ nữ theo đuổi anh, anh có lẽ sẽ thay lòng đổi dạ."

"Còn có ai có thể đẹp hơn em, em chính là cô gái đẹp nhất thế giới trong lòng anh." Lâm Dữ An nói chính là lời thật lòng, nhưng qua tai Cố Miểu Miểu, chính là lời ngon tiếng ngọt, cô buồn cười, thân mật vòng tay qua cổ Lâm Dữ An, "Dữ An, anh ở trong lòng em cũng là tốt nhất đẹp nhất."

Nhìn dung nhan gần trong gang tấc, Lâm Dữ An có chút động tình, hầu kết lên xuống, anh vỗ chiếc eo một tay có thể ôm hết của cô gái, tiếng nói khàn khàn nhắc nhở, "Đang ở thư viện đấy, đừng như vậy Miểu Miểu."

"Chúng ta ở chỗ này không có ai, không ai nhìn thấy." Hai người tìm chính là một góc khuất phía sau kệ sách, tính ẩn nấp rất tốt, bình thường không ai nhìn đến.

Hơn nữa, cô chỉ ôm Lâm Dữ An, cũng không làm chuyện gì khác.

Lâm Dữ An mặt đỏ gỡ tay cô gái xuống, "Vậy cũng phải chú ý, ngoan, làm bài đi."

"Vậy anh đỏ mặt cái gì." Cố Miểu Miểu mi mắt cong cong chỉ vào mặt Lâm Dữ An, trêu ghẹo anh.

Lâm Dữ An nghiêng đầu ho khan hai tiếng, "Không có gì, xem sách đi."

Tay để lên đầu cô gái, quay mặt cô hướng đề luyện tập trên bàn.

Nhưng Cố Miểu Miểu không muốn nhìn, hôm nay không có tâm trạng, cô dựa vào bả vai Lâm Dữ An: "Không muốn nhìn, chúng ta ra ngoài đi dạo đi? Em muốn thả lỏng một chút."

Lâm Dữ An nghe vậy, nào có lý do gì không đáp ứng, "Được rồi, kết hợp làm việc và nghỉ ngơi. Đi thôi."



Anh khép sách lại, cất vào cặp, Cố Miểu Miểu cũng bỏ sách vào cặp anh.

Lâm Dữ An kéo khoá, nắm tay Cố Miểu Miểu rời khỏi thư viện.

Chuyện hai người hẹn hò cả trường sớm đã biết, năm đó còn gây chấn động, một đám nữ sinh ở trên diễn đàn trường khóc thút thít, kêu rên CP Lâm Dữ An X Cố Tư Ngôn mình chèo BE, ngôn từ thoát fan vô cùng chân tình, nhưng lại khiến Cố Miểu Miểu buồn cười.

Nhưng hai năm trôi qua, mọi người từ khϊếp sợ đã tập mãi thành quen, cơ bản không thể tạo ra sóng gió gì, hiện tại điểm khiến toàn trường hứng thú, đại khái chính là hôm nay Tả Trì lại có bạn gái mới.

Từ khi theo đuổi Cố Miểu Miểu thất bại, cậu ta liền thành tay ăn chơi, mỗi ngày tin tức hẹn hò còn suất sắc hơn cả minh tinh, ba mẹ cậu ta đều không quản được cậu ta, muốn sắp xếp đính hôn để kiềm chế cậu ta, nhưng cậu ta không đồng ý.

Cố Tư Ngôn thì sao, đã không cần tới trường nữa, anh muốn du học nước ngoài, vì thế, Cố Miểu Miểu buồn bã đã lâu, cô và anh trai từ khi sinh ra vẫn luôn ở bên nhau, nhưng không nghĩ tới lên đại học sẽ tách ra, cái loại cảm xúc tiếc nuối của thanh xuân này, cô một khắc chân chính cảm nhận được, nhưng cô tôn trọng hết thảy quyết định của anh trai.

Hai người nắm tay tản bộ ở ven hồ trong trường, nghĩ đến anh trai, Cố Miểu Miểu vẫn cảm thấy có chút khổ sở: "Chờ chúng ta thi đại học xong, chắc anh trai em cũng phải ra nước ngoài rồi, về sau cũng chỉ có thể gặp nhau một lần vào kỳ nghỉ đông và nghỉ hè, nhưng nghỉ đông và nghỉ hè ở nước ngoài không khớp với trong nước."

"Hai người là người thân, vẫn sẽ gặp nhau thôi." Lâm Dữ An an ủi cô, "Đừng nghĩ quá nhiều, mỗi người đều có con đường mình phải đi."

"Ừm, em biết, em và anh trai khẳng định không thể vĩnh viễn ở bên nhau." Cố Miểu Miểu giơ nắm tay đan chặt của cô và Lâm Dữ An, cười tủm tỉm nói: "Nhưng chúng ta sẽ vĩnh viễn ở bên nhau, đúng không, Dữ An?"

Lâm Dữ An không cần nghĩ ngợi gật đầu: "Ừm, chúng ta sẽ vĩnh viễn ở bên nhau."

Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều có chút động tình, cũng không biết ai chủ động trước, hai đôi môi chậm rãi áp vào nhau.

-

Ngày thi đại học kết thúc, Cố Miểu Miểu một thân nhẹ nhàng, đi ra khu dạy học, nhìn thấy Lâm Dữ An ở dưới gốc cây chờ mình, cô vui vẻ chạy tới, "Dữ An!"

Lâm Dữ An ôn nhu sờ đầu cô: "Giải phóng rồi, thế nào? Muốn đi đâu chơi?"

"Hừm......" Cố Miểu Miểu ngẩng đầu lên suy nghĩ, nghĩ xong, dứt khoát nói: "Chúng ta đi công viên giải trí đi, em muốn ngồi tàu lượn siêu tốc, đi con lắc lớn, ngồi thuyền hải tặc, còn muốn đi nhảy bunge! Em muốn hoàn toàn điên một phen! Anh không biết hai năm qua em vất vả bao nhiêu đâu, hu hu hu, hiện tại rốt cuộc giải thoát rồi!"

Cố Miểu Miểu đáng thương vô cùng làm nũng.

Lâm Dữ An cong môi, dắt tay cô nói: "Được, hôm nay em muốn làm gì anh đều bồi em."

"Ừm, hôm nay chỉ có hai chúng ta thôi." Cố Miểu Miểu nắm lấy tay anh, cùng anh mười ngón tay đan vào nhau, Cố Miểu Miểu sớm đã bảo ba mẹ và anh trai đừng tới đón cô.

Nữ sinh nhỏ yêu đương......

"Được, chỉ có hai chúng ta." Lâm Dữ An nắm tay Cố Miểu Miểu đến bãi đỗ xe lấy xe, anh đã sớm thi bằng lái, hôm nay cũng vừa lúc lái xe tới.

Cố Miểu Miểu mím môi cười: "Dữ An, đột nhiên cảm thấy anh trưởng thành hơn rồi đó."

"Vốn dĩ anh lớn hơn em và anh trai em mà." Lâm Dữ An xoa tóc cô, mở cửa xe cho cô, "Vào đi thôi."

Cố Miểu Miểu bất động, hơi ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhỏ hồng hồng nói: "Hôn một cái."

Lâm Dữ An bên tai đỏ lên, nhìn xung quanh, nơi nơi đều là người, anh nhỏ giọng nói: "Có người."

"Mặc kệ, hiện tại chúng ta đã tốt nghiệp, là người lớn rồi, nhanh lên." Cố Miểu Miểu nhón chân, nhắm mắt lại.

Lâm Dữ An sủng nịch cười cười, thật sự không còn cách nào với bạn gái nhỏ, anh nhanh chóng cúi đầu hôn xuống khóe môi cô, cười: "Được chưa?"



Cố Miểu Miểu vui vẻ, đôi mắt ngấn nước cong thành trăng non, sau đó cảm thấy ngượng ngùng, vội vàng chui vào trong xe.

Lâm Dữ An đóng cửa xe cho cô, rồi sau đó vòng qua đầu xe ngồi vào ghế lái, duỗi tay lấy gói đồ ăn vặt ở ghế sau, "Mua cho em. Ăn trước một chút."

Cố Miểu Miểu ôm túi to đồ ăn vặt, ngạc nhiên trợn to mắt: "Trời ạ, anh mua khi nào vậy?"

"Mua tối hôm qua, hôm nay mang đến trường, biết thi xong khẳng định em sẽ đói bụng." Anh liếc mắt nhìn bụng cô gái.

Cố Miểu Miểu vui vẻ cúi người qua, hôn một cái lên gương mặt anh, "Cảm ơn anh An ca ca."

"Không cần khách khí, ăn đi con mèo nhỏ." Vỗ đầu cô, thắt dây an toàn cho cô, tiện đà thắt cho mình xong, khởi động xe, xuất phát.

Buổi tối ở công viên giải trí vẫn rất nhiều người, bởi vì hôm nay là ngày kết thúc kỳ thi đại học, nên ông chủ giảm giá, bởi vậy người đặc biệt nhiều, cảm giác còn nhiều hơn so với ngày nghỉ thường.

Cũng may hai người mua vé VIP, không cần xếp hàng đợi, cho nên Cố Miểu Miểu muốn nhanh chóng chơi hết tất cả các trò.

Trò cuối cùng đương nhiên là trò vòng đu quay được các cặp đôi yêu thích nhất, buổi tối vòng đu quay luôn luôn là khu được hoan nghênh nhất, không gì sánh nổi, người nhiều đến nỗi người cuối cùng muốn chơi phải xếp hàng hai tiếng.

Đáng sợ.

Cố Miểu Miểu nhanh chóng kéo Lâm Dữ An đi vào lối VIP, hai người rất nhanh ngồi vào, chờ tới chỗ cao, Cố Miểu Miểu hưng phấn lấy điện thoại ra chụp ảnh, "Dữ An, anh xem tàu lượn siêu tốc bên kia, thật xinh đẹp."

Buổi tối công viên giải trí ngập tràn ánh đèn, nhìn từ chỗ cao, tựa như một bức tranh phong cảnh xa hoa lộng lẫy, nhìn một cái là có thể khiến tâm trạng thoải mái.

Lâm Dữ An thấp giọng, "Muốn anh chụp cho không?"

"Không, chúng ta cùng nhau chụp." Cố Miểu Miểu hướng anh vẫy tay: "Anh ngồi bên cạnh em đi, chúng ta tự sướиɠ một tấm."

"Được." Lâm Dữ An đối với cô luôn luôn ngoan ngoãn phục tùng, anh đứng dậy đi qua ngồi xuống, lúc này, khoang hành khách bỗng nhiên có chút lay động, Cố Miểu Miểu toàn thân cứng đờ, dọa cô kêu lên một tiếng.

Lâm Dữ An lập tức ôm lấy cô: "Đừng sợ, chỉ là gió có chút lớn."

Cố Miểu Miểu chôn ở trong lòng anh một hồi lâu, nhận thấy khoang hành khách không lay động nữa, sợ hãi còn sót lại vỗ ngực, "Làm em sợ muốn chết, vốn dĩ không sợ độ cao, thiếu chút nữa bị dọa thành ra sợ độ cao rồi."

Lâm Dữ An mím môi cười: "Em cũng có lúc sợ."

"Đương nhiên, em lại không phải thần." Cố Miểu Miểu nhăn mũi với anh, sau đó cầm lấy điện thoại, "Nào nào nào, chúng ta tự sướиɠ một tấm."

Cô tự nhiên nghiêng đầu về hướng Lâm Dữ An, Lâm Dữ An nhận điện thoại của cô: "Để anh chụp cho."

"Được, tay anh dài." Cố Miểu Miểu đưa điện thoại cho anh, sau đó dơ tay ra so sánh.

Nhìn đầu hai người dựa vào nhau trong màn hình, cô cười tươi nở hoa, lại không nghĩ lúc này, Lâm Dữ An bỗng nhiên thấp giọng ở bên tai cô: "Miểu Miểu, quay qua đây."

Cố Miểu Miểu nghi hoặc quay mặt qua, sau một khắc, trên môi cảm thấy ấm áp, cô kinh ngạc mở to hai mắt.

Cùng lúc đó, camera tách một tiếng, đem cảnh này vĩnh viễn dừng lại.

Thật vui khi gặp được em, tiểu thanh mai của tôi.

- --------------------------------------------------------

Editor có lời muốn nói: Vậy là ngoại truyện về đôi chim cu Miểu Miểu và Dữ An đã kết thúc, 3 chương ngoại truyện cuối sẽ nói về thế giới song song của Cố Hàn Thanh và Kiểu Mộc, đếm ngược ngày lấp hố:(((