Chương 42

Kha Ngu biết cô đã đến cực khoái rồi, còn anh thì cũng không thể kìm nén nổi nữa. Gậy thịt của anh đã cứng và nóng như một que hàn, anh đã nhịn đến cực hạn rồi. Nhưng anh cũng biết rằng đây là lần đầu của cô, cho dù nhẫn nhịn có khó chịu thế nào đi chăng nữa thì anh cũng phải dạo đầu cho kỹ càng để cô cảm thấy đủ thoải mái, đủ ẩm ướt. Mà lần này cô đạt đến cực khoái chỉ bằng ngón tay của anh thôi, khiến anh cảm thấy bất ngờ.

“Em có thoải mái không?” Anh lại hỏi thêm lần nữa, lần này giọng nói của anh không chỉ khàn đυ.c đi vì du͙© vọиɠ mà còn mang theo tiếng thở dốc vì phải kiềm chế.

Khuôn mặt vốn đã đỏ au của Nam Nhược lại bị cơn cực khoái tô thêm một lớp màu đỏ nữa. Cô mở to đôi mắt mơ màng vẫn chưa phai nhạt đi cảm giác đê mê sau cơn cực khoái nhìn người đàn ông ở trước người cô, hình như anh đang cật lực khắc chế điều gì đó.

“Ừm…” Chắc là thoải mái, cô nghĩ vậy.

Kha Ngu thả con quái thú cuồng nộ đang thét gào của mình ra khỏi quần, nó vọt ra ngay lập tức, có vẻ như còn vội vàng hơn cả anh. Kha Ngu lấy bαo ©αo sυ ra rồi đeo vào, vừa lúc anh đang ở giữa hai chân cô, gậy thịt của anh đang ở đối diện động hoa vừa mới phun ra rất nhiều nước mật sau cơn cực khoái. Anh nương theo dòng nước mà cọ xát và trượt lên trượt xuống.

Đối với Nam Nhược thì đây lại là một cảm giác kỳ lạ khác nữa. Anh nhẹ nhàng nhấc chân cô lên, anh muốn dùng tư thế người nữ ở phía dưới đơn giản nhất với hy vọng có thể giảm bớt cơn đau cho lần đầu tiên của cô.

Kha Ngu cúi xuống hôn lên trán của Nam Nhược rồi từ trán lại dần dần xuống phía dưới miệng cô. Nam Nhược túm chặt lấy hai cánh tay đang chống trên giường của anh, ngón tay cô bấu chặt vào cơ bắp ở cẳng tay.

“Đừng sợ, đau thì cứ cắn anh, bấu lấy anh.”

Anh nhìn thẳng vào đôi mắt mơ màng ngấn nước vì vẫn chưa thoát khỏi cơn cực khoái của cô bằng đôi mắt đỏ ngầu vì ham muốn của mình. Kha Ngu tìm được đúng vị trí sau đó anh hơi dùng sức của phần eo, mạnh mẽ đâm vào trong. Phần đầu của gậy thịt dễ dàng xuyên vào.

Quá khít, chỉ mới vào phần qυყ đầυ thôi mà đã cảm nhận được sự đè ép bốn phương tám hướng trong động hoa của cô, ép chặt đến mức khiến phần đầu của cậu nhỏ tê rần. Nhưng anh vẫn chăm chú nhìn phản ứng của cô gái nhỏ bên dưới, anh thở hổn hển rồi hỏi: “Nam Nam, đau không em?”

“Ừm, không đau nhưng căng quá.”

Nghe thấy cô nói không đau, Kha Ngu mới dám tiếp tục ra sức để đẩy vào trong, sau đó anh cảm nhận được đang bị một lớp màn mỏng cản lại.

“Nam Nam.”

“Ừm…”

Lần này là thật sự rồi. Anh ôm lấy đầu cô, hôn lên môi cô rồi ra sức phá đi lớp màn chắn đó.



“A…” Âm thanh phát ra từ miệng cô khi họ vẫn đang hôn nhau. Nam Nhược cảm nhận được cơn đau như bị xé toạc ra. Cô ôm lấy Kha Ngu, theo cơn đau ập đến cô cũng bấu chặt lấy lưng anh, ngay lập tức, từng vết cào đỏ tươi hiện lên rõ mồn một.

“Ưm… Ưm… Đau quá…”

“Nam Bảo, chỉ đau một chút thôi, được không em?”

Kha Ngu không dám di chuyển nữa, anh nhẹ nhàng hôn lên môi cô từng chút một như đang an ủi, rồi lại dịu dàng vuốt ve mái tóc dài ướt đẫm mồ hôi của cô. Nam Nhược đau, anh cũng đau. Bây giờ anh đang bị kẹp chặt đau muốn chết đi được, còn tiếp tục như thế này nữa thì họ sẽ chỉ bị kẹt lại mãi như thế mà thôi.

“Nam Bảo, em cắn anh đi.” Kha Ngu dùng sức đâm mạnh vào chỗ sâu nhất của cô. Tuy rằng vẫn còn một phần nhỏ lộ ra bên ngoài nhưng đây đã là mức tối đa mà anh có thể làm được và cũng là mức tối đa mà cô có thể chịu được.

Khi Kha Ngu ra sức đâm sâu vào thì cảm giác đau đớn đó lại bị phóng đại lên. Sau khi cô “a” lên một tiếng thì cô yếu ớt mà cắn lấy bả vai anh, cô đau bao nhiêu thì cắn mạnh bấy nhiêu. Cô chảy dòng máu đó do mất đi lần đầu còn anh thì để lại vết máu do bị cô cắn.

Cái động thịt của cô bị căng đến mức lớn nhất, chỗ giao nhau đã hơi chuyển sang màu trắng. Kha Ngu thở hổn hển không dám nhúc nhích, động thịt vẫn đang kẹp chặt lấy cậu em của anh. Từng giọt mồ hôi chảy từ trên trán xuống, lưng anh đã ướt đẫm từ lâu rồi.

Cuối cùng anh cũng cảm nhận được động thịt của cô đã thả lỏng, cũng thấy người phụ nữ dưới thân mình không còn căng thẳng nữa, Kha Ngu thở dài một hơi, sau đó anh bắt đầu chuyển động từ từ. Nhẹ nhàng đâm vào rồi lại chậm rãi rút ra.

Trong phòng ngủ ngoại trừ tiếng máy lạnh đang hoạt động cùng với tiếng người phụ nữ rêи ɾỉ không thôi ra thì phần lớn là tiếng bạch bạch nhẹ nhàng vang lên khi xá© ŧᏂịŧ va chạm vào nhau.

Nam Nhược cũng không còn cảm thấy đau nữa. Trừ cảm giác căng tràn ra thì vẫn còn cảm giác tê ngứa như trước đây từng chút một mà truyền đến theo động tác của anh. Cô lại bắt đầu a a kêu lên theo từng nhịp đâm vào rút ra ấy.

Kha Ngu cúi đầu nhìn xuống phần thân dưới đang giao nhau của họ, cây gậy thịt to dài màu xám hồng của anh từ từ ra vào trong động hoa chật hẹp của cô. Rõ ràng là một to một nhỏ, một cái thô dày một cái nhỏ hẹp nhưng lúc này đây lại phối hợp nhịp nhàng không gì sánh được. Bên tai vẫn còn văng vẳng tiếng kêu rên của cô, thị giác, thính giác cùng với cảm giác siêu khít khi bị động thịt bao lấy ở phía dưới, nhiều sự kí©h thí©ɧ như thế khiến cho ham muốn bị đè nén nhiều năm của Kha Ngu trỗi dậy. Anh túm chặt lấy eo cô rồi bắt đầu đẩy nhanh tốc độ đâm vào rút ra.

Rất nhanh sau đó, dưới những cú thúc như vũ bão của anh, nước mật hoa của cô đã biến thành bọt trắng còn dính cả chút máu đỏ từ lần đầu của cô, chảy ra từ nơi đang giao nhau của họ.

Kha Ngu hơi thẳng người lên, một mặt thì vẫn tiếp tục vào ra, một mặt khác thì ngắm nhìn phần thân dưới đang quấn lấy nhau. Cô không có nhiều lông còn anh thì lông lại rất dày, mọc từ phần rốn kéo dài đến chỗ cây gậy thịt, hình thành nên một khu rừng đen rậm rạp. Đôi mắt của anh trở nên đỏ hơn, động tác cũng nhanh và mạnh hơn nhưng từ đầu đến cuối anh vẫn nhớ đây là lần đầu của cô cho nên chẳng khi nào dùng hết sức, không dám đâm vào nơi sâu nhất của cô.

Nam Nhược bị lông của anh cọ vào khiến cho có hơi ngứa ngáy nhưng cô chẳng thể để tâm đến cảm giác ngứa ngoài da này bởi vì động hoa đang bị anh xâm nhập càng ngứa hơn, vừa ngứa vừa tê, vừa tê lại vừa sướиɠ.

Không biết anh đã đâm vào rút ra bao lâu rồi, cũng chẳng biết cô đã kêu rên bao lâu nữa. Kha Ngu quấn chân cô quanh eo anh, anh cúi người xuống, dán sát vào người cô, giữa họ chẳng có kẽ hở nào. Còn eo và hông của anh thì vẫn còn đang nhanh chóng phát huy sức lực.



Nam Nhược cảm thấy giọng nói của cô đã khàn đi nhiều nhưng rất nhanh sau đó cô chẳng thể để ý đến giọng nói đã khản đặc của mình nữa bởi vì dưới thân cô lại một lần nữa truyền đến kɧoáı ©ảʍ tích lũy từ nhiều loại cảm giác khác nhau. Hình như cô lại nhìn thấy luồng ánh sáng trắng ấy nhưng lần này càng sáng và lấp lánh hơn, sau đó lại một đợt tiếng ù ù vang lên bên tai cô. Nam Nhược kêu lên một tiếng, phần thân dưới không thể khống chế được mà co chặt lại, rồi lại không khống chế được mà chảy ra nhiều nước hơn.

Kha Ngu cũng không thể tự khống chế được do bị động thịt khi đến cơn cực khoái của cô kẹp chặt lại, anh nhẫn nhịn ý muốn bắn ra sắp ập đến, lại ra sức nhanh chóng ra vào thêm mấy chục lần nữa, sau đó anh thở hổn hển rồi bắn hết vào trong bαo ©αo sυ. Một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh màu trắng nhanh chóng lấp đầy cái bao.

Xung quanh yên ắng, cơn mưa tình cũng đã tạnh.

Nhược Nam cảm thấy cô như vừa mới leo lên bờ sau khi đã bơi vài nghìn mét vậy. Còn Kha Ngu thì nghĩ quả nhiên lượng dopamine tiết ra khi đạt cực khoái còn sung sướиɠ hơn so với lúc nhịp tim đạt đến con số nhất định khi anh vận động nữa.

Kha Ngu cột bαo ©αo sυ lại rồi bước xuống giường ném vào trong thùng rác sau đó quay lại ngồi bên giường ngắm nhìn cô bạn gái nhỏ, hồ ly nhỏ của anh. Cái miệng nhỏ nhắn của cô hết hé ra lại khép vào, cô vẫn chưa thể hô hấp đều lại được. Anh lau đi mồ hôi trên trán và trên mặt cô, lòng anh dâng lên một cảm giác hạnh phúc khó tả bằng lời.

“Anh bế em đi tắm nhé.”

“Ừm.” Giờ đây Nam Nhược cũng đã lười mở miệng nói chuyện rồi.

Kha Ngu đứng dậy đi vào nhà vệ sinh điều chỉnh độ ấm của nước, anh cho nước nóng chảy vào đầy bồn tắm rồi quay về bế Nam Nhược đã mềm nhũn lên.

Kha Ngu tựa lên trên thành bồn còn Nam Nhược thì dựa vào người anh. Bọn họ một trước một sau, nằm trong bồn tắm ngâm nước nóng. Nam Nhược có hơi buồn ngủ rồi, cô khép hờ mắt nằm trong lòng của Kha Ngu. Một tay của anh thì ôm lấy cô một tay thì để bên thành bồn. Cằm anh ở trên đỉnh đầu của cô, đôi môi anh thì như chơi đùa, chốc chốc lại hôn nhẹ lên mái tóc đen nhánh ấy.

“Nam Nam.”

Không có tiếng trả lời.

“Nam Nam, em ngủ rồi sao?”

“Ừm…”

Kha Ngu hôn lên tóc của cô rồi nói: “Ngủ đi.”

Anh nhớ đến vô số đêm trước đây, khi một mình anh ngâm mình trong bồn tắm, lúc nín thở thì anh thấy rất nhiều ảo giác, đặc biệt là cánh tay và giọng nói của người phụ nữ kia. Giờ đây anh đang ôm Nam Nhược vào lòng, nghĩ đến những giấc mơ lại chẳng phải là mơ ấy. Hóa ra, trong âm thầm, anh đã rung động từ lâu. Hóa ra, trong âm thầm, cô đã đến và giải thoát cho anh…