Chương 27: Công viên giải trí (10)

Ánh mắt của Cố Hề Lịch chuyển hướng về phía nam du khách: “Anh làm gì thế?”

Nam du khách không chỉ có vóc người trung bình, ở trong nam giới cũng thuộc loại không cao không thấp, diện mạo cũng là trung bình, tuyệt không khó coi, nhưng tầm thường đến mức ném vào trong đám đông sẽ không tìm ra, bộ dạng có thể nói là không có bất kỳ đặc điểm gì.

“Đừng hiểu lầm, tôi không có ác ý. Chào hai người, tôi tên Phạm Tiểu Tinh. Mọi người đều ở cùng trong một Vong Linh Lĩnh Vực, tôi đến đây chính là để trao đổi thông tin. Hoàn toàn không có ác ý, Bạch tiên sinh không cần phản ứng lớn như vậy.”

Cố Hề Lịch liếc mắt nhìn Vương Tú đang ngồi cách đó không xa, biết tên hai người khẳng định là do cô ta tiết lộ cho cho người đàn ông tên Phạm Tiểu Tinh này. Cô không tin Phạm Tiểu Tinh không có ác ý, nếu hắn chỉ đến để trao đổi thông tin, phản ứng của Bạch Hạo Vũ sẽ không lớn như vậy, rất có thể là chuyện anh muốn làm kinh động đến trực giác thập phần nhạy bén của Bạch Hạo Vũ.

Đối mặt với khuôn mặt tươi cười của Phạm Tiểu Tinh, biểu tình của cô không có gì thay đổi, vẫn là bộ dáng lười biếng ban đầu, liếc mắt nhìn hắn: “Tôi đề nghị anh đứng đó, đừng tới gần nữa, nếu không tôi sẽ động thủ.”

Phạm Tiểu Tinh: “Cố tiểu thư, có thể cô không rõ lắm, du khách ở trong lĩnh vực vong linh không thể công kích lẫn nhau. Tôi thật lòng...”

Cố Hề Lịch: “Cứu mạng a! Phi lễ a!”

Bạch Hạo Vũ bị tiếng kêu làm cho sững sờ, tất nhiên cũng dọa Phạm Tiểu Tinh choáng váng, càng làm cho hắn há hốc mồm chính là nhân viên phục vụ nhà hàng nghe được tiếng kêu bên này, toàn bộ đều nhìn qua. Công cụ hình người ngồi trong nhà hàng cũng là như thế, nhân viên phục vụ gần bọn họ nhất còn chạy tới.

Nhân viên phục vụ cao lớn hỏiCố Hề Lịch: “Khách nhân, đã xảy ra chuyện gì? Là vị tiên sinh có hành vi gây rối ngài sao?”

Phạm Tiểu Tinh sợ Cố Hề Lịch trả lời lung tung, từ nhân viên phục vụ hỏi thăm mà xem, khách sạn là muốn xen vào chuyện này, như vậy kết cục của hắn tuyệt đối sẽ không tốt, lập tức nhận lỗi: “Đây chỉ là hiểu lầm, thật chỉ là hiểu lầm…… tôi đứng ở chỗ này, không không không, tôi có thể lùi ra sau chút nữa.”

Bằng không hắn lăn ngay cũng được a!

Cố Hề Lịch nhấp một ngụm nước chanh, thở phào nhẹ nhõm nói: “Xin lỗi, có lẽ thật sự là hiểu lầm, đều do hắn vừa rồi khí thế hùng hổ đi tới, thật sự là dọa đến tôi rồi.”

Người phục vụ nghe cô nói như vậy, cuối cùng mới không dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Phạm Tiểu Tinh nữa, vì chỉ là một nhầm lẫn, cũng có chút không cao hứng, biểu hiện có chút tiếc nuối rời đi.

Phạm Tiểu Tinh thở phào nhẹ nhõm một hơi, xấu hổ cười cười cũng chuẩn bị rời đi.

Cố Hề Lịch: “Từ từ!”

Phạm Tiểu Tinh đứng yên: “Cố tiểu thư còn có chuyện gì sao?”

Cố Hề Lịch: “Không phải nói muốn trao đổi thông tin sao? Sao anh lại đi?”

Không phải chứ, hành vi vừa rồi của cô là bộ dáng muốn trao đổi thông tin sao? Không được tới gần chẳng lẽ không phải là ý cự tuyệt sao? Phạm Tiểu Tinh lúc này mới phản ứng lại, Cố Hề Lịch nói ‘ Tôi đề nghị anh đứng đó, đừng tới gần nữa ’, là mẹ nó ý trên mặt chữ.

Trao đổi thông tin vẫn là có thể trao đổi, chỉ cần không tới gần là được, theo vịCố tiểu thư này, đây là hai việc.

Phạm Tiểu Tinh thầm kinh ngạc trong lòng…… Chẳng lẽ hai người này đã nghe qua thanh danh của hắn ở chỗ nào rồi sao? Theo lý mà nói là không có khả năng, hắn làm việc vô cùng cẩn thận, là duyên phận lớn cỡ nào, mới có thể vừa vặn biết được thiên phú của hắn.

Phạm Tiểu Tinh: “Vậy tôi có thể ngồi xuống sao?”

Cố Hề Lịch: “Tôi nói không được chẳng lẽ anh liền đứng suốt? Vậy thì tùy anh.”

Phạm Tiểu Tinh: “……”

Cách một lối đi, Phạm Tiểu Tinh ngồi xuống. Vương Tú thấy tình hình bên này, cũng đi tới ngồi xuống cạnh Phạm Tiểu Tinh, bốn người hình thành trạng thái giằng co vi diệu.

Cố Hề Lịch lúc này mới chính thức bắt đầu ăn bữa sáng, thật ra cô không đói chút nào, cũng may bánh mì mới ra lò, thơm mềm, nước chanh cũng là mới ép, sẽ không làm người ta khó nuốt.

Phạm Tiểu Tinh nhìn ra Bạch Hạo Vũ dễ nói chuyện hơn, liền nói với cậu: “Quy củ cũ, chúng tôi mỗi người nói một tin tức……”

Cố Hề Lịch đánh gãy lời hắn: “Tôi không biết anh lấy quy củ cũ từ đâu ra, tôi không cần bất kỳ tin tức gì của anh, nếu anh muốn từ chỗ chúng tôi nhận được tin tức về nhà ma, thì phải dùng phiếu để đổi, có phiếu ăn cũng được, có phiếu mua quà lưu niệm càng tốt.”

Nụ cười trên mặt Phạm Tiểu Tinh cứng lại, Vương Tú giành trước nói: “Vậy thì không thể nói chuyện đươc rồi!”

“Đi nhanh đi, đi nhanh đi,” Cố Hề Lịch nháy mắt thay đổi sắc mặt, trở nên không kiên nhẫn, nhấp một ngụm nước chanh, đảo mắt khinh thường: “Lãng phí thời gian của tôi.”

Vương Tú: “……” Thật khiến người ta tức điên mà!

Chính là loại thái độ này càng làm cho hai người cảm thấy trong tay bọn họ có tin tức quan trọng của nhà ma, mấu chốt là trong mười một chỉ có hai người bọn họ thành công qua cửa nhà ma, tối hôm qua còn có hai người cũng xếp hàng muốn đi vào nhà ma, thê nhưng thời gian xếp hàng quá dài, tới lượt bọn họ, Mao tiểu thư đã tuyên bố tan ca……

Nói cách khác, chỉ có hai người bọn họ có tin tức chính xác về ngôi nhà ma, trước mắt những du khách đã từng trao đổi đều nhất trí cho rằng, nhà ma là hạng mục nguy hiểm nhất trong toàn bộ công viên giải trí,, Phạm Tiểu Tinh cũng đã biết, nó là một hạng mục cần phải chơi.

Phạm Tiểu Tinh lấy ra một phiếu ăn.

Cố Hề Lịch buông nĩa, thái độ rõ ràng nhiệt tình hẳn: “Chúng tôi có hai người, anh chỉ đưa một phiếu, là muốn để chúng tôi nội chiến sao? Dụng tâm của anh có hơi hiểm ác nha!”

Phạm Tiểu Tinh: “Cô còn chưa nói gì hết, có lẽ tin tức của cô ngay cả một phiếu cũng không đáng giá, đây coi như là kết giao bằng hữu.Nếu muốn nhiều hơn, tôi không thể cho, mọi người đều biết, phiếu ăn là vật quan trọng cỡ nào, ở trong lĩnh vực này, nó tương đương với một mạng đấy.”

Cố Hề Lịch: “Đối với người khác mà nói, phiếu ăn rất khó có được, nhưng đối với người có năng lực thiên phú như anh mà nói…… Rất dễ dàng, không đáng tiền.”

Phạm Tiểu Tinh kinh hãi: “Làm sao cô biết?”

Cố Hề Lịch căn bản không trả lời câu hỏi của hắn, chỉ nói: “Tiểu Bạch thiên phú là ‘ trực giác ’, tôi thiên phú là ‘ bói toán ’, tin tức hai chúng ta đưa ra còn hữu dụng hơn nhiều so với tin tức người khác đưa, tuyệt đối đáng giá hai phiếu ăn. Nếu không phải nể mặt vị bên cạnh anh…… có giao tình trên xe buýt, tôi cũng không cần phải giao dịch với anh.”

Vương Tú: “……”

Lúc này lấy chuyện giao tình trên xe buýt ra nói, cô ta cư nhiên cũng không biết xấu hổ?! Tên còn kêu không được, có cái rắm mag giao tình, giữ mặt mũi chút đi.

Phạm Tiểu Tinh nhìn Vương Tú, thấy cô ta khẽ gật đầu, liền biết Cố Hề Lịch nói chính là sự thật. Người có hai loại thiên phú này, xác thật có thể biết được nhiều hơn so với người khác, việc mua bán này hắn càng là phải làm. Hắn móc ra phiếu thứ hai, đặt lên bàn.

Cố Hề Lịch cao hứng: “Tiểu Bạch, cậu tới nói.”

Thành thật mà nói, Tiểu Bạch nghe như tên chó, nhưng Bạch Hạo Vũ không dám có chút ý kiến nào. Cậu bị điểm danh, có chút do dự. Một mặt không biết bắt đầu từ đâu, mặt khác không biết có thể nói gì.

Cố Hề Lịch: “Ông chủ đưa tiền, bắt đầu về vé tốc hành, biết gì nói đó.”

Bạch Hạo Vũ minh bạch, nghĩ nghĩ bắt đầu nói: “Nếu có vé tốc hành, thì có thể không cần xếp hàng, trực tiếp chơi bất kỳ hạng mục nào. Chắc hai người đã biết, chơi hạng mục sẽ tiêu hao thể lực, tuy rằng chúng tôi không có nếm qua tư vị xếp hàng, nhưng ngẫm lại cũng biết, xếp hàng sẽ tiêu hao thể lực như vậy, sẽ đói, cũng sẽ cảm thấy vô cùng mệt…… Hơn phân nửa lộ trình của nhà ma đều là ở sơn động, nơi đó nguy hiểm nhất chính là rối gỗ mụ mụ ẩn núp trong một phòng giam sắt, nửa sau là trong một tòa nhà ...”

Từ đầu tới đuôi, nói vô cùng cẩn thận.

Trên thực tế hai phiếu ăn có thể mua được mấy tin tức này đối với Phạm Tiểu Tinh mà nói là tuyệt đối có lời, như Cố Hề Lịch đã nói, ngoại trừ phiếu mua quà lưu niệm làm khó hắn một chút, muốn có phiếu ăn cùng phiếu ở đối với hắn mà nói là chuyện vô cùng đơn giản. Nhưng đối với những du khách khác, hai loại phiếu này lại không dễ dàng có được, trả giá một thứ khó có được như vậy, Phạm Tiểu Tinh nhất định là muốn nhận được càng nhiều thông tin.

“Chỉ nhiêu đó sao?”

Cố Hề Lịch: “Bấy nhiêu còn chưa đủ sao?”

Phạm Tiểu Tinh: “Cố tiểu thư khẳng định còn biết nhiều tin tức quan trọng hơn nữa, dù sao thiên phú của cô đặc thù.”

Cố Hề Lịch: “Chỗ này của tôi quả thật còn có tin tức quan trọng hơn.”

Khóe miệngPhạm Tiểu Tinh nhếch lên, liền nghe Cố Hề Lịch chậm rì rì nói tiếp: “Lấy phiếu mua quà lưu niệm tới đổi, tôi liền nói cho anh biết.”

Phạm Tiểu Tinh: Tươi cười dần biến mất.JPG

Đây mới là thật sự không nói chuyện được nữa, Phạm Tiểu Tinh đứng lên: “Cáo từ.”

Vương Tú cũng cùng hắn rời đi, trước khi ra cửa thì nghe được giọng nói của Cố Hề Lịch.

“Thiên phú của nhau là gì, mọi người đều rất rõ ràng. Có một số người tốt nhất đừng tới gần chúng tôi, nếu không chúng tôi bị mất thứ gì, đều sẽ tính trên người của anh.”

Bước chân Phạm Tiểu Tinh hơi lảo đảo.

Chờ đến lúc không nhìn thấy hai người kia nữa, Bạch Hạo Vũ cầm lấy phiếu ăn trên bàn đối diện, tò mò hỏi Cố Hề Lịch: “Thiên phú của Phạm Tiểu Tinh thiên phú là trộm sao?”

Cố Hề Lịch đứng lên: “Ai mà biết !”

Kỳ thật Bạch Hạo Vũ cảm thấy đại lão trong lòng hiểu rõ, Phạm Tiểu Tinh hơn phân nửa chính là năng lực này, cậu nhịn không được thò tay vào trong túi nắm nắm chiếc vé tốc hành, xác định vẫn còn, lúc này mới yên tâm. Có thể thuận lợi thông qua nhà ma, không xếp hàng tiêu hao thể lực, cũng là một trong những nguyên nhân rất quan trọng.

Bạch Hạo Vũ: “Chúng ta làm gì tiếp theo đây?”

Cố Hề Lịch lấy tờ 《 Hướng dẫn du lịch 》 ra, bày nó ra trước mặt Bạch Hạo Vũ: “Cậu chọn ra ba hạng mục trong này.”

Cần phải có năm con dấu trên vé tốc hành, mới có thể rời khỏi Vong Linh Lĩnh Vực này. Chủ đề công viên giải trí tổng cộng có 29 hạng mục, có hai hạng mục là phải chơi, một cái là Ngôi nhà ma của Mao tiểu thư, một cái khác là tàu lượn siêu tốc của Xác Ướp tiên sinh, còn cần phải chọn ra ba trong số 27 hạng mục còn lại để chơi.

Bạch Hạo Vũ không hỏi vì sao không lập tức đi tàu lượn siêu tốc, 27 hạng mục khác ngay cả giới thiệu cũng không đọc kỹ, dựa vào cảm giác tùy tiện chọn ra ba cái trong đó. Bởi vì đạt được thiên phú khi tuổi còn nhỏ, đến bây giờ hắn đã có thể thuần thục vận dụng thiên phú của mình, hiện tại dưới tình huốngphải đưa ra lựa chọn này, biết càng ít, khả năng trực giác của cậu có tác dụng càng lớn.

Bạch Hạo Vũ cuối cùng chọn ra là: Thủ đô mưa bão, Bánh xe ma pháp thần bí, Lâu đài nhảy đẫm máu.

Trên tờ《 Hướng dẫn du lịch 》 giới thiệu cũng không quá kỹ càng tỉ mỉ, chỉ đại khái có thể nhìn ra ba hạng mục này là gì, ví dụ như Thủ đô mưa bão, thực chất là một trò chơi trôi nổi trong nhà, Bánh xe ma pháp thần bí là bánh xe quay, bất quá khẳng định không phải là bánh xe quay bình thường, Cố Hề Lịch chỉ có ý kiến duy nhất về hạng mục ‘ Lâu đài nhảy đẫm máu ’ là cái gì, từ giới thiệu mà xem, đây là một hạng mục bay trên

cao...Tính không xác định quá lớn.

Trong mắtBạch Hạo Vũ, đằng sau sự lựa chọn tùy ý của cậu, là bán tiên nghiêm túc bặc tính từng cái hạng mục một, cuối cùng bán tiên có ý kiến với hạng mục Lâu đài nhảy đẫm máu, cậu cũng hoàn toàn không có ý kiến, thấy thế nào cũng đều là bán tiên bặc tính đáng tin cậy hơn. Hạng mục bọn họ muốn đi chơi bây giờ là thủ đô mưa bão, nói chơi thì quá nhẹ nhang, chuẩn xác mà nói là muốn vượt qua cửa ải thủ đô mưa bão.

Chủ đề của hạng mục Thủ đô mưa bão là ‘ Sự chờ đợi của Vũ Nữ ’, vừa vặn hai người Cố Hề Lịch đều biết một chút truyền thuyết về mưa. Đây là một loại yêu quái xuất hiện vào những ngày mưa, luôn cầm một chiếc ô dứng dưới mưa, nếu có người đàn ông nào dùng chung chiếc ô này với nó, Vũ Nữ liền sẽ vĩnh viễn đi theo anh ta. Nơi có Vũ Nữ ở lúc nào cũng tràn ngập không khí ẩm ướt, người bình thường không thể sống thọ trong môi trường này nên đây cũng là một loại yêu quái có thể đoạt mạng con người.

Trong phiên bản màBạch Hạo Vũ được nghe, Vũ Nữ đều là những cô gái xinh đẹp chết trong mưa hóa thành. Ngẫm lại cũng đúng, nếu không có mỹ mạo, làm sao những người đàn ông chưa từng quen biết có thể dùng chung một cái ô với ả ta?

Vừa tiến vào chủ đề giải trí ‘ Sự chờ đợi của Vũ Nữ ’ , hai người đều cảm thấy lạnh, không khí vô cùng ẩm ướt, nếu như ở chỗ này lâu một chút, đại khái da thịt lộ ra ngoài đều sẽ ngưng kết thành bọt nước. Nhưng nơi này công cụ hình người đến chơi cũng không ít, địa vị của hạng mục Thủ đô mưa bão này cũng giống như nhà ma trong công viên chủ đề ‘ Chiếc mũ của nữ vu’ , đều là hạng mục át chủ bài, người xếp hàng sẽ nhiều.

Ở đây cũng có một cửa hàng lưu niệm, nếu không có phiếu thì chỉ có thể nhìn vào bên trong qua ô cửa kính, không được vào trong. Ngoại trừ nhân viên cửa hàng canh giữ tại quầy thu ngân ra, trong cửa hàng không có ai.

Quầy ăn vặt bán đủ loạiviên, cà ri cá viên, canh xương hầm bò viên…… Mùi thơm nức mũi, còn bán các loại canh làm ấm người, đủ loại rượu, nhân viên giới thiệu nói ăn những thứ này có thể bài trừ cái lạnh, may mắn hai người đều ở trong trạng thái chắc bụng, nếu không thật đúng là khó cưỡng lại đồ ăn thơm phức như vậy..

Chỗ này còn có một hạng mục gọi là ‘ Thế giới trên mặt nước ’, nghe nói là một sân khấu kịch trên mặt nước, sẽ biểu diễn vào đúng năm rưỡi chiều mỗi ngày , bị Cố Hề Lịch chú ý tới, là bởi vì hạng mục này không nằm trong 29 hạng mục có thể đóng dấu.

Bạch Hạo Vũ: “Hình ảnh trông thật đáng sợ!”

Thế giới trên mặt nước hiện đang đóng cửa, trên tường ngoài dán một tấm áp phích rất lớn, đại khái vẽ một người đàn ông có hình dáng mơ hồ bóp cổ một cô gái xinh đẹp muốn đẩy nàng ấy xuống từ trên tháp cao, đáng sợ chỗ nào? Còn không bằng ở trong cổ trạch nhìn thấy những bức vẽ giàu trí tưởng tượng phong phú đến có chút quỷ dị cùngkhủng bố, dù sao Cố Hề Lịch cũng không get được điểm này của cậu.

Nhưng trong chốc lát nghĩ lại, Bạch Hạo Vũ cũng không phải là người hoàn toàn chưa trải sự đời, cậu ta đã trải qua hai Vong Linh Lĩnh Vực, đây là cái thứ ba. bức tranh này có tiêu chuẩn nhỏ như vậy, vừa không đẫm máu lại không quỷ dị, gương mặt nam nữ chính hoàn toàn không thấy rõ, vậy chỉ có một khả năng, trực giác của cậu đang có tác dụng.

Cố Hề Lịch: “Đi vào thôi.”

Trời mưa phùn, ở bên ngoài lạnh đến lạ, hơn nữa cũng đã dạo quanh công viên giải trí này một vòng. Quan sát từ bên ngoài, hoàn toàn nhìn không ra bên trong Thủ đô mưa bão sắp tới có cái gì. Trong nháy mắt tiến vào hạng mục, cứ như thể họ đã bước vào một không gian có tọa dộ khác, tất nhiên không có manh mối nếu nhìn từ bên ngoài.

Tổng cộng có 29 hạng mục, mười một du khách, không có gì kỳ quái khi không gặp du khách nào trong chủ đề giải trí này. Công cụ hình người chờ chơi trò chơi ở cửa đã xếp thành hàng dài, nhìn thấy hai người đi thẳng một đường không bị cản trở ở lối đi tốc hành bên cạnh, đều đồng loạt nhìn chăm chú vào bọn họ.

Các hạng mục khác nhau đều có bối cảnh xếp hàng khác nhau, điều này có thể thấy công viên giải trí để tăng trải nghiệm của khách hàng vẫn còn rất dụng tâm. Ở khu vực xếp hàng của nhà ma đêm qua, lan can cách ly đám đông để ngăn hàng có trật tự là màu đen và đỏ, có lẽ là vì để tạo ra một bầu không khí khủng bố, trên vách tường có vẽ những bức tranh quỷ hồn phiêu đãng, ở cửa vào bày mấy con búp bê vải, kỳ thật trên một trong những hành lang đi ngang qua còn có hình ảnh một con rối gỗ nhỏ, chỉ là lúc ấy không nghĩ tới đó là đang ám chỉ trước cho khách nhân tiến vào nhà ma bên trong có cái gì.

Lúc này hai người đều nghiêm túc quan sát tình huống xung quanh, đáng tiếc điều duy nhất đáng chú ý chính là hình vẽ mộtchiếc ô đang mở ra che mưa.

Rất nhanh đã đến cửa, lúc này chơi trò chơi là một tổ năm người, cùng hai người đi vào là một nhà ba người, hai vợ chồng dẫn theo một cậu bé cỡ mười ba mười bốn tuổi. Đây là trôi nổi trong nhà, sau khi đi vào ngẩng đầu là có thể nhìn thấy trần nhà, nhưng trần nhà này có thiết kế khá đặc biệt, có rất nhiều lỗ nhỏ, nước từ trong những lỗ nhỏ tuôn ra ngoài.

Nói cách khác vừa vào cửa, năm người sẽ ướt đẫm rất lâu. Bên cạnh có một dòng nước chảy xiết, chỗ vào cửa đặt chậu gỗ lớn, vứt trên mặt đất là hai mái chèo gỗ, thứ này có thể điều khiển phương hướng, khẳng định không có khả năng giao cho công cụ hình người điều khiển. Bạch Hạo Vũ trước một bước cầm mái chèo gỗ lên, công cụ hình người cũng tới giúp họ đẩy cái chậu gỗ lớn xuống nước.

Thành thực mà nói, Cố Hề Lịch không rõ chậu gỗ này có thể nổi trong nước hay không, nhưng con sông càng lúc càng rộng ra ở phía trước, sớm muộn gì cũng không có hai chân nào có thể đứng trụ trên bờ khô được, nếu là trôi nổi, hạ lưu nhất định là có điểm cuối. Ngồi trong chậu gỗ một mặt là để tuân theo quy tắc của trò chơi, mặt khác có một vật nổi có thể chở người, thì tốt hơn là tự mình bơi dưới nước đúng không? !

Cố Hề Lịch: “Cậu biết bơi không?”

Bạch Hạo Vũ: “Biết biết.”

Cố Hề Lịch kỳ thật đoán đoán cậu cũng biết, nếu không trực giác của cậu ta sẽ không thay cậu ta lựa chọn hạng mục này, dự án dùng trực giác chọn ra không nhất định là ít nguy hiểm nhất, nhưng tuyệt đối là thích hợp nhất với cậu ta.

Sau khi chậu gỗ bị đẩy xuống nước liền nổi lên, cậu bé công cụ hình người ngồi vào chậu gỗ đầu tiên, nó có chút sợ hãi, kéo tay mẹ mình. Hai công cụ vợ chồng trước sau lên chậu gỗ, chờ sau khi bọn họ ngồi xong, Cố Hề Lịch mới để Bạch Hạo Vũ lên, cô có thể nắm chắc chờ lát nữa nhảy vào, còn Bạch Hạo Vũ không nhất định có thể làm được.

Sau khi Cố Hề Lịch đi lên còn chưa đứng vững, chậu gỗ đã bị dòng nước đẩy về phía trước mà không cần ai kéo. Bạch Hạo Vũ vươn tay muốn đỡ cô, lại thấy Cố Hề Lịch lắc lư hai cái liền vững vàng ngồi xuống. Chậu gỗ vừa đủ cho năm người ngồi, không xem như chen chúc, nhưng muốn tùy ý hoạt động lại rất khó khăn.

“Bán tiên, chị xem!”

Cố Hề Lịch lau mặt, nước chảy vào trong mắt, làm mắt cô cay cay có hơi rát. Trong nhà vẫn còn khá sáng, nhưng màn mưa hơi che khuất tầm mắt, nghiêng đầu nhìn qua chỉ nhìn thấy một người cầm ô đứng trên ‘ bến cảng’ nơi vừa rồi bọn họ khởi hành, nhìn làn váy dài chấm đất của cô ta, có thể phán đoán đây hẳn là một cô gái.

Cậu bé: “Ba ơi, có chị đang nhìn chúng ta kìa!”

Công cụ hình người ba ba: “Ồ! Có thể là người xếp hàng phía sau chúng ta vào chơi, người ta thông minh biết bao, còn mang theo ô, chúng ta cũng nên mua áo mưa ở cửa vào rồi đi cũng không muộn.”

Cố Hề Lịch cũng phát hiện bên ngoài có người bày sạp trên mặt đất bán áo mưa, nhưng du khách lại không có tiền, người ta ngoại trừ tiền ra ngay cả phiếu cũng không nhận, mà tinh tệ cũng không phải tiền xu thông dụng ở đây. Cô đoán rằng trong một hạng mục trò chơi nào đó có thể lấy được tiền tệ thông dụng ở công viên giải trí, còn có chính là trên người công cụ hình người có mang theo tiền.

Tiền tệ thông dụng có thể sử dụng trong các tiệm ăn vặt……

Cố Hề Lịch đánh giá một nhà công cụ hình người, thấy rằng nơi có nhiều tiền nhất có khả năng là chiếc túi xách mà mẹ công cụ hình người đang cầm.

…… Cô cảm thấy đứng ở đó không phải là đợt khách tiếp theo, ở trong nhà ma bọn họ cũng không gặp được công cụ hình người khác, người che ô hẳn là người phụ trách chủ đề công viên này, Vũ Nữ.

Tốc độ trôi không nhanh, chỉ chốc lát sau đã giống như trong suy đoán của Cố Hề Lịch, hai bên bờ đều biến mất, từ đó trở đi, cảnh sắc vẫn không thay đổi, vĩnh viễn là hai mặt tường.

Cậu bé công cụ bắt đầu cảm thấy nhàm chán,,y đổi tư thế ngồi thành quỳ, đầu thò ra ngoài chậu, lấy tay vọc nước.

Bạch Hạo Vũ khuyên hai vợ chồng trông con một chút, làm như vậy không an toàn lắm. Nhưng hai vợ chồng hoàn toàn không cảm ơn, cười ha ha bảo cứ để nó chơi đi! Còn nói động tác của nó không mạnh, sẽ không làm lật chậu gỗ.

Có thể nói là rất chân thực.

Công cụ hình người mụ mụ: “Nước này trong thật đấy.”

cậu bé ngẩng đầu nói với mẹ: “Mát mát thật là vui mẹ ạ, mẹ cũng thử xem.”

Đúng lúc này, biến cố đột nhiên phát sinh. Cậu bé hơi nghiêng người, “Tõm” một tiếng rơi xuống nước, tư thế đặc biệt quái dị, giống như là có cái gì đó ở phía dưới dùng sức kéo nó, một tay của nó kéo mép chậu gỗ, không để cho mình hoàn toàn bị kéo xuống, cũng kéo chậu gỗ lắc lư dữ dội theo. Nhưng mép chậu gỗ quá trơn trượt, nó không giữ chặt được.

Người mẹ công cụ hình người lập tức nắm lấy tay con trai, đang định thở phào nhẹ nhõm, thì bị kéo mạnh đến mức tông vào chậu gỗ. “Rầm” một tiếng, hai người cùng bị kéo xuống nước, bốc lên vài cái bong bóng nước liền biến mất, chỉ có túi xách rơi bên trong thùng gỗ chứng minh bọn họ từng tồn tại.

Bạch Hạo Vũ cách người mẹ người công cụ khá gần, cậu hít một hơi thật sâu nói với Cố Hề Lịch: “Vừa mới trong nước có bóng đen, em không thấy rõ là cái gì.”

=…… =

[ Phòng phát sóng trực tiếp của Cố Hề Lịch ]

【 Bán tiên ngàn vạn lần cẩn thận a! Thiên phú của Phạm Tiểu Tinh là trộm! 】

【 Vị tiểu hữu này, cậu có gấp cũng vô dụng, nhắc nhở một vạn lần thì giờ chủ bá cũng không nhìn thấy đâu, dù có rời khỏi Vong Linh Lĩnh Vực này, cô ấy vẫn là không nhìn thấy. 】

【 90% comment mà chúng ta gửi bây giờ sẽ được sàng lọc, chỉ một số ít vô nghĩa sẽ được sắp xếp để chủ bá đọc được. Bất kỳ comment nào đề cập đến các chủ bá khác đều tuyệt đối không được lưu lại. 】

【 Cách duy nhất để chủ bá nhớ kỹ ID của cậu, chính là tặng thưởng cho cô ấy, trên giao diện của chủ bá có một bảng danh sách đóng góp, chỉ cần tặng tiền, ID của cậu có thể ở trên đó. 】

……

【 Mọi người có nhìn thấy không? 】

【…… Là thủy quỷ sao? 】

Đa số không quan tâm trong nước có gì, người xem qua những trường hợp nguy hiểm khác đều cảm thấy thứ đồ chơi giấu đầu lộ đuôi trong nước không đủ uy hϊếp đến chủ bá, bọn họ tinh mắt phát hiệnban nãy ánh mắt Cố Hề Lịch nhìn đến túi xách rất đặc biệt.

【 Túi ở lại, đánh cược một que cay bán tiên muốn lục túi. 】

【 Ông xã của người ta còn ở trong chậu, lúc này lục túi không thích hợp đâu. 】

【 Bên trong khẳng định có tiền, bán tiên xông lên đi! 】