Chương 18

Ân Duệ không chút do dự quyết định như vậy ngược lại làm cho Trình Mặc thất thần, điện thoại di động bị lấy đi, đầu kia cúp máy, cô ngồi thẳng người trên ghế sô pha, mắt trầm xuống.

Kiều Tư Thần bình tĩnh quan sát cô, càng nhìn anh càng thấy thú vị, anh muốn hỏi tại sao Trình Mặc lại rơi vào tay anh, cô trở thành người phụ nữ của Ân Duệ từ khi nào?

Kiều Tư Thần biết người tên Ân Duệ này, chỉ đi theo một trùm ma túy nhỏ nhoi khoảng năm năm, mà đã khiến danh tiếng của mình lan ra rộng khắp, từ một tên côn đồ vô danh đã trở thành tâm phúc của trùm buôn ma túy, không thể không nói, thủ đoạn của người này không tệ.

Kiều Tư Thần có ấn tượng với Ân Duệ là bởi vì lần trước, Ân Duệ là người đã chỉ huy tiêu diệt một trợ thủ coi như có năng lực dưới trướng anh, bên cạnh đó tổn thất kèm theo là không ít, Kiều Tư Thần thích xem kịch, hy vọng lần này Ân Duệ và Trình Mặc có thể mang tới cho anh một màn kịch thú vị.

Ân Duệ tới rất nhanh, nửa tiếng sau, Trình Mặc nhìn anh ngược sáng đi tới.

“Hổ Ca.”

Ân Duệ giật giật khóe miệng, lạnh lùng nhìn người đàn ông đang ngồi trên sô pha uống trà, sau khi nhìn thấy Kiều Tư Thần, ánh mắt anh liền đông cứng lại, sau đó anh liếc nhìn Trình Mặc.

Hổ Ca vẫy vẫy tay với anh, đĩnh đạc cười nói: "Người anh em, tới đây, uống trà đi."

Ân Duệ ngồi bên người Trình Mặc một cách rất tự nhiên, bưng ly trà trên bàn lên.

"Mấy ngày trước đã đắc tội với Hổ Ca rồi, tôi lấy trà thay rượu, kính anh một ly." Anh nói xong thì một hơi cạn sạch chén trà.

Hổ Ca nở nụ cười, hào phóng xua tay, "Không sao, không sao cả, người anh em, không có việc gì nữa, chỉ là hàng nhiều, bỗng dưng lại bị cậu đốt thôi!"

Hổ Ca sai người bắt Trình Mặc tới, chủ yếu là để thu hút Ân Duệ, anh ta thích người tài, Ân Duệ lại có năng lực, anh ta thu phục được Ân Duệ, tất nhiên là điều tốt nhất, còn nếu như hôm nay không đạt được hiệu quả đó, thì Ân Duệ cũng đừng nghĩ tới việc rời khỏi đây.

Tổng cộng có hai trùm ma túy ở thành phố này, một là Hổ Ca, hai là Lý Tài Nhân, nhưng họ đều có ông lớn chống đằng sau, một núi không thể có hai hổ, vì làm ăn, hai người xảy ra không ít tranh chấp.

Mấy ngày trước Lý Tài Nhân phái Ân Duệ đến đập phá một hang động dưới quyền của Hổ Ca, đốt rất nhiều hàng hóa và gϊếŧ chết hai người của anh ta, khiến anh ta bị tổn thất nặng nề, nhóm khách quen của Hổ Ca vì quá đói khát ma túy nhưng bên anh ta không đáp ứng được, cuối cùng quay xe sang mua của Lý Tài Nhân.

Hổ Ca chịu thiệt hại lớn nhưng chắc chắn sẽ không bỏ cuộc, nhưng trước khi bắt đầu, anh muốn lôi kéo Ân Duệ qua, nếu thành công, bè cánh của anh ta nhất định sẽ càng mạnh mẽ hơn.

Kiều Tư Thần ngồi ở ghế chính giữa nhìn Hổ Ca lòng vòng thuyết phục Ân Duệ, cảm thấy thật sự rất hay ho.

Đối với anh mà nói, Ân Duệ không phải là một người dễ dàng đổi chủ giữa đường, người có ánh mắt kiên định như vậy, chắc chắn sẽ biết bản thân muốn gì, từ lúc bắt đầu, anh chỉ hướng về mục tiêu đó của mình, cho nên lần này có thể sẽ khiến Hổ Ca thất vọng rồi.

Quả nhiên, suy đoán của Kiều Tư Thần không sai, Ân Duệ từ chối Hổ Ca.

Ly trà nặng nề đặt trên chiếc bàn nhỏ, phát ra tiếng vang cực lớn, Trình Mặc ngước mắt nhìn những giọt nước bắn ra ngoài, âm thầm cảnh giác.

Tiếng động lớn giống như một tín hiệu, thuộc hạ xung quanh Hổ Ca dần di chuyển vị trí, lặng lẽ vây quanh Trình Mặc và Ân Duệ.

Trình Mặc quét mắt nhìn Kiều Tư Thần, thấy anh lười biếng khoanh chân dựa vào ghế sô pha, cô lập tức biết anh không có ý xen vào chuyện này, áp lực cũng bớt đi một chút, chỉ cần Kiều Tư Thần không động tay, xác suất cô ra khỏi đây cùng Ân Duệ tuyệt đối không nhỏ.

“Em trai, anh đây không phải không cho em cơ hội, chỉ là em không biết trân trọng.”

Sắc mặt của Hổ Ca trầm xuống, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm Trình Mặc, ám chỉ nếu như anh từ chối, không chỉ có anh sẽ xảy ra chuyện, còn có người phụ nữ của anh cũng phải chịu chung số phận.