Chương 5

Một lần hiển nhiên không thể thỏa mãn người đàn ông như sói đói này, hai tiếng tiếp theo, Trình Mặc bị Ân Duệ đè trong phòng ngủ, phòng khách, sân thượng, dùng đủ loại tư thể để làm, các nơi bị làm qua đều có dâʍ ŧᏂủy̠ vương vãi, cuối cùng, cô chỉ có thể mềm nhũn mà ngả vào trong ngực anh, mặc anh rút ra cắm vào.

Sau khi tất cả kết thúc, Trình Mặc nằm ở trên giường, một ngón tay cũng không muốn động, người đàn ông ngược lại còn có sức đi tắm, rồi đi sang một gian phòng khác nằm ngủ.

Trình Mặc nằm trên chiếc giường bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt, miễn cưỡng liếc nhìn những bαo ©αo sυ bị vứt đầy đất, ngủ thϊếp đi.

Ngày hôm sau tỉnh lại Ân Duệ đã đi rồi, trong phòng yên tĩnh, cô liếc nhìn chồng tiền ở trên bàn, đỡ eo đi vào phòng tắm.

Khoảng nửa tháng sau đó, Trình Mặc không gặp lại người đàn ông kia, những người phụ nữ trong hộp đêm thì vẫn như cũ, vẫn ngày ngày tiếp đãi muôn hình muôn vẻ khách hàng, dáng dấp Trình Mặc xinh đẹp, không bao lâu liền nổi danh, khách tới đây tranh giành nhau để được cô phục vụ, những người phụ nữ khác trong câu lạc bộ ghen tị với cô vì chẳng những cô không phải cố tình ăn mặc hở hang bốc lửa, mà còn không bị chuốc say.

Nguyên nhân có thể là do khí chất của cô, cho nên Trình Mặc chưa từng bị ép uống rượu, cũng không ai dám tùy tiện táy máy tay chân với cô, những người đàn ông được cô phục vụ cũng tương đối lịch sự, hoặc là nói khí chất trong trẻo lạnh lùng đặc biệt của cô đã khiến cho những người đàn ông đó dù có tâm tư riêng cũng phải thu hồi lại, không khỏi dành cho cô một sự tôn trọng hiếm có ở chốn hồng trần này.

Nhưng mà mọi chuyện đều có ngoại lệ, thời điểm Ân Duệ một lần nữa đi tới hộp đêm, Trình Mặc liền xảy ra chuyện.

Lần này anh tới, trực tiếp nói tên của Trình Mặc với tay quản lý, tay quản lý cũng biết một số chuyện của bọn họ, cộng thêm việc anh ta rất cung kính, không dám đắc tội với Ân Duệ, cho dù bây giờ Trình Mặc có không đến được, anh ta cũng nhất định kêu người kéo cô đến.

Người phụ nữ được phái đi gọi người hốt hoảng chạy về, lớn tiếng nói: "Trình Mặc đánh nhau với khách, quản lý, anh mau tới xem thử đi."

Trái tim của quản lý đập lệch một nhịp, khách hàng đến đây không giàu cũng sang, Trình Mặc có bị đánh hay không không quan trọng, anh ta chỉ sợ đắc tội với người ta.

Tay quản lý lúc này cũng không giữ nổi sự khách sáo nữa, trực tiếp chạy về phía phòng bao kia, xem tình hình khách hàng như thế nào, Ân Duệ nhớ tới hình ảnh quật cường, nhẫn nhịn của cô gái kia, bất giác nhấc đôi chân dài đi theo.

Đẩy cửa phòng bao ra, một người đàn ông hùng hùng hổ hổ lao về phía Trình Mặc, ba người đàn ông bên cạnh một mực lôi kéo, khuyên can anh ta, ba người đàn bà ngồi trong góc lại bày ra dáng vẻ không liên quan đến mình, Trình Mặc đứng đối diện với người đàn ông, sắc mặt không chút gợn sóng sợ hãi.

Quản lý đi vào nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng càng luống cuống, người đàn ông đang đứng mắng Trình Mặc là một tên đầu sỏ khá có tiếng, tật xấu là vô cùng háo sắc và nóng tính.

Người đàn ông che đầu, tức giận quát to, quản lý nhanh chóng bước tới, cười cười nói: “Anh Côn, anh Côn, anh đừng so đo với cô nhóc này, người mới không hiểu chuyện, có chuyện gì anh cứ nói với tôi, tôi sẽ thay anh trừng phạt.”

Vương Côn che mái đầu trọc của mình, nhìn quản lý nói: “Anh phạt cô ta?”

Quản lý cúi người gật đầu, cười xòa: “Đúng vậy, anh xem cô nhóc này nhìn qua không hiểu chuyện chút nào, tôi đổi người khác cho anh, bữa hôm nay của anh không cần thanh toán nữa, coi như là tôi đền bù cho anh, được rồi, được rồi, mau, mang rượu lên.”

Ánh mắt của Vương Côn u ám, anh ta bất ngờ tát người quản lý một cái, khiến anh ta bị mất trọng lực mà ngã xuống đất.

“Con mẹ nó, mày coi thường tao có đúng không? Tao còn thiếu chút tiền để trả bữa ngày hôm nay sao? Hôm nay tao phải đánh chết con đê tiện kia! Đã ở đây rồi còn ra vẻ thanh cao cái chó gì? Còn không để cho tao đυ.ng vào, vừa đυ.ng lại còn dám đánh ông đây, ai mà chẳng biết cô ta chỉ là một con điếm!”

Vương Côn thoát khỏi sự kìm kẹp của mấy người trong phòng, ôm vết thương trên đầu, anh ta tức giận chỉ vào Trình Mặc mà điên cuồng chửi bới.

Trình Mặc đứng tại chỗ, thuận tay với lấy chai rượu trên chiếc bàn bên cạnh, mắt không chớp lấy một cái mà tiếp tục đập lên đầu anh ta.

***

Tác giả có lời muốn nói: Thịt của truyện thứ hai tương đối ít, mỗi lần xuất hiện đều phục vụ cho cốt truyện, cũng có thể chỉ là một màn thoáng qua, chủ yếu viết cốt truyện, cảm ơn các bạn đã xem và ủng hộ.