Chương 7

Từ phòng tắm chuyển đến phòng ngủ, hai người ở trên giường tùy ý lăn lộn, Trình Mặc nắm chặt chăn, ánh mắt mê man.

Hai chân bị tách ra, người đàn ông chen vào giữa, dươиɠ ѵậŧ mạnh mẽ ra vào bên trong hoa huyệt.

Miệng huyệt hỗn độn vô cùng, màu trắng đυ.c hòa cùng dâʍ ŧᏂủy̠ chảy xuống dưới chân, phía dưới của cô còn không ngừng phun nước, theo nhịp xâm nhập của dươиɠ ѵậŧ mà bắn ra tung tóe.

Ân Duệ ở trên giường rất mạnh bạo, hoàn toàn không nhìn ra là một người vừa mới khai trai không bao lâu, anh luôn có thể khiến cho Trình Mặc cao trào đến run rẩy cả người.

Lần này không đeo bαo ©αo sυ, sau khi bị người đàn ông xuất tinh ba lần, cả người Trình Mặc bủn rủn bước vào phòng tắm, rửa trôi hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở bên trong ra ngoài, chuẩn bị ngày mai mua một chút thuốc.

Nếu như Ân Duệ sau này cũng theo thói quen không mang bαo ©αo sυ, vậy thì cô phải tìm xem có phương pháp tránh thai nào dễ dàng và an toàn hơn không.

Tắm xong trở lại, người đàn ông trên giường đã đi sang một căn phòng khác, Trình Mặc thu dọn hết chăn ga ở trên giường rồi gọi phục vụ phòng, dù sao lần này cô vẫn còn sức, cô không thích ngủ trong hoàn cảnh bẩn thỉu như lần trước nữa.

Một đêm không mộng mị, buổi sáng hôm sau, đầu giường vẫn như cũ có thêm một chồng tiền, Trình Mặc nhàn nhạt cất tiền đi, sau đó quay lại hộp đêm.

Chuyện ngày hôm qua rất lớn, nhưng đã bị Ân Duệ đè ép xuống, tuy không quá ồn ào, nhưng hôm nay lúc Trình Mặc tới, luôn có người nhìn về phía cô, sau khi bị cô phát hiện lại làm như không có chuyện gì mà di rời tầm mắt, dáng vẻ có chút sợ hãi.

Sự tàn nhẫn của Trình Mặc trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm, hoặc có thể là vì mọi người đều nghĩ Ân Duệ là kim chủ của cô, quản lý cũng không dám trách phạt cô, mà chỉ nghiến răng cảnh cáo cô mấy câu, bảo sau này cô không nên mất bình tĩnh như vậy.

Trình Mặc vốn không phải là người vô duyên vô cớ sẽ tức giận, đừng chọc đến cô thì mọi chuyện sẽ êm xuôi.

Trở lại nhà trọ, mỗi người đều có một phòng riêng, lúc cô trở về phòng mình, điện thoại di động bỗng nhận được một tin nhắn.

[Mọi chuyện sao rồi?]

Ngón tay của Trình Mặc đặt trên màn hình điện thoại, nhanh chóng trả lời.

[Vẫn cần thêm thời gian.]

Cô ném điện thoại di động qua một bên, suy tính tiếp theo nên làm thế nào để tiếp cận mục tiêu.

Ý tưởng ban đầu của cô là trở thành người yêu của Ân Duệ để dễ dàng quan sát anh ở phạm vi gần. Đáng tiếc, anh làm chuyện gì cũng luôn rất cẩn thận, đặc biệt là một người có hai thân phận. Hai cuộc gặp gỡ ngắn ngủi này đã khiến Trình Mặc nhận ra rằng người đàn ông này rất khó đối phó.

Cô lấy ra một bộ quần áo, nhìn ánh mặt trời bên ngoài sáng choang, thầm nghĩ: Vẫn còn thời gian.

Ân Duệ còn khó tiếp cận hơn so với những gì Trình Mặc nghĩ, lần thứ ba gặp anh đã là một tháng sau.

Nhưng mà trong một tháng này, Trình Mặc cũng không hề ngược đãi bản thân, hộp đêm bởi vì tiếng tăm của cô mà có sự thay đổi lớn, trước kia khách hàng đến đây đều chọn Trình Mặc, bây giờ đổi lại thành Trình Mặc chọn khách hàng.

Nếu cô cảm thấy vị khách đó ổn, cô mới tiếp, lúc phục vụ cô cũng không uống quá nhiều rượu, chỉ đơn giản là nói chuyện phiếm, không ai táy máy tay chân với cô, cuối cùng vẫn là cô nhận được nhiều tiền nhất, khách đến đây cũng không thiếu tiền, mỗi người đều đưa cho cô gấp đôi tiền típ.

Trình Mặc không quan tâm, nhưng mà đột nhiên giá trị con người của cô cao lên như vậy, cô dĩ nhiên là thấy vui vẻ.

Những người phụ nữ trong hộp đêm không khỏi ghen tị với Trình Mặc, sau lưng họ thường xuyên bàn tán về cô, nhưng bởi vì Ân Duệ đã hai lần kéo Trình Mặc đi, cho nên bọn họ không ai dám chủ động trêu chọc tới Trinh Mặc, cũng có một số người bảo rằng vận may của cô thật sự rất tốt, được anh Duệ nhìn thấy, quả là một bước hóa công.

Họ không có đủ tư cách để biết tên đầy đủ của anh Duệ là gì, cũng chưa từng được tiếp đãi anh, nhóm người của anh Duệ tới không thường xuyên, nhưng bởi vì số tiền típ quá lớn, cho nên ai cũng muốn bọn họ thỉnh thoảng đến thêm vài lần, anh Duệ mỗi lần tới đều không gọi cô gái nào, thân hình của anh vô cùng đẹp, vai rộng chân dài, còn có một gương mặt đẹp trai, kết quả lại chẳng hứng thú với ai cả, có người không sợ chết chủ động tiến lên, đáng tiếc anh thẳng thừng quét mắt tới, người kia không cần phải nói nữa, không đủ can đảm nhích tới gần liền tự lui về.

Nhóm mấy cô gái phàm trần này không biết tên Ân Duệ, nhưng mỗi ngày, họ đều tiếp rất nhiều khách, thời gian qua, họ cũng nghe được vài thông tin từ miệng người khác.