Chương 19

Chỉ là ai cũng biết bên ngoài núi an toàn, rồi ai cũng tìm kiếm ở bên ngoài, vậy nơi này còn cái gì đây.

Nếu muốn chiếm được đồ ngon, chỉ còn cách mạo hiểm một chút.

Tào Văn nhấc chân đi sâu vào trong núi. Càng vào sâu, cây cối càng cao lớn sum xuê, cỏ dại cũng càng cao và dày đặc.

Tào Văn bị quệt ra vài vết máu mới tìm thấy một cây quýt hoang dã, vỏ quýt rất dày, đến gần sẽ dễ dàng ngửi được mùi quýt thơm ngát toát ra.

Cây quýt không lớn, rất dễ dàng nhổ lên, hắn cong lưng đang muốn rút cây mang về, bỗng nhiên bên cạnh truyền đến hai tiếng hít thở thô nặng.

Tai Tào Văn nhanh nhạy, chả mấy chốc đã nghe ra đây là tiếng dã thú đang thở dốc. Hắn theo bản năng giảm nhẹ động tác, nấp xuống hàng cây bên cạnh quan sát.

Phía xa bên kia có một hán từ mặt đầy râu đang cùng một con gấu đen vật lộn.

Gấu trưởng thành chỉ cần một chưởng là có thể đem người chụp thành thịt vụn, may mà con gấu này còn chưa thành niên.

Nhưng cho dù là một con gấu nhỏ, trình độ hung hãn cũng đã vượt xa người thường.

Hán tử cao lớn lại có trường đao, nhưng vẫn bị con gấu này bức cho liên tục lùi về sau.

Gấu đen không thể đem người chụp chết, hiển nhiên cũng rất bực tức, nó đấm một cái thật mạnh lên mặt đất rồi kêu to, chuẩn bị một đợt tấn công mới.

Mắt thấy người thợ săn kia sắp bị đánh bại, trong rừng đột nhiên có một tiếng kêu thảm thiết kêu rên, kinh động một đám chim chóc bay đi.

“Không có việc gì chứ.”

Thợ săn một thân mồ hôi lạnh kinh ngạc nhìn gấu đen đột nhiên hoảng hốt chạy trốn, sau đó mới nhìn về phía người trẻ tuổi không biết xuất hiện khi nào.

Người trẻ tuổi này chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi, nhưng trong ánh mắt lại không hề sợ hãi.

Thợ săn đã lâu chưa nói chuyện, nhưng cũng biết đây là ân nhân của mình, vì vậy liền dùng thanh âm khàn khàn trả lời: “Không có việc gì, đa tạ.”

Tào Văn thấy quần áo trên vai hán tử đã bị gấu đen xé một mảnh, bên trong còn ẩn chút vết máu, có thể thấy vừa rồi hung hiểm như thế nào.

Nếu đã không có việc gì, hắn liền vẫy tay rời đi.

“Ngươi làm sao có thể đem nó đuổi đi?”Thợ săn kinh ngạc.

Tào Văn nghe vậy mở tay ra, trong không khí tức khắc tràn ngập mùi vị của quả quýt, hai quả quýt xanh bị hắn bóp đến nát nhừ.

Vừa rồi hắn thừa dịp gấu đen không để ý mà ném quýt chua vào mắt nó.

Mắt gấu tương đối mẫn cảm, hơn nữa còn là cơ quan yếu ớt nhất, bị kinh sợ tự nhiên liền chạy.