Chương 8: Tiên Phàm Khác Biệt

“ Pháp thuật cũng không phải mỗi người đều có thể học, phàm nhân muốn tu tiên, trước hết phải có linh căn, mà phàm nhân có được linh căn lại là vạn trung vô nhất, hơn hết linh căn cũng phân tốt xấu, quyết định tu luyện nhanh hay chậm, trong đó tốt nhất là Thiên linh căn, linh căn có tốc độ tu luyện nhanh nhất, bất kể ai có được đều là thiên chi kiều tử thành tựu vô hạn được người người kính nể cũng thiên tài khiến mọi môn phái đều phải đỏ mắt tranh giành, tiếp đó là Song linh căn, tốc độ tu luyện cũng không kém, được coi là thiên tài hiếm có, đa số những người đứng đầu các thế lực đều có loại linh căn này, thấp hơn nữa đó là Tam linh căn, tư chất như vậy cũng coi như không tồi là linh căn mà không ít tu tiên giả sở hữu, xếp cuối cùng đó là Tứ linh căn cùng Ngũ linh căn là hai loại linh căn phổ biến nhất được nhiều người sở hữu nhất, có những nơi còn gọi là ngụy linh căn, tuy rằng có thể tu luyện, nhưng tốc độ lại là thong thả vô cùng, gần như không có cơ hội tu thành đại đạo”

“Mà linh căn lại phân ra nhiều thuộc tính gồm kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, năm chiếu theo ngũ hành, nhưng cũng có một vài ngoại lệ hiếm thấy đó là biến dị linh căn, phân biệt là băng, phong, lôi được trời ưu ái, tu tập pháp thuật uy lực đều áp đảo ngũ hành linh căn”

“Có linh căn liền có thể điều khiển linh lực trong thiên địa, chuyển hóa thành pháp lực của bản thân, theo thời gian có thể cải thiện thể chất, bách bệnh bất xâm, mà tu tiên giả lại tiếp tục chia thành chín đại cảnh giới gồm Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa, Độ Kiếp, mỗi đại cảnh giới lại bao hàm mấy tiểu cảnh giới, nhưng đây là chuyện của về sau, bây giờ nói cho con vẫn là hơi sớm”

Diễm Lưu Châu giảng giải vô cùng rõ ràng cẩn thận, nhưng lại có chút nhiều, đối với một phàm nhân với nghe qua về tu tiên giả như Dương Tuyết mà nói quả thật trong thời gian ngắn khó lòng tiêu hóa nổi.

Khoảng một nén hương sau, Dương Tuyết mới dần dần tiếp thu được hết những điều mẫu thân vừa nói, trong lòng ngược lại càng trở nên bất mất bình tĩnh, vội vàng hỏi.

“Nếu nói thế mẫu thân nhất định là có linh căn”

“Không sai, nương quả thật là có linh căn” Diễm Lưu Châu nhìn thấy ánh mắt chờ mong của nữ nhi, lại nói tiếp “Vi nương là Thủy Mộc song linh căn”

Dương Tuyết nghe xong tinh thần có chút chấn động, tuy rằng nàng không phải đặc biệt am hiểu về linh căn, nhưng theo như những gì mẫu thân nói, Song linh căn quả thật là vô cùng hiếm gặp!

“Như vậy mẫu thân, Tiểu Tuyết có linh căn không vậy, đúng rồi, những việc này, vì sao trước kia mẫu thân chưa từng đề cập qua, đến hôm nay mới nói cho Tiểu Tuyết?” Nàng đem trong lòng nghi vấn trong đầu lần lượt nói ra.

Diễm Lưu Châu trầm mặc một hồi, lại nhìn về phía nữ nhi, rồi thở dài nói “Bởi vì tiên phàm khác biệt! Lúc trước khi vừa sinh ra con, vi nương liền đã kiểm tra linh căn, con chỉ là một phàm nhân bình thường vô linh căn, cùng tu tiên vô duyên, càng không cần nói đến bước lên tiên đồ, vốn dĩ vi nương đã tính toán, đợi đến khi con trưởng thành đủ cứng cáp thì sẽ rời đi”

“ Dù muốn thế nào số phận đã định con chỉ là một phàm nhân, mà nương lại tu tiên giả, rồi sẽ có một ngày con thọ nguyện hao hết, tóc trắng bạc đầu, mà kẻ làm mẫu thân như ta vẫn sẽ giữ nguyên dáng vẻ hiện tại, cho nên, dù có muôn vàn không nỡ, vi nương cũng sẽ phải rời đi.....”