Chương 9: Được cô giáo Trần bú ©ôи ŧɧịt̠ siêu sướиɠ

Nghĩ đến liếʍ ngón chân, tôi liền muốn liếʍ ngay lập tức.

Tôi đem toàn bộ suy nghĩ của mình nói ra thành lời.

“Liếʍ, em muốn liếʍ, em nghĩ muốn liếʍ ngón chân của cô.”

“hahaha. Thật là đứa trẻ ngoan, thành thật nói ra.”

Cô giáo cười sung sướиɠ.

“Em muốn liếʍ chân của cô sao? Không muốn ngửi tất của cô sao? Không muốn xé rách tất của cô sao?”

Cô giáo lại hỏi thêm nhiều vấn đề nữa.

Tôi hơi do dự một chút, 1 phút sau tôi mới mở miệng nói.

“Em đều muốn làm cả, nhưng mà ngay lúc này, em muốn liếʍ ngón chân của cô, em muốn biết mùi vị của ngón chân cô là gì.”

“Đúng là một đứa trẻ ngoan.”

Cô giáo Trần giơ chân qua lại trước mặt tôi.

“Muốn liếʍ chân, thì bây giờ cởϊ qυầи em ra và cởi cả qυầи ɭóŧ nữa, sau đó đứng ở chỗ này.”

Cô giáo chỉ ở gần chỗ cô. Tôi nghe lời cô, Tôi cởϊ qυầи và qυầи ɭóŧ ra, sau đó di chuyển đến gần cô giáo, ngay chỗ cô giáo ngồi, tôi đứng kế bên, chỉ cần cô quay đầu lại thì sẽ cách ©ôи ŧɧịt̠ của tôi rất gần.

Cô giáo quay đầu lại rồi dựa vào ©ôи ŧɧịt̠ tôi, tôi cảm nhận được độ ấm từ mũi của cô khi cô thở ra, cứ như vậy thở ra phun lên ©ôи ŧɧịt̠ của tôi. Cô giáo làm vậy khiến tôi ngạc nhiên vô cùng.

Ưm?Đây là mùi vị của ©ôи ŧɧịt̠.

Nhìn ©ôи ŧɧịt̠ đang đứng thẳng của Hoàng Quốc Việt, tôi không nhịn được nữa mà quay mặt qua, hít một hơi thật sâu.

Hương vị của mười năm vẫn như trước, khiến tôi thật là nhung nhớ. Khiến tôi nhớ lại lúc trước, đã bú ©ôи ŧɧịt̠ của chồng tôi, tôi mở cái miệng nhỏ nhắn ra, ngậm ©ôи ŧɧịt̠ thô to của Hoàng Quốc Việt vào trong miệng.

Ô, ©ôи ŧɧịt̠ hoàn toàn vào trong miệng của tôi, mùi vị của nướ© ŧıểυ xông lên não tôi, nhìn thấy còn một nữa ©ôи ŧɧịt̠ đang lộ ra bên ngoài. Không thể không thừa nhận, ©ôи ŧɧịt̠ của em ấy còn lớn hơn chồng của tôi nhiều lắm.

Phải biết lúc trước tôi có bú ©ôи ŧɧịt̠ cho chồng, đầu lưỡi của tôi lúc đó còn không gian để mà liếʍ mυ"ŧ, nhưng bây giờ thì có hơi chật chội, vừa nhìn là biết có sự khác biệt.Những Cô Giáo Của Tôi - Chương 9: Được cô giáo Trần bú ©ôи ŧɧịt̠ siêu sướиɠTôi di chuyển đầu ra phía sau, nhả ©ôи ŧɧịt̠ ra. Nhìn đỉnh đầu ©ôи ŧɧịt̠ màu hồng và còn có chất dịch màu trắng và nước miếng của tôi ở trên ©ôи ŧɧịt̠, tôi thấy hơi dâʍ đãиɠ.

Tôi thè lưỡi ra, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ qua đầu ©ôи ŧɧịt̠ của em ây, đầu lưỡi tôi liếʍ đầu ©ôи ŧɧịt̠ vòng tròn,rồi tôi lại mυ"ŧ nhẹ đầu ©ôи ŧɧịt̠, hương vị của ©ôи ŧɧịt̠ nồng lên, mùi tanh hôi khiến tôi muốn ngừng mà tôi không ngừng được, chỉ có thể liếʍ tiếp tục, cái l*и phía dưới của tôi đã ướŧ áŧ cả rồi, khát vọng ©ôи ŧɧịt̠ đâm vào l*и của tôi, nhưng bây giờ thì còn chưa được, bây giờ còn chưa thích hợp.

Cố nhịn cảm giác muốn ©ôи ŧɧịt̠ cắm vào cái l*и đang nứиɠ, tôi dừng lại động tác liếʍ, tiếp tục như vậy thì chỉ sợ em ấy sẽ bắn mất.

Cũng may là đứa nhỏ này không có bao quy đầy, nếu không thì mùi vị sẽ nặng hơn một chút. Tuy rằng bây giờ tôi muốn tiếp tục thưởng thức mùi vị của ©ôи ŧɧịt̠, nhưng không được rồi, chỉ sợ là sẽ khiến em ấy bắn ra mất. Hay là trước tiên để em ấy liếʍ ngón chân của tôi rồi tính sau.

Kìm nén du͙© vọиɠ trong lòng, tôi lại mở miệng nói.

Cô giáo nhả ©ôи ŧɧịt̠ của tôi ra khỏi miệng, tuy rằng rất nhanh đã phun ©ôи ŧɧịt̠ tôi ra, nhưng chỉ hành động trong chớp mắt kia, khiến cho tôi cảm nhận được sung sướиɠ, giống như là cô giáo Ngọc Lan dùng chân cọ ©ôи ŧɧịt̠ của tôi. Tôi chỉ biết là lúc sau sẽ có gì đó xảy ra, muốn từ ©ôи ŧɧịt̠ bắn ra, giống như lúc tôi đi tiểu.

“Hoàng Quốc Việt, cho em ba mươi giây liếʍ ngón chân cô, không được quá thời gian.”

Cô giáo vừa nói xong.

Chỉ thấy là cô giáo quay lại, đồng thời bàn tay để ngay ngực tôi, dùng sức đẩy mạnh, Tôi đứng không vững liền ngã ngồi xuống mặt đất.

“Nếu muốn liếʍ ngón chân, thì quỳ xuống mà liếʍ. Nhưng mà đây là lần đầu tiên, nên cô cho em cứ ngồi như vậy mà liếʍ. Lần sau không quỳ thì sẽ không cho em liếʍ.”

Cô giáo nói như vậy. Lập tức bắt chéo chân lại với nhau, để chân phải đến trước mặt tôi.

“ Cho em liếʍ chân phải thôi, em còn có hai mươi giây thôi.”

Tôi nghe cô giáo nói vậy, lập tức nâng chân phải của cô lên, phải nói là tôi dùng tay nắm lấy chân của cô, đem mặt tới sát gần mũi chân của cô. Lỗ mũi tôi hít một hơi, một mùi vị nhàn nhạt xông vào mũi của tôi, vậy chắc là do cô giáo mang tất chân nên có mùi vị như vậy.Không để lãng phí thời gian thêm nữa, tôi thè lưỡi ra để liếʍ ngón chân của cô thì bất ngờ cô rút chân ra khỏi tay của tôi.

Gương mặt tôi mê mang nhìn cô giáo. Không phải là nói tôi còn có hai mươi giây sao?

“Em đã phạm quy rồi, nói em liếʍ nhưng em lại ngửi. Cho nên thời gian còn lại không còn. Đây là trừng phạt đối với đứa trẻ hư.”

Gương mặt cô giáo nghiêm túc nói. Sau đó đứng dậy, đi đến bàn làm việc bên cạnh, khom eo xuống lấy đôi giày xăng đan ra mang vào.

“Em có thể đi, nhưng mà chuyện hôm nay phải là bí mật, không được nói chuyện này ra cho người khác biết, nếu không em sẽ chết. Nếu như em ngoan ngoãn, về sau cô sẽ cho em liếʍ.”

Còn như vậy sao? Tôi có chút thất vọng, cô Ngọc Lan lúc đó cũng như thế này, cô giáo Trần bây giờ cũng như thế này. Mặc quần vào xong, tôi chuẩn bị rời đi, cô giáo Trần lại nói.

“Cho em một bài tập, trở về suy nghĩ, hôm nay cô dùng miệng ngậm ©ôи ŧɧịt̠ của em, và cô Ngọc Lan dùng chân cọ em thì động tác đó gọi là gì, ngày mai phải trả lời đáp án, chỉ cần đáp án chính xác, cô và cô Ngọc Lan sẽ khen thưởng.”

Tìm đáp án à? Tôi trên đường đi về nhà, trong lòng suy nghĩ làm sao để biết đáp án, Không thể nói chuyện này cho gia đình, cũng không được hỏi, chỉ còn cách là lên mạng tìm kiếm. Nhưng mà trong nhà chỉ có một cái máy của chị, còn một cái khác thì của mẹ đang dùng.

Chuyện này hơi chút khó khăn với tôi. Đang lúc tôi đang lâm vào khó khăn, thì nhớ đến một chỗ, có thể cho tôi đáp án, nhưng mà trước tiên tôi phải về nhà đã.Những Cô Giáo Của Tôi - Chương 9: Được cô giáo Trần bú ©ôи ŧɧịt̠ siêu sướиɠ