Chương 29: Chờ cậu trở về (1)

Buổi tối Bùi Ngôn khó có được một đêm không gặp ác mộng.

Cô mơ thấy Thời Dư, là một ngày trước khi cô chuẩn bị đi dự đám cưới của Giang Việt, cô quyết định ăn mặc thật đẹp để Giang Việt biết rằng cô sống rất tốt vậy nên cô liền mua một đống quần áo lớn về nhà.

Cô đứng trước gương thử từng cái một rồi lại cảm thấy mặc gì cũng không hợp.

“Màu đỏ quá nổi thì phải, giọng khách át giọng chủ, người ta kết hôn, không ổn lắm.”

“Màu trắng cũng không được... Có vẻ giống váy phù dâu.”

“Màu đen nhỉ? Aiya nhìn mình cứ trầm trầm tử khí!”

Đem đống đồ lớn thử hết mà cô vẫn chưa có được chủ ý, liền đem Thời Dư đang ở phòng khách xem tạp chí luận văn kéo vào phòng trở thành quân sư cho cô: “Cậu nói một chút, bộ nào đẹp?”

Thời Dư ngồi xuống ghế sofa đơn trong phòng ngủ, nhìn cô cầm váy ở trên người khoa tay múa chân, trên mặt xẹt qua ý cười bất đắc dĩ: “Chỉ là tham gia hôn lễ mà thôi, không cần để ý nhiều như vậy.”

“Không được, cậu đến chọn một cái.” Bùi Ngôn đem đồ trên tay buông xuống, lại bắt đầu đem váy vóc trên giường đã chồng chất thành cái núi nhỏ, bày ra thành nhiều kiểu dáng: “Đây không chỉ là hôn lễ, đây là chiến đấu bảo vệ tôn nghiêm!”

Chủ yếu là, đã hai năm không có liên hệ với nhau, hắn lặng yên kết hôn Bùi Ngôn căn bản cũng sẽ không để ý, cố tình đối phương lại gióng trống khua chiêng gửi tới đây một cái đại lễ bao xa hoa, mở ra một cái, bên trong là một cái hộp tinh xảo xinh đẹp, còn tưởng là sắp tới sinh nhật nên có người tặng quà trước, vừa chờ mở ra là chocolate thủ công tinh xảo cùng một lọ nước hoa của nhãn hàng đứng đầu trong nước phiên bản mới nhất năm nay, nằm bên dưới cùng là một tấm thiệp cưới màu vàng.

“Aizz, kết hôn liền ngay cả thiệp mời cũng dụng tâm như vậy a.” Nhịn không được cảm thán ra tiếng, nhưng chờ mở ra, sau khi nhìn thấy tên người bên trong, ấm lòng vừa mới dâng lên hết thảy đều chuyển thành phẫn ý ngập trời, vừa vặn còn cảm thấy hộp quà nghi thức tinh xảo này rơi vào trong mắt liền trở thành khıêυ khí©h chói lọi.

“Cho nên! Tớ tuyệt đối không thể để hắn cảm thấy tớ đối với hắn còn có một tia dư tình chưa dứt, tớ thoạt nhìn chỉ cần có một điểm không tốt thì tớ liền hoàn toàn mà thua.”

Dáng vẻ cô nghiên túc lại phẫn nộ quá đáng yêu, Thời Dư nhịn không được nở nụ cười, sau khi đi qua thay cô thu thập từng kiện từng kiện quần áo váy vóc trên giường, nhẹ nhàng từ sau lưng ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô: “Cậu sẽ không thua, cậu tốt như vậy, hắn hối hận cũng không kịp.”

Hơi thở ấm áp phả vào sau tai, lỗ tai Bùi Ngôn lập tức đỏ.