Chương 8: Được bạn thân của bạn trai cũ tỏ tình (4)

Chuyện của Bùi Ngôn lên đầu bảng tin tức, mỗi ngày cảnh sát tới ghi chép rất nhiều, phóng viên tới phỏng vấn cũng nhiều, bạn bè biết tin tới thăm cũng rất nhiều, chính là lại không có Giang Việt.

Cũng đúng, nói không chừng hắn khi đọc được tin tức còn nuối tiếc cô như thế nào không chết luôn.

Sau chuyện đó, Bùi Ngôn mắc chứng chướng ngại lo âu nghiêm trọng, không dám một mình ra cửa, không dám cùng người khác phái xa lạ tiếp xúc, sợ tối, sợ ở một mình, lúc một mình ở nhà dù là tầng 21 cũng lo lắng sẽ có người từ cửa sổ tiến vào. Mất ngủ không ngủ được, một khi ngủ chính là hình ảnh ác mộng bị người khác đâm, sau đó trong hoảng sợ tỉnh lại cô vẫn cảm thấy trên ngực mình luôn bị cắm một con dao.

Dù xem qua rất nhiều bác sĩ tâm lý, uống rất nhiều thuốc, ngoài tác dụng phụ của thuốc thì tình huống của cô vẫn không có chút thuyên giảm.

Cô đi tìm Thời Dư, hỏi hắn có phải con dao bị cắm ở l*иg ngực vẫn chưa lấy ra không?

Thời Dư thở dài, ôn nhu xoa đầu cô, người hắn có năng lực kì lạ khiến cô an tâm: “Đừng sợ, tôi sẽ luôn bồi cậu.”

Sau đó, cô cùng Thời Dư từ quan hệ bác sĩ bệnh nhân liền phát triển thành bạn giường.

Cũng chỉ là vì sợ hãi, cho nên cần tìm người an ủi, mà Thời Dư là người duy nhất cho cô cảm giác ấp ám và an toàn.

Bây giờ sống lại một đời, rõ ràng những vết sẹo dữ tợn trước ngực cô không còn nữa nhưng tựa hồ chứng bệnh tâm lý cũng không thuyên giảm nửa phần.

Thật phiền, nếu như Thời Dư cũng ở đây thì tốt rồi, cô có thể ôm hắn ngủ, chỉ tiếc hiện tại Thời Dư và cô không có tầng quan hệ kia, cũng không thể chạy đi tìm Thời Dư nói: “Xin chào, buổi tối bồi tớ ngủ có được không?”

Nghĩ thế nào cũng sẽ bị đối phương xem là nữ biếи ŧɦái quấy rối tìиɧ ɖu͙© đi?

Chỉ là, Thời Dư tuy rằng không ở đây, cách vách hình như vẫn có sẵn... một cái gối ôm hình người đi.