Chương 24: Tuổi trẻ dễ động tâm

Buổi chiều Giang Niệm Kiều lên tàu đến Phàn Thành, do tối qua ngủ không ngon nên cô đeo bịt mắt, nhắm mắt nghỉ ngơi, đang lúc mơ màng thì một tiếng ồn ào đánh thức cô, cô tháo khăn bịt mắt xuống, nhìn về nơi phát ra âm thanh, một bác gái đang ngồi ở lối đi đang xô đẩy với thai phụ ngồi gần cửa sổ.

Bác gái lớn tiếng nói: “Con lợn to xác này, cô chiếm chỗ của tôi!”

Bà bầu đỏ mắt: “Cháu đã cố gắng co chân hết mức có thể rồi, vừa rồi chẳng may đầu gối đυ.ng phải cô, cháu cũng đã xin lỗi cô rồi, cô đừng chửi cháu nữa được không.”

Một hành khách không nhìn được nữa, nói thay cho bà bầu: “Cơ thể người ta nặng nề bất tiện, cô thông cảm một chút đi, đừng có hở một tí là mắng người ta.”

“Tôi không quan tâm, con lợn nhà cô đứng lên cho tôi, cô không được ngồi chỗ này.”

Hành khách khuyên nhủ: “Người ta mua vé rồi, bà không có quyền đuổi người ra đi.”

“Ai cần cậu lo!” Bác gái tiến lên dùng sức đẩy, hành khách không ngờ bác gái này làm vậy, không hề có phòng bị mà lùi về sau mấy bước, cũng may được một cậu thanh niên trẻ tuổi đứng sau đỡ mới không bị ngã.

Lúc này mọi người mới chú ý đến chàng trai trẻ tuổi giơ điện thoại, camera hướng về phía bác gái.

Bác gái vội vàng giơ tay che mặt: “Cậu, cậu làm gì vậy hả?”

“Cô à, cháu vừa mới quay lại hành vi cô vừa làm, nếu cô cảm thấy mình không làm gì sai thì cháu sẽ đăng lên mạng để mọi người phân xử.” Chàng trai trẻ tuổi cười tươi, khoe hàm răng trắng đều.

Nghe người đàn ông nói, cảnh tượng năm đó không khỏi hiện ra trước mắt Giang Niệm Kiều.

Ba năm trước, trên chuyến xe từ thị trấn lên đại học trên thành phố, một ông già muốn một cô gái trông giống học sinh cấp ba nhường chỗ cho mình, cô gái đó đeo tai nghe không nghe thấy, ông già kia trực tiếp ngồi lên đùi cô gái khiến cô gái sợ tới mức bật khóc.

Lục Lộ tức giận lao tới cãi lý với ông già, nhưng ông ta không chịu xuống, còn tuyên bố muốn ngồi như vậy cho đến khi xuống điểm.

Ngay khi mọi người đang phẫn nộ, bất lực thì một chàng trai bước tới.

Cậu không coi ai ra gì mà chụp ảnh ông già, sau đó cất điện thoại di động vào trong túi, nhìn dòng chữ trên áo ông già, đọc chậm rãi: “Đài tưởng niệm công cộng Cảnh Viên, không biết nhà chú ở đây hay đây là nơi làm việc của con cái?”

Ông lão kiêu ngạo nói: “Đương nhiên là con trai tôi, nó là lãnh đạo khu đó, mọi người phải nghe theo lời nó.”

Chàng trai gật đầu: “Như vậy à, cháu nghe nói gần đây bên trên đang kiểm tra nghiêm ngặt về tác phong làm việc, nếu khu đó biết có một ông già không đứng đắn, ỷ vào mình lớn tuổi, chú nói xem con trai chú có giữ được chức hay không?”

Sắc mặt ông lão thay đổi rõ rệt, lập tức đứng dậy trốn vào một góc, bực bội xuống xe ở điểm dừng tiếp theo.

Cả xe vỗ tay, chàng trai đút một tay vào túi mỉm cười lịch sự với mọi người, cầm tai nghe đang treo trên cổ lên, nhét lại vào tai, tiếp tục dựa vào cửa kính chơi điện thoại.

Đó là lần đầu tiên Giang Niệm Kiều gặp Tưởng Mục Nghiêu.

Lục Lộ nói anh đẹp trai đến mức cả thiên hạ phải phẫn nộ, nhưng ấn tượng đầu tiên của cô về anh không phải là vẻ ngoài của anh mà là sự điềm tĩnh từ đầu đến cuối của anh, cùng với cách anh nói chuyện phá vỡ cục diện.

Có lẽ do còn trẻ nên dễ dàng nảy sinh tình cảm.

Khi Giang Niệm Kiều định thần lại, không biết bác gái kia đã đi đâu, xe trở về trạng thái yên tĩnh, bà bầu cảm ơn chàng trai trẻ, chàng trai trẻ mỉm cười đáp lại, đến khi cậu xoay người, ánh mắt của hai người vô tình chạm nhau.

Giang Niệm Kiều hơi xấu hổ, cô muốn nhanh chóng dời mắt đi nhưng cậu lại gật đầu cười với cô rồi mới trở về chỗ của mình.

Cô thở phào nhẹ nhõm, sau sự việc này cô không còn cảm thấy buồn ngủ nữa, chỉ lên mạng tìm kiếm thông tin về cửa hàng lâu đời kia.

Buổi chiều cô đặt hành lý ở khách sạn, đi thẳng đến cửa hàng đó, ngày mai biên tập nội dung rồi đăng bài, ngày mốt phải di chuyển đến địa điểm tiếp theo, cho nên cô không có nhiều thời gian, phải nhanh chóng thực hiện mới có thể biết người biết ta, bách chiến bách thắng.

Ngay khi Giang Niệm Kiều nghiêm túc đọc tài liệu, chàng trai trẻ nghiêng đầu nhìn sườn mặt cô, tay chống má, ánh mắt hiện lên sự thưởng thức thuần túy với một cô gái đẹp.