Chương 7

Trời xanh, nắng ấm, hoa nở, không khí trong lành tươi mát. Vũ Mộc tỉnh lại cũng đã được một tuần. Cơ thể khá dần lên và có thể ra ngoài hít thở không khí. Sau khi cô tỉnh thì ba cô đến công ty làm việc, chỉ còn lại mẹ cô và em trai túc trực ở bệnh viện.

Hôm nay thằng nhóc bị cô năn nỉ ỉ ôi một lúc đành đồng ý đỡ cô ra ngoài hứng nắng. Cơ bắp còn yếu, rõ ràng là thiếu nữ trẻ trung mà nay phải có người đỡ đi chậm chạp từng bước như cụ già tập dưỡng sinh đúng là khiến con người ta u buồn mà.

Nhìn cảnh tượng các cụ già đi lại tập thể dục trong công viên nhỏ cô mới cảm nhận được cảm giác vui sướиɠ đã phai nhạt từ lâu: sống ở một thế giới khác, được trẻ lại, có tiền, có ba mẹ và em trai thương yêu. Chỉ có không tốt chính là cái cốt truyện khủng khϊếp đang chào đón cùng nữ chính thi thoảng lại lượn lờ trước mắt mong giảng hòa.

Ngay sau hôm hai kẻ kia rời đi thì luật sư của Trần Hải đến đưa cho cô giấy tờ pháp lý về hai căn hộ, sau khi lấy số tài khoản cô đưa thì tiền cũng ngay lập tức được chuyển vào.

Có vẻ là về tới công ty thì chỉ số thông minh của vị nam chính kia đã trở lại, đoán rằng cô không hề quay được gì cả nên cũng không hỏi tới. Chỉ gọi điện lại báo cho cô là tình phí chia tay đã được chuyển đến và mong rằng cô đừng làm phiền Lý Miên nếu không sẽ không để yên.

Vũ Mộc uể oải nghe điện thoại xong trực tiếp kéo số vào sổ đen, tháo sim bẻ gãy vứt thùng rác, điện thoại cũng reset lại rồi tặng cho người khác. Bộ dạng tránh đuổi tà ma làm anh chàng luật sư đứng đó trợn tròn mắt. Không chỉ anh ta mà cả ba mẹ cô đều thấy kinh ngạc mà. Tới khi nghe cô nói rằng:

- Ngày con ngã xuống là đã chết qua một lần rồi, khi sống lại là mọi thứ đều không liên quan đến con. Bọn họ thích gian da^ʍ với nhau thì cứ việc, con không muốn quen biết hai kẻ đó nữa.

Mới ngậm ngùi hiểu ra rằng con gái họ vì bị phản bội mà đã thay đổi và kiên cường hơn.

- Chị, tối qua hai vợ chồng bác ta đến nhà, nghe mẹ bảo chiều nay sẽ tới thăm chị ấy.

- Bác? Bác nào?

Vũ Mộc đang thả hồn đi nơi xa nghe vậy bồi hồi lục lọi trí nhớ ít ỏi.

- Ba mẹ ả lẳиɠ ɭơ kia.

- Phụt, khụ khụ.

Ngụm nước trong miệng nuốt vội khiến cô ho sặc sụa làm thằng nhóc phải vỗ lưng cho cô. Sau chuyện kia thằng bé nhất định không gọi nữ chính là chị mà cứ mở miệng là ả lẳиɠ ɭơ này, ả lẳиɠ ɭơ kia khiến nữ chính mỗi lần đi qua đều đau lòng khóc sướt mướt mà chạy đi.

Mà cô đến chịu thua với thẩm mỹ của nhóm nam chính, cô ta khóc sướt mướt suốt ngày thế mà cũng chịu được mà dỗ dỗ dành dành. Thật là một đám dở hơi.

- Được rồi, dù sao cô ta cũng là chị họ chúng ta, em đừng dùng từ ả lẳиɠ ɭơ mà dùng chị tiểu tam đi, nếu không để người lớn trong họ nghe được lại nói ba mẹ không biết dạy chúng ta.

Cô ra vẻ giảng dạy lại ngôn ngữ cho em trai, nhưng thực chất còn khó nghe hơn.

- … chị tiểu tam, nghe cũng thuận miệng hơn thật.

- Bọn họ tới làm gì, xem chị chết chưa hay tới bảo vệ con gái cưng.

Nghịch nghịch tóc mềm, xoắn đi xoắn lại.

- Không được nói từ chết. Nghe ba mẹ bảo cả gia đình sẽ tới luôn, nghe đâu là xin lỗi. Mẹ ở nhà nấu cháo cho chị sẽ tới ngay, còn ba thì buổi trưa sẽ qua.

- Hả, mọi người dàn trận làm gì vậy? Đánh nhau à.

- Còn không phải sợ như hôm nọ làm loạn gây ảnh hưởng tới chị, bác sĩ đã nói không được kí©h thí©ɧ tinh thần chị mà.

Hầy, cô đã nói không sao nhưng ba người vẫn cứ tự động hiểu rằng cô là bị kí©h thí©ɧ tinh thần nên mới thay đổi. Cầm điện thoại đời mới chơi game, cô thú vị phát hiện ra nơi này cũng có game tương tự kiếp trước đang chơi. Giờ đây ở bệnh viện hưởng thụ cảm giác dùng tiền đập vô game thật là ưu việt bao nhiêu. Dù sao trong tài khoản cũng có nhiều tiền mà, là đô la đó.

- Mà em nghe loáng thoáng bọn họ hỏi ba cái vụ video gì đó ấy. Chị quay lại thật à?

- Em đoán xem.

- … Không phải không, vậy mà anh ta cũng tin.

- Lúc đó chị sốc không nói nên lời thì quay cái nỗi gì, anh ta coi như có để thuận tình chia tay thôi. Dù sao tình phí cũng phải cho, so ra chị vẫn còn thiệt chán nếu so sánh với mấy cô bồ cũ.

Mấy người tình cũ của anh ta tới sau khi chia tay còn liên lạc làm bạn bè kia kìa, mà nhiều lần còn nhờ anh ta giúp đỡ không ít ấy chứ, đâu như nguyên chủ bị đá phũ phàng.

- Nếu vậy là bọn họ vẫn còn liên lạc sau chia tay sao?

- Còn trên quan hệ làm ăn thôi. Nhưng rồi em xem, sau khi gặp chị tiểu tam kia thì trở thành trung khuyển tổng tài đích thực cho xem.

Trung khuyển… từ này có vẻ không hợp với hắn lắm thì phải.

- Òa, chị hiểu rõ anh ta thật. Không lẽ…

Cốp.

Vũ Mộc đưa tay gõ cái đầu lại đang tưởng tượng của thằng nhóc, để nó hiểu lầm cô còn tình cảm với nam chính 1 thì mọi người quanh cô cũng lại tưởng bở mà đau lòng thay cô mất thôi.

- Cái này gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Nếu không em nghĩ tổ ấm bé cưng của em ở đâu mà có.

Ngay sau khi nhận căn hộ, thằng nhóc đã thay đổi nội thất hết rồi rước một đám thú cưng mong ước đã lâu từ tiệm về, còn mời một người chuyên dọn nhà cửa cho chúng, ngày ngày chạy quanh từ nhà, bệnh viện tới căn hộ.

Cô nhận miếng táo thằng bé đưa tới nhai rộp rộp, híp mắt ngằm trời mây.