Chương 31

Lúc này, Hoắc Tử không biết ngày mai mình sẽ đối mặt với chuyện gì, cô đã đi học về. Về đến nhà, cô hỏi bố mẹ Hoắc về việc trở về ngôi nhà cũ của gia đình.

Cha và mẹ nhìn nhau.

Hôm qua họ nói chuyện rất thoải mái, tưởng như chỉ cần một câu nói mọi việc sẽ giải quyết, nhưng bây giờ lại ngại mở lời, xem ra chuyện không suôn sẻ như vậy.

"Sao vậy? Ông nội và bà nội không đồng ý à?" Hoắc Tử hỏi.

Cha và mẹ Hoắc đã lược sơ vài đoạn hội thoại mình ghét và kể lại tình hình cho Hoắc Tử.

Chuyện là như thế đấy.

Nhưng bọn họ không biết, cho dù bây giờ cô không muốn hủy hôn, thì sau này Sở Lâm Giang cũng sẽ hủy nó đi.

Bố Hoắc nói thêm: "Bất quá, cha và mẹ con đã bàn bạc rồi, nếu ông bà nội các con không đồng ý và không chịu ra mặt thì chúng ta sẽ tự mình ra mặt!

"Cha mẹ? Có thể chứ?.” Hoắc Tử không cẩn thận hỏi ra suy nghĩ trong lòng.

"Đương nhiên!" Cha Hoắc rất tự tin.

Mẹ của Huo: "Đừng lo lắng, hãy giao việc đó cho chúng ta! Lát nữa mẹ sẽ đích thân đến nhà họ Sở."

Hoắc Tử nhớ lại những gì cô đã đọc trong sách và nói: "Mẹ của Sở Lâm Giang có vẻ khá mạnh mẽ."

Mẹ Hoắc: "Con không cần phải lo lắng điều này. Tại sao con lại suy nghĩ nhiều ở độ tuổi nhỏ như vậy? Ở tuổi của con hãy cứ sống vui vẻ hạnh phúc nhé."

Hoắc Tử gật đầu, hạnh phúc quả thực rất quan trọng.

—-----

Lên lầu trở về phòng, Hoắc Tử lấy điện thoại di động ra mở "Nữ Phụ Cứu Mình", cô nhìn thấy nhân vật phản diện trên màn hình bị điện đốt đen, tóc bốc khói.

[Cẩu* của bạn không hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian quy định và đã bị phạt bằng điện giật.]

[Nhiệm vụ sẽ tiếp tục bị trì hoãn trong 24 giờ tiếp theo]

Nhiệm vụ thất bại.

Cô nhớ tới sự việc vừa rồi, nghĩ Yến Tẫn nếu không dạy cô sẽ tìm người khác hoàn thành nhiệm vụ, nhưng không ngờ hắn lại không làm vậy?

Hắn thành thật đến vậy sao?

Sau đó, Hoắc Tử cũng tự suy ngẫm lại.

Cô đã giận hắn đến mất trí, sau này cô không thể hung hãn như vậy được. Hắn ta hoàn thành nhiệm vụ càng sớm thì cô sẽ càng sớm nhận được điểm sức khỏe.

Thời gian chờ đổi tên đã qua và cuối cùng cô cũng có thể đổi tên lại.

Hoắc Tử đã đổi lại biệt hiệu thành "Cún con". Lời nhắc nhở của hệ thống luôn là "xxx của bạn", và việc gọi bằng cái kỳ quái, như "con chó của bạn" thật quá xa lạ, cũng không biết đang mắng ai.

Vẫn là gọi Cún con dễ thương hơn.

Tiếp theo, cô cần nói với cún con của mình rằng ép buộc người khác là một hành vi xấu.

Hoắc Tử tìm kiếm trong kho kiến thức của mình, nhưng hồi lâu không tìm được từ thích hợp nên quyết định thử một cái gì đó độc đáo.

Cô thử gõ: [Bắt người khác làm việc họ không thích, bản thân bạn cũng sẽ không vui. - Khova Alexander Ivanov]

Thiết lập đã thành công.

Cô không bao giờ nghĩ tới nói bừa cũng có thể!