Chương 7

Sau đó lớp học bắt đầu.

Tiết này là tiết ngữ văn, người đứng lớp là giáo viên chủ nhiệm của bọn họ.

Hoắc Tử tìm hồi lâu, mới thấy được cuốn sách, mở ra thì lại là tạp chí thời trang. Sở Lâm Giang ngồi cùng bàn cũng tỏ vẻ khinh thường khi nhìn thấy nó.

Hóa ra, mình là một thiếu nữ ốm yếu, mảnh khảnh, cả ngày chỉ biết yêu đương, không chú tâm vào việc học nên không có sách vở cũng là chuyện bình thường. Hoắc Tử đơn giản từ bỏ tiết học này.

Mà một nguyên nhân khác khiến càng về sau, cốt truyện càng cảm lạnh là do nam chính dần trở nên dầu mỡ hơn. Nên cô không hề tồn tại chút hứng thú nào với Sở Lâm Giang.

Hôm nay là ngày 7 tháng 9, trường học mới khai giảng được một tuần, nữ chính nguyên tác sau đại hội thể thao mới chuyển sang trường này, không lâu sau Sở Lâm Giang đã yêu nữ chính nguyên tác, thậm chí còn trở thành bạn cùng bàn với cô. Tất nhiên, Hoắc Tử, bạn cùng bàn cũ, đã bị đuổi đi.

Hoắc Tử hoàn toàn không muốn dính líu đến mối quan hệ giữa nam nữ chính, dự định đổi chỗ trước để tránh gây thù chuốc oán.

Cô nhìn quanh lớp học.

Cả lớp đều là hai người ngồi cùng nhau, cô nhìn một vòng và thấy chỉ có chiếc ghế cạnh một nam sinh ở hàng cuối cùng của lớp là trống.

Cậu bé đang ngủ gật, đầu hơi cử động, trông có vẻ không được thông minh cho lắm. Nhưng như vậy vẫn tốt hơn là ngồi cùng bàn với Sở Lâm Giang.

Hoắc Tử quyết định chính là chỗ này.

Làm quen bạn cùng bàn mới.

—--------

Tan học, Hoắc Tử đuổi theo cô giáo đang rời khỏi phòng học, gọi với lại.

"Em muốn đổi chỗ?" Chủ nhiệm lớp, cô Chu có chút kinh ngạc.

Cô biết về Hoắc Tử và Sở Lâm Giang. Học sinh trong lớp của họ đều là người giàu có hoặc quý phái, việc các thiếu gia, tiểu thư xuất thân từ những gia đình này đính hôn cũng không phải là hiếm lạ.

Hoắc Tử gật đầu: "Dạ, em thấy phía sau còn một ghế trống, em muốn chuyển tới đó."

Cô Chu không biết tại sao Hoắc Tử lại muốn đổi chỗ. Tuy nhiên, suy xét tới tình trạng thể chất của học sinh, họ thường làm theo mong muốn của cô, dù sao nhà trường cũng lo sợ phải gánh trách nhiệm nếu cô có chuyện gì không hay xảy ra.

“Vậy em cứ đổi đi."

Sau khi trở lại phòng học, Hoắc Tử bắt đầu thu dọn đồ đạc, coi Sở Lâm Giang ngồi cùng bàn như không khí, chẳng thèm để ý đến.

Ngải Tiểu Tiểu ngồi phía sau nhìn thấy vậy liền hỏi: “Cậu sửa soạn cặp sách để làm gì?”

"Đổi chỗ."

“Đổi chỗ?” Ngải Tiểu Tiểu nghi ngờ mình nghe nhầm, “Cậu với Sở Lâm Giang cãi nhau sao?"