Chương 12: Phương Thức Bổ Sung Năng Lượng Của Bàn Tay Vàng Hình Như Không Giống Mình Nghĩ Lắm (1)

“Vậy đúng rồi, nam tử hán làm việc nên quyết đoán một chút, do dự ra dáng vẻ gì chứ, nhớ tới lúc tôi còn trẻ, cho dù công việc là gì, xác định rõ ràng mục tiêu liền....”

Goodman vừa dẫn đường cho Trương Đạt Dã, vừa nói liên miên kể một vài sự tích anh hùng của hắn.

Vì thế Trương Đạt Dã trừ biết nhà hắn ở đâu, còn biết lúc hắn 24 tuổi làm sao trở thành người đóng thuyền ưu tú nhất trong đám người cùng tuổi ở cả đảo số 59.

Biết hắn làm sao ở năm 30 tuổi trở thành đốc công, còn cưới được một bà vợ hiền lành, thuận tiện biết hắn ở năm 34 tuổi năm có một đứa con hoạt bát.

Còn nghe hắn nhắc tới tên của thợ đóng tàu đứng đầu thế giới cũng tên là Tom, hình như đang xây dựng đoàn tàu trên biển gì đó, chẳng qua bởi vì ông Tom kia từng giúp Vua Hải Tặc tạo thuyền, gần như bị Chính Phủ Thế Giới phán định có tội.

Khi nhắc tới Vua Hải Tặc Roger, hắn còn oán giận một hồi lâu, đều tại tên đó trước khi chết nói bậy đại kho báu gì đó, mấy năm trước không ít người trẻ tuổi ưu tú đầu bị nóng lên chạy ra biển, cũng không biết hiện tại thế nào.

Khiến cho Goodman tức giận nhất chính là đứa con bốn tuổi của hắn Bayer, khoảng thời gian ngắn trước không biết nghe ai thổi phồng sự tích của Vua Hải Tặc, về đến nhà liền ồn ào muốn trở thành Vua Hải Tặc.

Kết quả đương nhiên là bị Goodman hung dữ dạy dỗ một trận, bởi vì ra tay hơi mạnh, Goodman còn bị vợ của hắn Molly oán trách cả mấy ngày.

Trương Đạt Dã không dễ dàng gì mới tìm được cơ hội chen vào nói, hỏi một câu Roger bị xử tử hình đến bây giờ đã bao lâu rồi.

Goodman nghĩ một chút: “Tính ra cũng mười hai năm rồi á? Tôi nhớ khi đó tôi 28 tuổi, vừa mới bắt đầu qua lại với Molly, thật sự làm cho người ta hoài niệm, khi đó chúng tôi....”

Vâng, vâng, cháu đã biết khi đó ông chú anh tuấn cỡ nào cường tráng cỡ nào, cũng biết mấy người ngọt ngào tới mức nào....

Trương Đạt Dã có chút bất đắc dĩ, không ngờ ông chú Goodman bề ngoài rắn rỏi như vậy, trên thực tế lại là người nói hoài không dứt miệng, hơn nữa mỗi lần nhắc tới chuyện lúc trẻ của hắn, Trương Đạt Dã luôn cảm thấy người nói chuyện trước mặt là Usopp.

Bất đắc dĩ theo sát phía sau Goodman, Trương Đạt Dã bắt đầu tính toán, cậu còn nhớ Luffy ra biển là sau khi Roger chết hai mươi hai năm, nói cách khác, cách thời gian Luffy ra biển còn mười năm, đám diễn viên chính vẫn còn là một đám nít ranh bảy tám tuổi?

Những chuyện này tạm thời không liên quan tới hắn, quan trọng là... gần đây phụ cận Sabaody có chuyện lớn gì nguy hiểm không?

Không ngờ được, trừ mười năm sau Luffy đánh Thiên Long Nhân ra thì hình như không còn hỗn loạn gì nhỉ? Vậy có lẽ không cần lo lắng vô duyên vô cớ chết trong dư âm chiến đấu của cường giả.

Quần đảo Sabaody hiện tại trừ Thiên Long Nhân thường xuyên sẽ đến dạo một vòng ra, ngẫu nhiên sẽ có một vài hải tặc gây rối quy mô nhỏ, nhưng phần lớn thời điểm là ở khu vực không có luật pháp.

Trốn một chút là được, nhìn dáng vẻ ông chú Goodman, chắc hẳn nhà bọn họ chưa từng bị hải tặc tập kích quấy rối.

Ngoài ra chính là vị “cánh tay phải của Vua Hải Tặc”, “Minh Vương”, Silvers Rayleigh, hiện tại có lẽ đã ẩn cư trên đảo này, với tính cách của người kia tựa hồ cũng sẽ không đến quấy rầy dân thường.

Chỉ mong trong Anime thể hiện ra chính là dáng vẻ chân thật, Trương Đạt Dã cũng chỉ có thể hy vọng và mong đợi như vậy.

Vậy thì chỉ cần cẩn thận một chút, trong thời gian ngắn chắc là sẽ không có nguy hiểm gì, sau đó....

Phải nhanh chóng làm rõ bàn tay vàng này mới được.

Trương Đạt Dã nhìn tay trái, hơi giật mình, chỉ trong chốc lát hình như năng lượng lại tăng?

[72%]

Tuy rằng chỉ có thêm 1%, nhưng quả thật đã tăng.

Đầu tiên không thể là vì năng lượng mặt trời năng lượng gió gì đó, bằng không mấy ngày trên biển đã sớm đầy rồi.

Trương Đạt Dã nghĩ tới từ khi thêm gói ngôn ngữ đến bây giờ, chuyện bản thân làm chỉ có đi đường, nói chuyện và miên man suy nghĩ.

Mấy hôm trước cũng không ít lần nói chuyện với Tom và suy nghĩ lung tung, cũng có cảm xúc như kinh ngạc, sợ hãi, vui vẻ..., chắc sẽ không phải là nguyên nhân ở mặt này.

Vậy thì đi đường.... chẳng lẽ cái thứ này là máy đếm bước chân?

Lại nghĩ tới chuyện trước khi lên bờ khoảng thời gian đó năng lượng tăng vọt, khi đó chuyện mà mình làm cũng chỉ có rẽ nước, dùng sức rẽ nước.

Cho nên nói, thứ này rất có thể chính là máy đếm bước chân, hoặc là.... vòng tay vận động?

Chỉ có vận động mới có thể bổ sung năng lượng?

Sau này phải nghiệm chứng một chút!

Trương Đạt Dã đưa ra phán đoán sơ bộ, lời nói dong dài của Goodman cũng tạm thời đi đến hồi kết:

“Cũng sắp tới rồi, con phố phía trước này, căn thứ hai chính là nhà của tôi.”