Chương 12: Cậu không xứng

8 giờ 10 phút tiếng chuông vào học vang lên, tất cả học sinh đã vào lớp học, toàn bộ sân trường trở nên im ắng. Trên lưng Mạnh Nhiêu đang đeo một cái cặp sách màu vàng nhạt bị giặt đến gần như bạt màu, an an tĩnh tĩnh mà đi theo phía sau chủ nhiệm lớp, bước vào lớp hai ban một.

“Em còn nhớ rõ mình ngồi ở chỗ nào không?” Ánh mắt Tống lão sư tràn đầy thương xót hỏi một câu, trong nháy mắt hấp dẫn sự chú ý của tất cả học sinh trong lớp. Mọi người sôi nổi ngẩng đầu nhìn về phía bục giảng, cô nữ sinh kia có chút co quắp bất an mà rụt rè đứng đó, cô chính là nữ sinh vẫn luôn thực điệu thấp cùng trầm mặc ở trong lớp lúc trước.

“A?” Mạnh Nhiêu khó có thể nói nên lời cảm giác trong lúc này, thực cảm thấy dường như có nơi nào đó kỳ lạ…

Trả lời câu hỏi của lão sư, Mạnh Nhiêu hướng nhìn khắp nơi trong lớp rồi giơ tay chỉ chỉ một chỗ trống phía cuối phòng, bên góc phải, không chắc chắn nói “Em ngồi ở chỗ đằng kia sao?”

Rốt cuộc cô nhìn khắp nơi, chỉ có nơi đó là còn chỗ trống mà thôi.

Mọi người im thin thít mà đều hít vào một hơi thật sâu, ngay cả Hàn Dữ Kiêu cũng có chút kinh ngạc mà nhìn về phía Mạnh Nhiêu hét lên “Đầu óc cậu bị chó ăn mất rồi sao?”

“Cậu như thế nào cũng ở chỗ này!” Mạnh Nhiêu kinh ngạc hô lên một tiếng, lại chán ghét di chuyển ánh mắt sang hướng khác, một cái liếc mắt đều không nghĩ phân cho cậu.

Hai má cô phồng lên, khuôn mặt nhỏ phình phình lại có điểm đáng yêu, Hàn Dữ Kiêu sửng sốt trong một phút, rồi lại bị câu nói của cô chọc tức đến cười “Cậu có tật xấu đi, tôi học ở đây, không ở nơi này thì phải ở nơi nào?”

Mắt thấy hai người lại muốn tranh cãi cùng nhau, Tống lão sư lập tức lên tiếng can ngăn “Mạnh Nhiêu đồng học, đó là Hàn Dữ Kiêu, lớp trưởng của lớp chúng ta nha.”

Mạnh Nhiêu trợn tròn đôi mắt to sáng, lấp lánh đến như bao bọc một luồng sáng hút hồn mê người “Cậu ta, cậu ta như thế vậy mà cũng có thể là lớp trưởng sao?”

Câu nói đó cô nói thật nhỏ trong miệng, Hàn Dữ Kiêu ngồi ở phía cuối lớp, cố dựng lỗ tai lên để nghe rõ cũng không nghe được, tay cậu cầm bút mà gõ gõ lên mặt bàn hỏi người phía trước “Cậu ta vừa rồi mới ậm ừ cái gì?”

“Cậu ấy nói cậu không xứng, sao có thể làm lớp trưởng được.”

“Chết tiệt, cậu ta mới muốn lật trời sao!”