Chương 13: Đánh cuộc

Trước đây, có một số thứ mà cho dù nàng cố gắng cỡ nào cũng không đạt được, nhưng giờ đây người đó đã trực tiếp trao linh hồn cho nàng, điều này không hề có trong kịch bản.

Không chỉ mình nàng, ngay cả Lãnh Vũ cùng Nha Thanh cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, cả cơ thể nàng ướt sũng, bọn họ chưa từng nhìn thấy nàng chật vật như vậy, bây giờ lại có một người chắp tay đưa huyết dạ châu đến.

“Ngươi nói thật?” Phượng Ly từ dưới đất đứng dậy, cảm thấy không chân thật, “Hắn còn có điều kiện nào khác không?”

“Điện hạ nói cho dù ngươi may mắn trốn khỏi Dạ vương phủ, sau này vẫn sẽ trở về cầu hắn, viên huyết dạ châu này coi như là lễ gặp mặt thiếu chủ đưa ngươi, còn về điều kiện khác, thì đúng là có một điều kiện nhỏ.” Hắc Kỳ nghiêm trang nói.

Phượng Li biết rõ sẽ không có bánh từ trên trời rơi xuống miễn phí, có điều vừa nghe đến Hắc Kỳ nói mình sẽ còn đi cầu hắn, thật đúng là buồn cười, mình đã có được huyết dạ châu, sau này cùng hắn cả đời không qua lại với nhau, hắn tưởng bở, lạnh lùng nói: “Ngươi nói đi.”

“Điện hạ muốn cùng thiếu chủ đánh cuộc, không biết thiếu chủ trong lòng bây giờ có phải suy nghĩ cùng điện hạ không gặp nhau suốt đời? Điện hạ muốn đánh cược có liên quan đến chuyện này.”

“Đánh cược gì?” Quân Vô Dạ đáng chết, vậy mà biết rõ trong lòng mình suy nghĩ cái gì, Phượng Ly tuy thích khống chế tâm tư người khác, nhưng lại ghét nhất bị người khống chế.

"Đánh cược ngươi có chủ động tới tìm điện hạ nữa hay không, điện hạ nói đáp án của ngươi chắc chắn là không, vì vậy nên cược cái này.”

“Nếu ta không đánh cược có phải sẽ không nhận được huyết dạ châu này?” Phượng Ly là một người thận trọng.

“Không phải như thế, nếu điện hạ đã đem hạt châu cho thiếu chủ làm lễ gặp mặt, thì không lấy lại, nếu ngươi đồng ý đánh cược, như vậy tiền đặt cược là điện hạ sẽ đáp ứng ngươi một yêu cầu, tiền đặt cược của ngươi cũng thế.”

Được Dạ vương đáp ứng một yêu cầu, tiền đặt cược thật hấp dẫn, Phượng Ly tâm không động là giả, bản thân có đủ tự tin tuyệt đối sẽ không tới tìm hắn, dù gì thì mười tám năm qua cô và Dạ vương cũng không có giao thiệp gì.

Nhưng Quân Vô Dạ nếu đã đưa ra điều kiện này không phải là vô căn cứ, hắn cũng có nắm chắc, Phượng Ly lâm vào trầm tư, “Đánh cược này không có giới hạn thời gian, với ta thật không công bằng, muốn ta đánh cược cũng có thể, khi mà có giới hạn thời gian rõ ràng.”

“Có, điện hạ nói trong vòng ba tháng.”

“Được.” Ba tháng đối với nàng chớp mắt là qua, cho dù thật sự có chuyện cần tìm Quân Vô Dạ, nàng nhất định sẽ chờ qua ba tháng rồi mới tìm hắn.

“Thiếu chủ vậy là đồng ý đúng không? Vậy chúng ta kí giấy thỏa thuận đánh cược, ta sẽ làm trọng tài, điện hạ đã kí tên sẵn rồi.” Hắc Kỳ vừa nói liền lấy giấy và bút ra, nhìn hai tờ giấy thỏa thuận cá cược không chênh lệch nhau một xíu nào.

Ngay cả thời gian hạn chế cũng không tệ, Quân Vô Dạ đã sớm tính kế tốt hết mọi thứ? Phượng Ly vốn tưởng rằng mình tâm tư kín đáo, nhưng khi so với người nọ, nàng tự thấy không bằng.

Hắn ngay từ đầu đã tính được những cái mình muốn nói, cùng hắn đánh đố Phượng Ly cảm thấy hơi sợ, nghĩ đến một con quái vật dù lấy dao đâm vào tim vẫn không chết .

Hai phần giấy đánh cược hắn đều đã ký tên, những nét chữ thật giống như hắn, rồng bay phượng múa, quỷ dị và điên cuồng, nàng chuẩn bị kí tên mà nàng dùng trong đấu trường.

Hắc Kỳ nói: “Điện hạ có nói rằng, mong thiếu chủ kí tên thật của mình, nếu không đánh cược này sẽ vô hiệu.”

Tay nàng run lên, đành ký xuống hai từ Phượng Ly, lấy bản lĩnh của người đó, nhất định sẽ tra ra thiếu chủ Quỷ Y Môn mười tám năm qua chính là Phượng Ly nàng, “Mong ngươi nói với điện hạ của ngươi rằng hãy giữ bí mật về cuộc đánh cược này.”

“Thiếu chủ yên tâm, điện hạ đã biết.” Nói xong liền đưa cho nàng một bản, sau đó cung kính rời đi, Phượng Ly nhìn bản đánh cược mình đã kí, sao lại có cảm giác như mình đã kí giấy bán thân?

“Chủ tử.” Người đã đi một hồi lâu, Phượng Ly vẫn duy trì tư thế vừa rồi, Tiểu Bắc dùng móng vuốt gãi gãi lỗ tai, hiển nhiên nàng không hề để ý đến cuộc đánh cược khi nãy.

“Ta muốn ăn sủi cảo tôm pha lê, ngay bây giờ, ta giúp ngươi rồi, bây giờ ngươi mau dẫn ta đi ăn sủi cảo.” Thanh âm của nàng vang lên, dọa hai người nhảy dựng, tưởng rằng đây chỉ là con mèo bình thường, ai dè nó còn biết nói nữa.

Phượng Li lúc này mới hoàn hồn, “Được, lập tức mang ngươi đi liền. Nha Thanh, nói đầu bếp phủ thượng thư làm sủi cảo tôm pha lê.” Nàng quay đầu nói.

“Vâng, chủ tử.” Nha Thanh nhìn toàn thân nàng một lần, phát hiện nàng chỉ bị chứ không bị thương chỗ nào, mới nhanh chóng rời đi.

“Chủ tử, người vẫn nên thay quần áo trước đi, nếu không sẽ dễ bị cảm, sức khỏe người trước giờ không tốt.” Lãnh Vũ lo lắng nói.

Lúc này, một Linh nhân khác từ trên tường bay ra, trong tay cầm một cái khay, trên mặt khay là quần áo chuẩn bị cho nàng. “Đây là điện hạ chuẩn bị cho thiếu chủ.” Sau khi Linh nhân giao lại cho Lãnh Vũ thì rời đi.

Lãnh Vũ nhìn bên trong khay chính là trang phục của nữ tử với tay nghề cực kì cao, tại sao vị Dạ vương này lại đối xử tốt với chủ tử như vậy? “Chủ tử, giữa người và vị Dạ vương điện hạ kia đã xảy ra chuyện gì vậy?” Đây là điều nàng tò mò nhất.

“Không có gì.” Nàng nên kể lại những chuyện đã xảy ra trước đây như thế nào?

Phượng Ly không mặc quần áo hắn đưa tới, trực tiếp mang theo Tiểu Bắc trở về Phượng phủ, hôm nay chỉ sợ người buồn bực nhất chính là vị đầu bếp kia, mới ngủ không bao lâu đã bị người dùng đao kề vào cổ, một hai bắt hắn phải làm sủi cảo pha lê.

“Anh hùng tha mạng, ta làm liền, làm ngay bây giờ, ngươi nói cho ta làm nhiều hay ít?”

“50 l*иg!” Nha Thanh cũng quên hỏi Phượng Ly làm nhiều hay ít, nói đại một con số , làm hại người nọ làm từ buổi tối đến buổi sáng, đến gần sáng hôm sau mới làm xong, Nha Thanh thu toàn bộ vào bên trong nhẫn trữ vật, lúc này mới rời đi.

Đầu bếp vội làm cả đêm ngã xuống đất, “Đầu năm nay cướp tiền cướp sắc đều có, lão tử lần đầu tiên gặp được cướp sủi cảo.”

Tiểu Bắc đã ở trên giường Phượng Ly lăn vài trăm cái, “Còn chưa mang tới, còn chưa mang tới, như thế nào còn chưa mang tới?”

“Sắp tới rồi, ngươi chịu khó chờ một chút.” Phượng Ly đã nhìn chằm chằm nàng cả đêm, hỏi nàng trước đây là gì, ai ngờ nàng lại nói bản thân là một hòn đá.

Hiện tại hòn đá có thể tiến hóa thành lông xù xù tròn tròn như vậy? Nàng có chút không hiểu thế giới này, Phượng Ly lại trang điểm thành hình dáng trước, dùng mặt nạ che khuất mặt, Nha Thanh mang đến 50 l*иg sủi cảo, Tiểu Bắc liền lăn lộn trong đống sủi cảo.

Phượng Ly vừa mới ăn cơm xong, Diệp Hà liền tiến vào nhắc nhở nói Nhị tiểu thư mang theo người đến, nàng cười nghiền ngẫm, lần đầu là Nhị di nương, lần này đổi thành con gái của bà ta sao?