Chương 8.2: Thanh Vân

Tần Tư Dương ấn vào tay Tần Tư Viễn, nói với Trì Ưng: "Cậu suy nghĩ kỹ đi, nếu bài này được đăng bây giờ, điều gì sẽ xảy ra với em gái tôi?”

Trì Ưng cười một cách vô lý: “Thật buồn cười, em gái cậu muốn có mặt mũi, vậy thể diện của những cô gái khác có thể bị cô ấy chà đạp hay sao?”

Tần Tư Nguyên nước mắt lưng chòng, cô ta nghĩ lại bản thân mấy ngày nay thường cùng đám chị em bạn dì của mình rêu rao bài đăng bêu xấu lịch sử đen tối của Tô Miểu.

Tô Miểu lại giống hệt như một con rùa, rụt đầu vào trong mai, không nói gì cả.

Nhưng Trì Ưng ... lại để ý.

Tần Tư Dương nhất thời không biết nên nói cái gì, anh ta biết người này nói cái gì, sẽ làm cái đó.

Anh ta bước tới giật điện thoại di động: "Tôi sẽ tìm hacker xóa bài đăng tin đồn kia. Cậu cũng đừng có mà hùng hổ dọa người, Đừng có hung hăng nữa, chuyện này cứ coi như kết thúc rồi đi.”

"Được rồi."

Đúng lúc Tần Tư Dương động đến điện thoại di động của Trì Ưng, Trì Ưng liền vung tay đấm mạnh khiến anh ta loạng choạng lùi lại mấy bước rồi ngã xuống đống bàn ghế lộn xộn.

“Anh!” Tần Tư Nguyên giật mình, chạy tới đỡ Tần Tư Dương.

Khóe miệng Tần Tư Dương rõ ràng đã bị bầm tím.

Tô Miểu cũng mất cảnh giác phòng bị nên bị anh ta làm cho sợ hãi. Cô đứng quá gần với Trì Ưng, nên cô thực sự có thể cảm nhận được hành động vừa rồi của anh ta thô bạo như thế nào.

Khóe miệng Trì Ưng lên nở ra nụ cười lạnh lùng, điện thoại bị rơi trên bàn, năm ngón tay thon dài mở ra, rồi lại nắm vào.

"Nếu em gái đã muốn giữ thể diện, thì người làm anh trai này nên chịu thay rồi.”

...

Sự việc cũng không có gì to tát.

Nội quy của Trường Trung học tư thục Gia Kỳ quá nghiêm ngặt. Nhưng giữa học sinh có quy tắc ngầm với nhau, chính là nếu có vấn đề gì mà nội quy không giải quyết được thì bất cứ việc gì có thể giải quyết được…tốt nhất cố gắng giải quyết trong nội bộ lớp, không được để giáo viên biết, nếu không chẳng ai có thể gánh vác được chuyện này.

Vì vậy lúc Trì Ưng cho Tần Tư Dương một đấm, một số bạn học lập tức đóng cửa phòng học lại để tránh bị nhiều người nhìn thấy.

Tần Tư Dương biết mình sai, cũng hiểu hôm nay mình quá bao che cho sự sai trái nên không có đánh trả. Nửa khuôn mặt anh ta bị sưng lên vì cú đấm dữ dội của Trì Ưng.

Nếu không làm như vậy, Trì Ưng nhất định không thể tiêu hóa cục tức này.

Nếu như người đàn ông này không thể tiêu hóa cục tức, vậy thì Tần Tư Nguyên sẽ lành ít dữ nhiều rồi.

Sự việc đến lúc này cũng coi như giải quyết xong, Tần Tư Nguyên không còn khóc lóc nữa mà chỉ lo lắng cho Tần Tư Dương.

Tần Tư Dương cũng bị đánh rồi, Tô Miểu cũng không tính toán với mấy lời nói năng lỗ mãng của Tần Tư Nguyên nữa, maf chỉ nắm chặt cây bút lông đã bị gãy làm đôi.

Các bạn cùng lớp chứng kiến sự việc lần này nghĩ lại còn thấy rùng mình, lần lượt thảo luận về mối quan hệ giữa Tần Tư Dương và Trì Ưng, thậm chí còn đăng những cuộc thảo luận ẩn danh trên diễn đàn -

"Tình bạn bao năm giữa hai nam khôi của trường sẽ không sụp đổ chỉ vì của một học sinh chuyển trường!"

"Không đến mức đấy, không đến mức đấy! Con trai đều như vậy mà. Đánh nhau thì đánh nhau thôi, sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm đâu."