Chương 35: Một Chút Sắc Tình

Kiều Sanh quay đầu hôn anh, hai chỗ nhạy cảm trên người đều bị anh đùa giỡn, cả người đều nằm trong vòng tay anh khẽ run rẩy.

“Anh cởi ra được không?” Anh sờ tay đến khoá áo ngực phía sau, hỏi cô trong lúc liếʍ sau gáy cô.

“Ừm… được…” Cô cắn chặt môi, giọng nói run rẩy, cố kìm nén tiếng rên muốn bật ra, khi kɧoáı ©ảʍ từ tiểu huyệt liên tục bị cọ xát dưới lớp vải truyền đến.

Khoá áo bị cởi ra, hai bầu ngực đã hoàn toàn không còn gì che chắn, bị bàn tay to lớn của anh nhào nặn, đầṳ ѵú bị kẹp giữa ngón trỏ và ngón giữa kéo, dần chuyển từ hồng sang đỏ.

“Bé cưng cứ rên đi, anh muốn nghe.” Cằm anh cọ vào mặt cô, anh từng chút từng chút mυ"ŧ lấy cằm cô: “Tiếng thở dốc của em yêu khiến anh thật sự..." Anh không nói tiếp mà đẩy đáy quần lên đầy ẩn ý, cọ đúng vào tiểu huyệt của cô, lại khiến cô rên lên một tiếng.

Anh cởϊ áσ ra, áo ngực của cô để trên bàn trang điểm một cách lộn xộn, thân trên Kiều Sanh phơi bày co người trong vòng tay anh, cô không dám nhìn vào dáng vẻ khiêu gợi của mình trong gương.

Cô bị xoay lại đối mặt với anh, hai chân quỳ trước mặt

anh, chống đỡ phần thân trên của mình, vừa đúng đưa cặp nhũ hoa mềm mại đến trước miệng anh.

“Ha…” Anh ngẩng đầu nhìn vào mắt cô, phà hơi nóng lên nhũ hoa của cô, cơ thể cô cũng lắc lư theo sự run rẩy.

“Phó Dư…” Cô đỏ mặt nhìn anh, vòng tay qua vai anh, không biết tại sao mọi chuyện lại trở thành như thế này, nhưng sâu trong lòng lại nảy sinh sự mong đợi.

Đầu lưỡi anh chạm nhẹ vào đầṳ ѵú màu hồng, trêu chọc từng chút từng chút, ngậm lấy liên tục vào trong miệng, liếʍ đầṳ ѵú trở nên sáng lóng lánh, vừa liếʍ đầṳ ѵú bên này xong lại liếʍ sang bên còn lại, cả hai bầu vυ" non mềm trở nên sáng bóng dưới ánh đèn.

Đầu anh tựa vào ngực cô, bởi vì khi bị mυ"ŧ vào quá thoải mái, Kiều Sanh luồn tay vào chân tóc anh trong vô thức, ấn đầu anh vào gần cô hơn.

“Bé cưng của anh có thoải mái không?” Anh cọ răng vào núʍ ѵú của cô, để lại một dấu răng mờ bên cạnh nhũ hoa: “Bé, em có muốn tiếp tục không?”

Miệng anh rời khỏi núʍ ѵú, tay vẫn không ngừng xoa nắn nhũ hoa, anh muốn nghe Kiều Sanh nói “muốn”.



“Hửm?” Anh phát ra một tiếng hửm khẽ trong cổ họng, giống như một cái móc nhỏ, câu trúng trái tim Kiều Sanh đang loạn nhịp.

Cô có chút xấu hổ mở miệng, đây là lần đầu tiên của cô, nhưng nhìn Phó Dư đang đổ mồ hôi thở dốc vì cô, vẫn bẽn lẽn nhỏ giọng nói: “Rất… thoải mái.” Mặt cô đỏ như trái cà chua, nhưng vẫn thẳng thắn nói cho anh biết cảm giác của mình.

Cô chủ động cúi đầu hôn lên trán anh, né tránh câu hỏi có muốn tiếp tục không kia, dùng hành động của mình để nói cho anh biết câu trả lời.

Hai người lại bắt đầu hôn nhau đắm đuối.

Phó Dư rất muốn làm bước tiếp theo, người anh em của anh đang liên tục kêu gào muốn lập tức chiếm lấy kho tàng thuộc về riêng anh kia.

Khóa quần được cởi ra, chiếc quần đồng phục tụt xuống, bởi vì cô đang nửa quỳ nên khi quần tụt xuống đầu gối cô, thân dưới chỉ còn lại qυầи ɭóŧ trắng tinh.

Ngón tay chạm đến nơi ướŧ áŧ giữa qυầи ɭóŧ, chỗ ấy đã biến thành một mảng sẫm màu nhỏ.

“Bé cưng ướt rồi.”Anh ngậm lấy lưỡi cô ậm ờ nói, ngón tay cọ qua cọ lại giữa khe hở kia, qυầи ɭóŧ cũng càng lúc càng ẩm ướt.

“Bé cưng cũng sờ của anh được không?” Anh cầm tay cô phủ lên chỗ đó của mình, cách lớp qυầи ɭóŧ nhưng Kiều Sanh vẫn có thể cảm nhận được sự nóng bỏng trong lòng bàn tay.

Anh cởϊ qυầи của mình ra, thả dươиɠ ѵậŧ đã dựng thẳng từ lâu ra khỏi qυầи ɭóŧ, nó dựng thẳng tắp trong bàn tay cô, ngay khi lòng bàn tay cô chạm phải đã kích động run rẩy.

Kiều Sanh bị cảm giác nóng bỏng ấy làm cho có chút tò mò, cô vẫn chưa từng thật sự nhìn thấy thứ đó của con trai bao giờ, ngay lập tức muốn cúi xuống xem thử thứ đó của Phó Dư có hình dáng như thế nào, nhưng lại bị Phó Dư giữ lấy gáy.

“Bé cưng đừng nhìn, xấu lắm.” Anh ngăn cô lại, ấn cô vào l*иg ngực, không muốn để cô nhìn thấy “thứ xấu xí” của mình.

——————

Lời tác giả: Tôi tính để đêm đầu là sau khi thi đại học xong á, nên là trước đó đều là mấy cảnh động chạm không xâm nhập thôi, mọi người thông cảm nha huhuhu.