Chương 36: Một Chút Thịt Vụn Cuối Cùng

Bàn tay to lớn cầm tay cô nắm lấy côn ŧᏂịŧ nóng hổi của anh, vì nghẹn quá lâu nên mắt ngựa đã rỉ ra một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙, nhưng sờ vào vẫn hơi khô.

“Bé cưng, cầm lấy nó và trượt lên xuống đi.” Anh nói ở bên cạnh cổ cô: “Em cũng có thể xoa bóp nó, nó rất thích em.”

Anh dùng từng câu từng chữ dạy cô cách thủ da^ʍ, cầm lấy ngón tay cô chạm vào mã mắt trên cùng, có một ít chất lỏng dính trên đầu ngón tay cô.

Đầu của Kiều Sanh nổ tung, không thể tự suy nghĩ gì được, bị anh đùa nghịch như một con rối, ngoan ngoãn “làm việc” dưới sự “hướng dẫn” của anh.

Bàn tay cô mềm mại như không xương, chỉ cần tưởng tượng Kiều Sanh đang chạm vào côn ŧᏂịŧ của anh, đã khiến anh hưng phấn chứ đừng nói đến việc cô thủ da^ʍ cho anh.

Miệng anh cũng bắt đầu hé mở thở hổn hển, yết hầu lăn lộn, chạm vào trán cô.

Tiếng ngâm nga trầm thấp khàn khàn của chàng trai thật gợi cảm, trong lòng cô không khỏi có chút tự hào, cũng rượt lên xuống một cách chăm chú hơn, theo tiếng kêu của anh, lúc nhẹ có lúc nặng ấn vào cây cán của anh, đầu

ngón tay xoa mạnh bộ phận nhạy cảm của mã mắt.

Hai tay Phó Dư cũng không nhàn rỗi, kéo qυầи ɭóŧ cô sang một bên, trực tiếp chạm vào hoa huyệt, khiến động tác tuốt gậy của Kiều Sanh cũng phải dừng lại một chút.

Hai ngón tay sờ bên ngoài, tìm được viên hoa hạch ẩn trong bụi cỏ kia, mới nhẹ nhàng chạm vào làm nó quen dần, càng về sau thì tăng dần lực nhào nặn, miết xoa viên hoa hạch kia, cảm giác kí©h thí©ɧ truyền lên trên khiến chân Kiều Sanh mềm nhũn, rốt cuộc không thể nhịn được nữa mà ấn mạnh vào côn ŧᏂịŧ của anh.

Hoa huyệt ở bên ngoài bị côn ŧᏂịŧ đâm thật mạnh, miệng huyệt không ngừng ứa nước ra, chảy xuống lòng bàn tay, côn ŧᏂịŧ và cả quần anh.

“A ha... Ưʍ...” Kiều Sanh cũng bị kí©h thí©ɧ mà thở gấp.

Môi âʍ ɦộ bị tách ra, ngón giữa xoay một cách ngập ngừng, muốn tiến sâu vào bên trong theo khe hở của dòng nước.

Tiến vào từng chút từng chút một, từng chút từng chút một mở rộng.



Lần đầu tiên bị ngoại vật xâm nhập vào có cảm giác rất mạnh, cũng rất không thoải mái, Kiều Sanh muốn thoát ra một chút, nhưng mông nhỏ lại bị anh giữ chặt, không nhúc nhích được.

Bàn tay thon dài với khớp xương rõ ràng, vết chai mỏng trên tay của Phó Dư cũng rất khó chịu khi chạm vào, trong hoa huyệt có cảm giác thô ráp.

Anh không vào quá sâu, chỉ thọc vào rút ra rất nông ở phía ngoài cùng khiến cô dễ chịu, ngón tay cái của anh cũng đang kí©h thí©ɧ âm đế để cô không cảm thấy khó chịu nữa.

Xoa đi xoa lại, sự khó chịu ban đầu dần dần biến thành ngứa ngáy trống rỗng, cái mông nhỏ muốn chạy trốn cũng không còn vặn vẹo, thậm chí còn hướng về phía Phó Dư để anh tiến vào sâu hơn.

“Em có thoải mái không, bé cưng?” Anh dùng ngón tay chạm vào da thịt mềm mại của đường hầm trong hoa huyệt, ấn từng chút một, thử đào sâu vào trong.

“A a… Thật thoải mái…” Cô hướng lên phía trên một chút, động tác của Phó Dư quá nhẹ nhàng, theo nhịp điệu của cô, bên dưới nước chảy ra không ngừng, làm ướt toàn bộ đũng quần của anh.

“Bé cưng cũng sờ anh đi.” Anh bắt lấy cô tiếp tục xoa bóp: “Chúng ta cùng đến với nhau.”

Tốc độ di chuyển của ngón tay anh cũng tăng nhanh, chọc cho Kiều Sanh không ngừng hét lên.

Lần đầu tiên người phụ nữ được trải nghiệm tìиɧ ɖu͙© và cảm giác sung sướиɠ nhanh chóng ập đến, trong một tia sáng trắng lóe lên, ngâm nga một tiếng, sức mạnh trong tay buông lỏng, cô mềm mại ngã vào vòng tay anh.

Lần cao trào đầu tiên trong đời cô.

Còn Phó Dư thì nắm lấy tay cô, khi cô cao trào thì côn ŧᏂịŧ của anh đẩy về phía trước, cô ngồi trong l*иg ngực cũng bị đẩy lên xuống, cuối cùng sau mấy động tác mạnh bắn thẳng vào tay cô.

Một vũng trắng đυ.c dính nhớp.

____ Thịt vụn hết rồi! Ha ha…