Chương 41: Anh Chỉ Cọ Chứ Không Vào

Tiếng cởϊ qυầи áo sột soạt, anh thả côn ŧᏂịŧ nóng hổi ra kề sát vào giữa hai chân của cô.

"Anh chỉ cọ thôi bé cưng. " Anh đè gần hết nửa người dưới của cô, bóp eo của cô kéo tới gần người dưới của anh hơn: "Không vào, đừng sợ. “

Anh hôn lên giữa lông mày của cô một cái, mười ngón tay nắm chặt tay cô, nơi riêng tư kết hợp bắt đầu từ từ cọ vào nhau.

Câu nói anh chỉ cọ chứ không vào này là lời điển hình của mấy gã đàn ông cặn bã, lời nói ra từ trong miệng Phó Dư, không biết có phải Kiều Sanh yêu anh quá nhiều hay không mà cũng yên tâm tin tưởng, còn phối hợp tách chân ra.

Côn ŧᏂịŧ vừa cứng vừa nóng, dâʍ ŧᏂủy̠ hoà lẫn với chất vừa mới tiết ra khi cao trào làm chất bôi trơn, cọ bên ngoài huyệt lại bắt đầu run lên, cảm giác ngứa tê dại lại bắt đầu xuất hiện.

Đây là lần đầu côn ŧᏂịŧ Phó Dư ở khoảng cách gần lỗ nhỏ như vậy, chỉ cần anh muốn, bất cứ lúc nào côn ŧᏂịŧ cũng có thể tách hoa huyệt ra nhanh chóng đâm thẳng vào trong, chiếm hữu nơi anh đã muốn từ lâu, Phó Dư cũng rất thoải mái, mặc dù chưa đi vào, nhưng mà cọ ở bên ngoài thì cực kỳ kí©h thí©ɧ tâm lý khủng khϊếp, hai túi

trứng cũng đập lên mông phát ra tiếng bạch bạch bạch.

Anh hôn cô, Kiều Sanh hơi ghét vì trong miệng anh còn vị dâʍ ŧᏂủy̠ của cô, nhưng vẫn nghe lời ăn sạch nước bọt trên đầu lưỡi anh.

Cô bị anh đâm khiến cơ thể càng liên tục ngả về phía trước, bị đâm tới mức cách đầu giường một khoảng cách nhỏ thì lại bị anh kéo về, anh vòng chân nhỏ của cô ra sau eo mình, vẽ ra độ cong vừa đẹp vừa sáng trên không trung sáng ngời ra độ cong đẹp mắt.

Kiều Sanh cảm giác cả người mình đều bị anh liếʍ hết một lần, núʍ ѵú bị anh mυ"ŧ vừa đỏ vừa sưng, trên làn da trắng nõn lần lượt xuất hiện dấu rằng và dấu tay.

Mãi đến khi anh muốn xuất tinh thì mới xoay người cô lại, rồi chạy nước rút dồn sức đâm vài chục cái, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng nhanh chóng bắn lên mông trắng nõn của cô, lại từ từ chảy xuống khe mông rồi trượt đến khe nhỏ, rồi nhiễu xuống.



Nhìn qua giống như anh đã bắn vào.

Một ham muốn chiếm hữu mãnh liệt xuất hiện trong lòng.

Anh thở hổn hển, nằm chết dí bên cạnh Kiều Sanh, lại ôm cô vào trong lòng mình, vuốt tóc cô, xoa khuôn mặt nhỏ nhắn, thỉnh thoảng hôn rồi vuốt ve an ủi một cái Kiều Sanh bị anh giày vò vừa lêи đỉиɦ một lần, đã không còn sức từ lâu, thầm nghĩ nằm nghỉ ngơi cho đỡ một chút.

"Vì sao anh lại thành thạo vậy?" Nhịp tim của Kiều Sanh cuối cùng cũng đập bình tĩnh, dựa vào ngực anh, bấm một cái vào bụng dưới không hề có thịt mỡ của anh, hỏi anh.

Mặc dù cô cũng biết kiến thức sinh lý cơ bản, cũng từng xem AV, nhưng mà vẫn là thanh niên sức trâu, vì sao Phó Dư lại thành thạo thế, có thể chơi cô thành như vậy.

"Ha ha" Cô nghe thấy tiếng cười khàn phát ra từ trong cổ họng của Phó Dư, cô không phục nên cắn ngực anh một cái, vừa vặn cắn lên đầṳ ѵú anh, để lại một dấu răng nhỏ.

"E hèm, cục cưng, còn muốn một lần nữa?" Anh bị cắn khẽ thở hổn hển một tiếng, giọng khàn mà ám muội, rất là gợi cảm, anh nhéo thịt mỡ của cô, thổi một hơi có phần ái muội vào tai cô.

"Nói mau!" Cô trừng mắt với anh, lại không hề có khí thế, chỉ như mèo nhỏ đang "cố tỏ vẻ".

"Mỗi ngày đều nghĩ đến em nên học được." Anh đặt cằm lên cổ của cô, cọ xát: "Không phải nói trong mơ cái gì cũng có ư? Đó đúng là vậy.”

"Anh là đồ háo sắc." Cô đưa tay sờ đầu anh đang đặt trên vai cô, hơi tức giận nhéo lỗ tai của anh.

"Ừ, anh đúng là vậy." Anh thoải mái thừa nhận, chôn mặt ở xương quai xanh của cô cười nói: "Thú thật, anh không chỉ thích em, anh còn muốn cơ thể của em, ha ha.”