Chương 26

Người thanh niên sửng sốt một chút, nhìn về phía Tạ Thanh Phong, đang định trả lời, nhưng lại nghĩ Thiệu Thư Ba không cho mình công khai, đang định nói gì đó, thì Tạ Thanh Phong lại hỏi: "Là người yêu à?"

Người thanh niên theo bản năng cho rằng Thiệu Thư Ba đã công khai, vì vậy vui mừng khôn xiết thừa nhận: “Đúng vậy, các người đều đã biết à.” Nói xong, anh ta giơ tay ôm cổ Thiệu Thư Ba, nhưng khi cúi đầu nhìn xuống, lại thấy biểu hiện của Thiệu Thư Ba không thích hợp.

Lại nhìn những người có mặt, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm và không thể tin được: ???

Tạ Thanh Phong tối nay đã đạt được mục đích, đứng dậy, lúc này người phục vụ đúng lúc đi tới, cung kính nói với mọi người: “Cậu Tạ là khách quý của ông chủ chúng tôi, tối nay tất cả các vị sẽ được miễn phí, hy vọng các vị sẽ chơi vui vẻ."

Tạ Thanh Phong không nói gì, nhưng lại nghĩ, sau này sẽ giảm giá cho ông chủ Loan.

Tạ Thanh Phong nhìn mọi người, đặc biệt là Thiệu Thư Ba hiện đang chết lặng và nan kham, tâm trạng rất tốt: "Tôi còn có việc phải làm, xin đi trước."

Tạ Thanh Phong rời đi không bao lâu, nhóm bạn trong lớp thời cấp ba lập tức bùng nổ.

---

Tạ Thanh Phong và Hách Cát Hâm sau khi rời quán bar đã đi ăn.

Vẫn là đến quán ăn gia đình ngự thiện lúc trước, Hách Cát Hâm đã đặt trước một chỗ, có điều lần này là do Tạ Thanh Phong yêu cầu mời khách.

Hách Cát Hâm nghĩ đó chỉ là một khoản tiền nhỏ nên đã không giành với Tạ Thanh Phong, khi đưa Tạ Thanh Phong trở lại khách sạn thì đã gần mười hai giờ.

Tạ Thanh Phong lại đi tắm một lần nữa, sấy khô tóc, định tiếp tục đả toạ một lát mới đi ngủ, thì điện thoại di động trên bàn sáng lên, cậu cầm lên xem, thấy có rất nhiều tin nhắn chưa đọc.

Tạ Thanh Phong bấm vào thấy đều là những bạn học thường không tiếp xúc nhiều nên cũng mặc kệ, chỉ còn lại hai người.

Một là của Hách Cát Hâm, khi cậu đang rửa mặt, bên kia đã gửi cho cậu rất nhiều tin nhắn thoại.

Tạ Thanh Phong bấm vào nghe, chỉ cần nghe giọng nói thì cũng có thể nghe ra đối phương đang hưng phấn và kích động, nhưng kết quả, sau khi nghe xong, Hách Cát Hâm sở dĩ nói cụ thể cho cậu, là bởi vì chuyện có liên quan đến Thiệu Thư Ba.

Hách Cát Hâm biết Thiệu Thư Ba là bạn cùng lớp của Tạ Thanh Phong, sau khi nghe ông chủ Loan nói về chuyện xảy ra tối nay sau khi họ rời đi, anh ta ngay lập tức nói với Tạ Thanh Phong để bảo sau này hãy tránh xa Thiệu Thư Ba.

Tạ Thanh Phong không cần tiếp tục nghe cũng biết chuyện gì đã xảy ra, ngày hôm đó ở trong bệnh viện cậu đã nhìn thấy mạng số của Thiệu Thư Ba, ở ác gặp ác.

Cậu chỉ là tiết lộ tất cả những điều này ra trước mà thôi.

Tạ Thanh Phong nhấp vào một cái khác, đó là nhóm lớp, có quá nhiều tin tức, nhưng chẳng qua là ba sự kiện lớn xảy ra tối nay mà thôi.

Điều đầu tiên là Tạ Thanh Phong vốn không thích Thiệu Thư Ba chút nào, điều đó hoàn toàn là do Thiệu Thư Ba cố ý bôi nhọ, người thích con trai ngược lại là Thiệu Thư Ba.

Thậm chí có người hoài nghi liệu có phải là Thiệu Thư Ba thích Tạ Thanh Phong hay không, không có được nên dứt khoát huỷ hoại đối phương.

Điều thứ hai là Thiệu Thư Ba có một người bạn trai lưu manh không có gì ngoài ngoại hình đẹp là A.

Đương nhiên, đây cũng không phải chuyện máu chó nhất đêm nay, mà máu chó đến mức khiến người ta không nhịn được phải đưa tin nóng lên nhóm, chính là chuyện thứ ba.

Sau khi bọn Tạ Thanh Phong rời đi không lâu, Thiệu Thư Ba và bạn trai cũng định rời đi, nhưng không may họ bị vị hôn phu của bạn trai A bắt gặp ngay tại chỗ.

Hách Cát Hâm ăn dưa quá hưng phấn đến ngủ không được, sợ gửi tin nhắn thoại quấy rầy Tạ Thanh Phong, nên dứt khoát chuyển sang đánh chữ.

【 Kim Kim Kim: Mẹ kiếp mẹ kiếp, giới trẻ bây giờ ăn chơi sang chảnh đến như vậy sao? 】

【 Kim Kim Kim: Sau khi chúng ta rời đi nghe nói bạn cùng lớp của cậu cùng với cái người gọi là bạn trai đó đã bị vị hôn phu bắt tại trận, hiện trường khá sôi động, nghe nói bạn học của cậu vẫn biết về sự tồn tại của đối phương 】

【 Kim Kim Kim: hhh sớm biết như vậy sẽ không đi vội 】

Tạ Thanh Phong sau khi đọc xong tin nhắn của Hách Cát Hâm thì không tiếp tục đọc nữa, sau này Thiệu Thư Ba phải trái gì cũng không liên quan đến cậu.

Tạ Thanh Phong đả toạ hai giờ liền ngủ đi ngủ, nhưng đêm nay không hiểu sao cậu lại ngủ rất trằn trọc.

Luôn cảm thấy linh lực của tiểu kim khố không ổn định, nhưng chất lượng giấc ngủ rất tốt, không nhận thấy nguy hiểm, vì vậy cậu vẫn tiếp tục ngủ.

Mà bên kia, bên ngoài tiểu kim khố của Đại Cảnh Triều, đại thái giám đờ đẫn đứng đó, ánh mắt cụp xuống, tận chức tận trách chỉ huy tiểu thái giám cẩn thận chuyển cái rương vào trong tiểu kim khố.

Trong suốt quá trình, tất cả mọi người đều im lặng, thở cũng không dám thở mạnh, tay chân nhẹ nhàng chuyển những cái rương được chế tác cẩn thận vào trong tiểu kim khố.

Đại thái giám âm thầm thở dài, ông hiện giờ nhìn thấy thứ gì cũng đều chết lặng, dù sao mười ngày qua, ông đã hoàn toàn không hiểu gì về Hoàng Thượng.

Kể từ sau cái ngày Hoàng Thượng nói có thêm một chiếc ngọc ban chỉ, nói một câu khó hiểu là quốc sư đang ở một nơi nào đó chịu khổ, rồi bắt đầu tự mình chọn lựa kỹ càng những ngọc thạch có chất lượng cực tốt và linh lực dồi dào bỏ vào tiểu kim khố.