Chương 35: Thí luyện

Tiên ma đại chiến khai hỏa, sư phụ tham chiến, Lăng Thư Âm từ khi đó vẫn luôn đợi hắn trở về.

Nàng trộm tiến vào phủ đệ của sư phụ hái quả mơ, ủ rượu chôn ở dưới gốc cây, sau đó ngồi ở trên bàn đá chờ đợi.

Tin tức ở tiền tuyến truyền thật sự chậm, thường thường là tình hình chiến đấu đã chuyển sang bước tiếp theo thì tin tức cũ mới truyền tới nơi, Lăng Thư Âm nghe được tin sư phụ chém chết Ma Vương, cứ tưởng rằng hắn thực mau sẽ trở về, kết quả lại là chờ hồi lâu.

Nàng phát hiện những năm gần đây, nàng đã trở nên giỏi chờ đợi hơn.

Mười ngày chờ tiên khảo đến đối với Lăng Thư Âm không phải thời gian quá dài.

Nhưng có lẽ là đã biết tiếng lòng thực sự của mình, cho nên lần chờ này có cả cảm xúc không hề giống những lần trước.

Tiên khảo trăm năm cử hành một lần, đến lúc đó sư tôn sẽ mở ra Truyền Tống Trận đưa các đệ tử vào bí cảnh trong hai canh giờ.

Đệ tử tham gia khảo hạch cầm thẻ bài đi đến Truyền Tống Trận, giao thẻ bài đó cho sư tôn thủ trận, mới có thể tiến vào bí cảnh.

Bí cảnh bắt chước hoàn cảnh của Nhân giới, linh khí loãng, các đệ tử tham gia tiên khảo chỉ có hái được linh thực mà linh thú bảo vệ, mới có thể dùng linh thực linh khí mở ra “Cửa” cuối cùng, tiến vào minh hà, chuyển thế độ kiếp.

Sư phụ rời đi quá vội vàng, chưa hề nói cho Lăng Thư Âm hai người sẽ hẹn gặp nhau ở đâu, nhưng vì nàng muốn sớm được gặp sư phụ, nên đã đến nơi các đệ tử tập hợp từ rất sớm.

Tiên nhân tu hành không cần ăn cơm, bọn họ đã sớm tích cốc, trong thời gian chờ đợi vẫn tranh thủ tu luyện, chỉ có Lăng Thư Âm ngồi dưới đất đếm trái cây.

Nàng dùng những quả mơ còn lại làm thành mật tương, ăn cùng với điểm tâm, bình thường sẽ rất ngấy, nhưng nếu ăn với mật tương của mơ, chua ngọt kết hợp, vị ngọt ngấy sẽ giảm đi rất nhiều.

Nàng định chia cho sư phụ ba quả, nàng ba quả, không ngờ trên đường đến đây lại làm rơi mất một quả, chỉ còn năm quả.

Lăng Thư Âm ngồi dưới đất đếm hai lần, cuối cùng hạ quyết tâm, quyết định chia cho sư phụ ba quả.

Rõ ràng chỉ có năm quả, nàng lại chia cho sư phụ tận ba quả, nàng muốn cho sư phụ thấy nàng thích sư phụ đến như vậy!

Trận pháp đã bắt đầu mở ra.

Các sư tôn thủ trận cùng nhau bày trận, đưa linh khí vào giữa trận pháp, ánh sáng chói lòa tỏa ra, cửa trận đã mở, mọi người lần lượt bước vào.

Càng sớm hái được linh quả, càng có cơ hội đến minh hà chuyển kiếp sớm. Bên bờ minh hà có một con thuyền, người đến sớm có thể chèo thuyền đi, chủ động lựa chọn nơi đầu thai.

Vào trong trận pháp, các đệ tử tản ra theo tổ nhóm bắt đầu tìm kiếm linh quả, Lăng Thư Âm cầm hộp đồ ăn đi tìm sư phụ.

Nhưng mà nàng tìm một vòng cũng chưa tìm thấy hắn.

Kỳ thật Lăng Thư Âm không quá lo lắng.

Nàng tin tưởng sư phụ nhất định có thể tìm thấy nàng, nên nàng chủ động đi đến một đỉnh núi ít người qua lại.

Còn chưa đi đến đỉnh núi kia, liền nhìn thấy trước mặt có một đệ tử đang thục mạng chạy xuống, phía sau hắn là một con hà mã điên cuồng đuổi theo.

Yêu thú há cái miệng to như bồn máu, vài lần thiếu chút nữa đã cắn vào chân của đệ tử đó, nhưng may mắ đều bị hắn vận dụng linh lực tránh thoát.

Nhưng nếu hắn vẫn cứ hao tổn linh lực bản thân như vậy, sớm muộn cũng sẽ cạn kiệt…

Lăng Thư Âm triệu hồi pháp khí của mình, vừa định bắn một mũi tên, bỗng thấy một tu sĩ khác hiện thân từ sau tảng đá gần đó, xông tới, dẫn theo đệ tử bị thương kia lăn xuống đỉnh núi, giấu mình dưới nước.

Nước rất sâu, yêu thú đuổi theo phát ra tiếng rít gào vì không thấy mục tiêu.

Tu sĩ kia nhân cơ hội kéo hai người cùng bò lên, Lăng Thư Âm đi theo hai người vào sơn động, tập trung nhìn.

Quả nhiên là sư phụ.

Hắn lôi đệ tử kia từ trong nước ra, kiên nhẫn giảng giải đối phương giống như trước đây vẫn thường răn dạy nàng: “Thí luyện bắt chước linh khí của Nhân giới, nên việc tu hành phun tức sẽ khó khăn hơn ở ngoài rất nhiều, vì thế nên khi hái linh thực, phải hành sự cẩn thận, nếu lỡ trêu chọc đến yêu thú, trước tiên là ẩn nấp thân hình, mà không phải dùng linh khí chạy trốn.”

Đối phương hướng quỳ tạ hành lễ với sư phụ, sau đó lấy ra viên thuốc trong túi trữ vật bắt đầu điều tức.

Lăng Thư Âm chờ người này nhập định, bắt lấy tay sư phụ nhướng mày: “Sư phụ đã vào trận pháp sao lại không đi tìm con đầu tiên vậy?”