Chương 31: Thoại bản kỳ lạ

Chúc Minh Ngọc do dự một lúc, cuối cùng cũng hỏi: “Ngươi rốt cuộc…”

Mới vừa nói ra vài từ, Du Đào đột nhiên lấy ra một phiếu màu trắng sáng lấp lánh từ trong túi đựng đồ, đặt nó vào lòng bàn tay của nàng.

Chúc Minh Ngọc hơi sửng sốt sau khi xác định đó là gì: “… Phiếu thông hành Tàng Thư Các?”

“Đúng vậy.”

Thiếu nữ váy trắng trước mặt hơi cúi đầu xuống, hơi thẹn thùng cười nói: “Dù sao cũng là ta hẹn ngươi ra ngoài chơi, ngươi cùng ta đọc sách, không thể nào để ngươi tiêu tốn được, tích phân trong tông môn rất khó để tích góp.”

Chúc Minh Ngọc:?

Đi, đi ra ngoài chơi?

Không phải là quyết đấu sinh tử sao???

Chúc Minh Ngọc cẩn thận nghĩ lại chuyện lúc ấy Du Đào thách thức nàng như thế nào, bỗng nhiên vẻ mặt nàng trở nên cứng đờ.

“Hai mươi ngày sau ngươi có rảnh đi Thanh Đăng Phong không?”

“Ngươi mới luyện khí đến tầng thứ tư.”

“Ta sẽ nỗ lực!”

Nhìn theo cách này, dường như Du Đào quả thật không nói thẳng ra là muốn cùng nàng quyết đấu sinh tử, mà là tự bản thân nàng cho rằng là như vậy.

Nghĩ kỹ lại thì lúc ấy nàng ấy là luyện khí tầng thứ tư, mà hạn chế tu vi củaTàng Thư Các là luyện khí tầng thứ năm…

Chúc Minh Ngọc hít sâu một hơi ổn định tâm tình, mở mắt ra nói: “Cho nên… từ lúc bắt đầu ngươi cũng chỉ muốn hẹn ta cùng đi Tàng Thư Các đọc sách sao?”

Du Đào nghi hoặc hỏi: “Đúng rồi, đi Tàng Thư Các không để đọc sách còn có thể làm gì?”

Chúc Minh Ngọc: “…”

Bầu không khí căng thẳng lúc ấy, chung quanh còn có người không ngừng ồn ào bàn tán, đương nhiên nàng sẽ cho rằng vì là quyết đấu sinh tử chứ sao!

Hơn nữa không chỉ có nàng cho rằng là như vậy, thông tin trên bài đăng về chuyện hai nàng quyết đấu cũng đã có mấy ngàn tin bàn tán thảo luận ấy!

Kết quả là… không ai biết rằng chủ nhân của cuộc chiến thậm chí còn không biết rằng nàng sẽ quyết đấu.

“Vậy hẹn nhau như vậy nhé, buổi sáng ngày mai chúng ta gặp mặt!”

Du Đào nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, nhẹ nhàng nói: “Trời cũng khuya rồi, ngươi hãy nghỉ ngơi sớm một chút, ta cũng quay trở về ngủ đây, Chúc đồng học ngủ ngon.”

Sau khi làm rõ nguyên nhân của chuyện này xong, cuối cùng Chúc Minh Ngọc cũng buông lỏng đôi mày đang nhíu chặt ra, quả nhiên Du Đào chỉ là người có tâm tư đơn giản ngu ngốc mà thôi.

Nàng gật đầu: “Ừm, ngủ ngon.”

Nhìn theo Du Đào bước chân nhẹ nhàng ra khỏi phòng, cẩn thận thay nàng đóng cửa lại.

Chúc Minh Ngọc đột nhiên cảm thấy nếu có thể làm bạn với nàng ấy thì cũng không tệ cho lắm nhỉ?

Thiếu nữ đóng cửa được nửa chừng bỗng nhiên cái đầu nhỏ lại thò vào một chút.

Ánh mắt nàng ấy mơ hồ dao động, đỏ mặt nhỏ giọng nói: “Chúc đồng học, cái kia, mặc dù rất đẹp nhưng cũng đừng xem lâu nhé, phải chú ý thời gian nghỉ ngơi.”

Chúc Minh Ngọc: “… Được.”

Tiếng bước chân ở ngoài cửa biến mất, Chúc Minh Ngọc dừng một chút, lấy quyển truyện ở bên trong giường ra, sắc mặt nặng nề nhìn bìa truyện.

Quyển sách này tên là ——《Sau khi ta chết thành bạch nguyệt quang của Tiên Tôn》

Ngày thường nàng cũng không có thói quen xem thể loại sách như thế này, quyển truyện này là hai ngày trước khi nàng mất máu quá nhiều mất đi ý thức nằm trên mặt tuyết, bỗng nhiên một đạo ánh sáng lóe lên xuất hiện ở trước mặt nàng.

Một ý nghĩ không hiểu nói cho nàng biết vật này rất quan trọng, vì vậy nàng nhịn đau bỏ vào trong túi trữ vật.

Cho đến ngày hôm qua khi tỉnh dậy nàng mới có cơ hội mở cuốn truyện này ra, mới phát hiện nữ chính trong cuốn sách này hóa ra lại là một người mà nàng biết.

Tô Lưu Ly, con gái của Tô gia đã đột ngột qua đời vài năm trước.

Tưởng chỉ là trùng tên thôi nhưng càng lật lại càng thấy.

Sư tôn của nam chính là Huyền Vũ Tử, hắn có hai cái sư huynh, lần lượt là Hoa và Khương Hành Cảnh.

Tông môn của nam chính được gọi là Vô Thường Tông, từ tông chủ đến đệ tử tân sinh đều giống như bên trong truyện kể lại.

Nam chính tên là Úc Ly.

Chúc Minh Ngọc bắt đầu nhận ra rằng có điều gì đó không ổn ở đây, ngay cả những người biết Úc Ly sư huynh cũng không thể viết những điều chi tiết đến như vậy.

Cốt truyện của sách cũng khá là đơn giản.

Nữ chính Tô Lưu Ly là đồ đệ nhỏ nhất của Huyền Vũ Tử, ngày thường quan hệ ba người sư huynh muội Khương Hành Cảnh rất tốt, là tiểu sư muội luôn được sủng ái.

Người có tranh chấp tình cảm với nữ chính là nam chính Úc Ly, Tô Lưu Ly dũng cảm theo đuổi tình yêu nhưng nam chính thì lại lạnh lùng thờ ơ.

Cho đến một ngày nữ chính ở bên ngoài gặp tai nạn bị chết, nam chính mới chợt nhận ra tâm ý của mình, vô cùng thống khổ, hối hận không kịp,

Thời gian trôi qua chuyển tới vài năm sau, khuôn mặt của một tiểu đệ tử có vài phần tương tự với nữ chính bỗng nhiên được Huyền Vũ Tử thu nhận làm đồ đệ.

Nam chính Úc Ly lại xem nàng như thế thân của nữ chính, đem tất cả những gì hắn nợ nữ chính đều dành cho tiểu thế thân này, tìm mọi cách đối xử tốt với nàng.

Đệ tử kia Vẫn luôn chịu đựng việc bị đồng học xa lánh khi dễ, dưới tình huống như vậy tiểu thế thân rất nhanh liền thích nam chính, tâm tư của nàng đơn thuần, một lòng một dạ với Úc Ly.

Nam chính tuy rằng không thích nàng nhưng dần dần cũng bị sự thiệt tình của nàng đả động, cảm thấy có chút không đành lòng, khi đang định cùng nàng ở bên nhau thì nữ chính chết đi đột nhiên sống lại, quay trở về.

Sau đó chính là một loạt ngược luyến tình thâm giữa nam nữ chính, cho đến kết cục cuối cùng là hai người đó vẫn ở bên nhau.

Mà tiểu thế thân kia bởi vì bị lừa gạt cho nên sinh hận, ra tay với với nam nữ chính, cuối cùng chết thê thảm, không còn một mống.