Chương 13

Diệp Thanh Nghiên một mình ở thư phòng nha môn nhìn tế đàn, lúc đầu còn tưởng tế đàn không có tác dụng gì, nhưng xét theo phản ứng của ác quỷ thì hóa ra tế đàn rất hữu ích, chẳng phải nói là… bọn người Hình Bộ Đầu bắt đều là sự thật?

Cậu suy nghĩ một lúc, tìm thấy những thứ còn lại, cuối cùng cũng tìm được một cuốn sách về bùa chú, ban đầu cậu không ôm hy vọng gì, nhờ Hình Bộ Đầu mua bút lông sói mới, chu sa, giấy bùa và những vật phẩm khác, rồi nín thở tập trung, cậu vẫy những ký hiệu của lá bùa đuổi ma đã khắc sâu trong tâm trí cậu.

Cuối cùng, cậu nhìn giấy bùa mình vẽ ra, nghĩ đến hệ thống, đơn giản yêu cầu hệ thống giúp cậu xác định tính thiệt giả.

Kết quả là nó thật sự khác biệt nhưng lại là giả.

Diệp Thanh Nghiên xốc lại tinh thần, ảo não viết hơn trăm cái, cuối cùng chỉ có mười bùa trừ quỷ và hai bùa trấn tĩnh có tác dụng.

Cậu cũng không tham lam, cẩn thận đặt mười hai lá bùa lên trước ngực, đó là những vật cứu mạng, còn những thứ khác thì cậu lấy một cái lò than đốt đi.

Làm xong tất cả những điều này, cũng là lúc cậu tiến vào thế giới ảo, lần này khi tỉnh lại nhìn thấy Quỷ Vương trước mặt, Diệp Thanh Nghiên đã bình tĩnh hơn rất nhiều.

Gia chủ Lý đã chờ ở ngoài cửa rất lâu, thầm nghĩ muốn đưa người này đi càng sớm càng tốt, đừng bao giờ quay về nhà họ Lý nữa.

"Việc thay thế tiểu thái giám đã được thống nhất, nhưng chúng ta chỉ có một cơ hội này thôi, nếu có chuyện gì xảy ra, công tử cũng không thể đưa tiểu nhân ra khỏi cung được." Đây là một lời cáo ngự trạng, nếu không làm tốt sẽ bị chặt đầu.

Diệp Thanh Nghiên thuận miệng đáp: "Tự nhiên tự nhiên."

Gia chủ Lý nói xong có chút chần chừ, không khỏi liếc nhìn Quỷ Vương có cảm giác nồng nặc hiện lên bên cạnh, ông vốn không muốn nói, dù sao chuyện này cũng không nằm trong phạm vi trách nhiệm của ông, nhưng nếu thật sự xảy ra thì sẽ gây tổn hại cho Quỷ Vương, nhưng lại không gϊếŧ chết Quỷ Vương.

Nhìn lại, người chịu thiệt chính là gia chủ Lý.

Gia chủ Lý kiên trì: "Còn có một chuyện…"

Diệp Thanh Nghiên nghiêng đầu: "Hả? Chuyện gì?" Cậu theo ánh mắt của gia chủ Lý cẩn thận liếc nhìn Quỷ Vương bên cạnh, cau mày, chẳng lẽ có liên quan gì đến người này?

Gia chủ Lý ho khan: "Việc này có liên quan đến Vương thượng."

Diệp Thanh Nghiên nghe nói có liên quan đến Trâu Vương, liền nhìn qua: "Gia chủ Lý, tiếp tục đi."

Gia chủ Lý nói tiếp: "Là như vậy, Vương thượng kế thừa ngai vàng đã ba mươi năm trước, nhưng có tin truyền ra, sức khỏa Vương thượng không tốt, nghe nói những năm đầu chinh chiến đã nhuốm đầy máu, sợ những linh hồn chết dưới tay người sẽ tìm người lấy mạng, như vậy sẽ tiêu hao tánh mạng của Vương thượng."

Diệp Thanh Nghiên: "Cho nên?"

Gia chủ Lý: "…Nghe nói ba mươi trước, có một vị cao nhân đắc đạo đã lập phong ấn ở cửa cung điện cho Vương thượng chủ yếu để ngăn chặn ma quỷ… lén lút lẻn vào. Cũng vì vậy, Vương thượng đã ba mươi năm không rời khỏi hoàng cung. Đợi đến tận về sau khi thân thể của người thực sự hồi phục, đến nay đã ba mươi năm, người vẫn khỏe mạnh như xưa."

Diệp Thanh Nghiên rất ngạc nhiên, nhưng nghĩ lại cũng thấy có lý, nơi này không giống hiện thế không phải không có ma quỷ, nếu gϊếŧ chóc quá nhiều, ma quỷ quả thực rất vướng víu, quá nhiều năng lượng âm sẽ làm tổn hại đến sinh mệnh dương.

Diệp Thanh Nghiên cũng hiểu ý của gia chủ Lý, nếu phong ấn trên cửa cung điện có thể xua đuổi ma quỷ, vậy thì Quỷ Vương… cũng là quỷ.

Cậu liếc nhìn Quỷ Vương, lông mày của hắn lạnh lùng, hiển nhiên đang không vui.

Tim Diệp Thanh Nghiên đập thình thịch: Đây là cơ hội tốt để mình thoát khỏi tên này.

Trong lòng cậu vui mừng như nở hoa, nhưng trên mặt lại bình tĩnh nói: "Đại Vương, người xem việc này… Bằng không, Đại Vương, người đừng tiến cung?"

Quỷ Vương cười lạnh nhìn cậu, nói: "Muốn chạy?"

Diệp Thanh Nghiên lập tức liều mạng lắc đầu: "Không dám không dám, ta làm việc này là vì lợi ích của người. Dù sao cấm chế… Người khả năng cũng không vào được."

Quỷ Vương không nói gì.

Diệp Thanh Nghiên nhìn không ra thực lực của Quỷ Vương này, nếu như cấm chế đối với hắn vô dụng thì sao?

Quỷ Vương im lặng, không chỉ vì hạn chế, mà còn vì quỷ lực của hắn tạm thời bị giải trừ, không nghĩ tới cấm chế cũng không thể tiến vào.

Quỷ Vương trầm mặc quá lâu, đúng lúc Diệp Thanh Nghiên đang kinh ngạc thật sự vào không được, Quỷ Vương thật sâu liếc cậu một cái: "Ngươi nghĩ cách."

Diệp Thanh Nghiên: ???

Cậu khó tin nhìn Quỷ Vương, sao hắn còn muốn nghĩ cách gì? Đạo sĩ qua đường làm sao có thể lợi hại như đạo sĩ thật?

Nhưng nhìn vào đôi mắt quỷ nghiêm nghị của Quỷ Vương, Diệp Thanh Nghiên mỉm cười, quay người lại, suýt nữa mắng tổ tiên mười tám đời của Quỷ Vương.

Vì phải tìm cách đưa Quỷ Vương tiến cung nên họ chỉ có thể tạm thời hoãn lại thời gian vào cung.

Cậu tuy là giả nhưng gia chủ Lý lại có tiền có thế, nên sai ông đi gọi ngay một vài đạo sĩ về.

Kết quả gần nhất, đều là đạo sĩ giả qua đường không chút lý tưởng, nhưng ba gã bù nhìn này vẫn có tác dụng.