Chương 16

Những người còn lại hít một hơi thật sâu, rõ ràng không ngờ vị Diệp đại sư này lại hành động im lặng, vừa nói ra đã kinh thiên động địa rung chuyển trời đất.

Ai mà không biết nhị công tử của Hầu tước Cao? Đó là đứa cháu yêu quý nhất của Hoàng hậu Cao, thậm chí ngay cả thái tử còn không bằng.

Dù sao thái tử cũng chỉ là thái tử được vua và hoàng hậu lựa chọn từ hoàng thất mà thôi, nhị công tử Cao là cháu trai của Hoàng hậu Cao có quan hệ huyết thống nên đương nhiên thân thiết hơn thái tử.

Vương Trâu nhanh chóng bình tĩnh lại, mặt không biểu cảm nhìn Diệp Thanh Nghiên: "Có chứng cứ gì chứng minh lời đại sư nói không?"

Diệp Thanh Nghiên lắc đầu: "Không có chứng cứ, nhưng có người có thể thú tội, bao gồm cả phụ thân vị hôn thê cũ của Tào Quân Nhiên, mà chuyện này Tôn Thị Nữ cũng tham gia, mục đích thứ nhất là muốn hủy hôn với Tào Quân Nhiên; thứ hai là tìm kẻ chết thay cho những hành động xấu xa của Cao Chuẩn bao năm qua."

Trâu Vương càng nhíu mày chặt hơn, vẻ mặt không rõ ràng, cũng không biết ông ấy đang nghĩ gì: "Chỉ có lời chứng, không có chứng cứ, ngươi làm sao khiến cô tin ngươi?"

Diệp Thanh Nghiên cũng không lo lắng: "Vương Thượng hẳn có nghe nói bên trong Trâu Thành gần đây đã chết không ít người đúng không? Về phần bọn họ chết thế nào, nhất định Vương Thượng đã nghe vì bị ác quỷ hãm hại."

Quả nhiên, khi Diệp Thanh Nghiên nhắc đến ác quỷ, sắc mặt Trâu Vương tối sầm không ít, không chỉ như thế, đại tổng quản bên cạnh ông ấy cũng run lên, rõ ràng là bị dọa sợ, liên tục nhìn trộm Trâu Vương.

Trâu Vương rũ mắt xuống, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì, chỉ ừ một tiếng.

Diệp Thanh Nghiên tiếp tục nói: "Có nhiều nhân chứng như vậy, muốn tìm ra chứng cứ cũng không khó. Trước hết, nếu chúng ta điều tra cẩn thận, thì vụ án này đã xảy ra cách đây hai năm, sẽ không khó nếu so sánh cẩn thận trước và sau mỗi vụ việc của Tào Quân Nhiên, thấy rằng phần lớn thời gian, Tào Quân Nhiên đều có nhân chứng và không có mặt tại hiện trường vụ việc. Chính là vụ án cuối cùng mười bảy người nhà họ Ngô bị gϊếŧ, Tào Quân Nhiên lại bị bắt ngay tại trận. Sau này, khi Vương Thượng biết chuyện này đã đích thân ra lệnh chặt đầu, tuy Vương Thượng người rất tức giận muốn diệt ác cho dân, nhưng cũng vì Vương Thượng biết chuyện này, người phía dưới làm sao có thể tiếp tục điều tra? Cho dù thật sự bị hãm hại, cũng sẽ không tái lại nữa."

"To gan!" Đại tổng quản nghe vậy kinh hãi, hắn ta cảm thấy vị đạo sĩ này cái gan quá lớn, còn dám nói nếu Vương Thượng không tham gia, có lẽ người phía dưới đã tiếp tục điều tra thủ phạm? Nói cách khác, không phải vì Vương Thượng tham gia nên chuyện mới phức tạp như vậy?

Diệp Thanh Nghiên không nhìn đại tổng quản mà nhìn chằm chằm vào Trâu Vương với vẻ mặt vô cảm: "Sở dĩ bần đạo nói như vậy là để Vương Thượng biết rằng Tào Quân Nhiên thực sự bị oan. Và sở dĩ bần đạo mạo hiểm xông vào cung là vì thời gian không còn nhiều, sau đêm nay sẽ là lễ hội quỷ… Chẳng lẽ Vương Thượng không muốn biết tại sao ác quỷ kia lại giúp đỡ Tào Quân Nhiên?"

Cậu vừa nói ra lời này, cả ngự thư phòng rơi vào trạng thái đóng băng, đặc biệt là Trâu Vương, sắc mặt ông ấy xanh đen, vốn đã suy nhược, nhưng thân hình cao lớn cũng không kém khí chất, tuy nhiên, so với khuôn mặt tái nhợt trước đây, giờ phút này Trâu Vương trông càng xấu xí hơn.

Trâu Vương nhìn chằm chằm Diệp Thanh Nghiên: "Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?"

Diệp Thanh Nghiên nói: "Vương Thượng, thật ra người không cần lo lắng an nguy của mình. Cửa cung có cao nhân phong ấn, ác quỷ cũng không thể tiến vào. Nhưng một khi Tào Quân Nhiên biết chuyện mình bị hãm hại, mà chuyện này không chỉ có bút tích của nhị công tử, còn có vị hôn thê Tôn Thị Nữ của hắn tham gia. Đến lúc đó sự phản bội nhân đôi, hắn giận lên hợp tác cùng với ác quỷ, cửa quỷ ở lễ hội quỷ được mở ra âm khí phồn thịnh, mà ác quỷ này trên tay dính đầy máu tươi gϊếŧ vô số người, hắn ta nhất định không thể nhập luân hồi, một khi Tào Quân Nhiên cam tâm tình nguyện cống hiến thể xác của mình cho quỷ sử dụng, người với quỷ hợp nhất, đến lúc đó ác quỷ có thân xác, thì lệnh cấm này… e rằng sẽ không thể ngăn cản ác quỷ, đây mới chính là điều bần đạo lo lắng."

Diệp Thanh Nghiên tự tin nói như lời thề son sắt, nhưng trong lòng không chắc chắn. Đương nhiên, cậu không biết lệnh cấm này có thể ngăn chặn được ác quỷ hợp nhất với người hay không, nhưng cậu biết, cậu chỉ có thể đánh cược.

Ai lại ngờ vị Quỷ Vương trong ngực cậu lại trở nên vô dụng như vậy?

Suy cho cùng, một khi con người và quỷ hợp nhất, cậu bị coi là kẻ thua cuộc, điều chờ đợi cậu chính là thân xác tiêu vong, hoàn toàn thần hồn câu diệt.

Cho nên bất luận có phải hay không, cậu cũng phải kéo Trâu Vương về phía mình để Trâu Vương giúp đỡ cậu ngăn chặn ác quỷ.