Chương 17

Hiển nhiên, một khi liên lụy đến bản thân gặp nguy hiểm, tất cả mọi người có mặt kể cả Trâu Vương sắc mặt đều biến sắc, đặc biệt là đại tổng quản, sắc mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy cố gắng không để bản thân yếu đuối ngã xuống đất, đặc biệt là đôi mắt trừng trừng nhìn chằm chằm phía trước, trong mắt đều là khủng hoảng hoảng sợ, như thể chính mình đã nhìn thấy ác quỷ đang đến gần lấy mạng.

Lá gan này đúng là nhỏ mà, chẳng lẽ hắn ta thực sự đã nhìn thấy nó trước đây sao?

Diệp Thanh Nghiên thu hồi ánh mắt, quay về phía Trâu Vương: "Cho nên, để ngăn chặn bằng chứng bị rò rỉ ra bên ngoài khiến Tào Quân Nhiên chuyển hướng đến ác quỷ, bần đạo không còn cách nào khác ngoài việc vào cung cầu cứu Vương Thượng."

Trong ngự thư phòng nhất thời im lặng, mọi người đều không dám mở miệng, thậm chí còn không dám thở.

Đặc biệt là Trâu Vương, toàn thân lạnh lẽo, cho dù Diệp Thanh Nghiên ở khoảng cách xa như vậy cũng có thể cảm nhận được, quả nhiên không hổ danh là hoàng tử máu sắt khi còn trẻ cùng một ngựa gϊếŧ chết vô số quân địch, tuy rằng tuổi đã xế chiều nhưng sự tàn bạo vẫn còn ở đó.

Không biết qua bao lâu, Trâu Vương lại hỏi một câu khó hiểu: "Ngươi nói... Ác quỷ trên tay dính đầy máu tươi không thể luân hồi?"

Mặc dù Diệp Thanh Nghiên không biết nhiều về Đạo giáo, nhưng mấy ngày nay cậu đã học được rất nhiều, cậu vẫn chưa xác định, nhưng vẫn có thể cam đoan: "Điều này là thật, một khi chết đi, phải quay về địa phủ quản thúc, sau khi chết tự nhiên sẽ tiến vào âm phủ vào địa ngục tự nhiên có thể luân hồi. Nhưng ác quỷ này lại nắm giữ vô số mạng sống con người trong tay, vô số trong đó đã là những con quỷ mạnh mẽ, thậm chí còn có ý định làm hại người khác. Đương nhiên không thể tha thứ, chỉ có thể bị nhốt vĩnh viễn, hoặc là… hồn phi phách tán- hồn vía lên mây."

Tuyệt đối không có chuyện nhập luân hồi.

Trâu Vương rũ mắt suy nghĩ khiến Diệp Thanh Nghiên không thấy rõ bộ dáng của ông ấy, ngay lúc Diệp Thanh Nghiên cho rằng Trâu Vương sẽ không hợp tác, Trâu Vương lại lên tiếng: "Ngươi tính làm gì? Ngăn cản Tào Quân Nhiên cam tâm tình nguyện cung phụng chính mình?"

Diệp Thanh Nghiên gật đầu: "Chỉ bằng cách này, mới có thể ngăn cản ác quỷ có được thân thể tự nguyện mà không sợ bị cấm chế. Muốn ngăn cản, chỉ có thể để Tào Quân Nhiên được giải trừ oan uổng. Chỉ khi nào hắn cảm thấy chính mình có được công lý, không còn phải chịu bất công oan uổng nữa, thì sẽ không cùng ác quỷ thông đồng làm bậy."

Trâu Vương vẫn cụp mắt xuống: "Cho nên?"

Diệp Thanh Nham: "Bần đạo muốn Vương Thượng đích thân phái người bí mật bắt giữ nhị công tử Cao Chuẩn, bắt hai tử sĩ mà hoàng hậu Cao đã giao cho hắn ta. Chỉ cần Vương Thượng tự mình cử người đến thẩm vấn hai người đã thay nhị công tử xử lý thi thể. Nhà họ Ngô cũng là do hai người bọn họ được lệnh đổ lỗi cho Tào Quân Nhiên, còn có công tử nhà họ Trịnh, hắn ta tham gia vào chuyện này vì muốn diệt trừ Tào Quân Nhiên cưới Tôn Thị Nữ, chỉ cần đêm khuya vào giờ Tý trước lễ hội quỷ, Vương Thượng công bố chân tướng Tào Quân Nhiên trong sạch, tin tưởng hắn không bị quỷ dữ lợi dụng. Thời gian cấp bách, bần đạo cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, mong rằng Vương Thượng thứ tội."

Ở đây tất cả mọi người đều không dám thở, bọn họ đã ở cùng Vương Thượng lâu như vậy, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có người to gan dám cùng Vương Thượng thương lượng như vậy. Đây hiển nhiên là vì ỷ vào Vương Thượng sợ ác quỷ phá lệnh cấm vào cung.

Vương Thượng sao có thể không đồng ý?

Mặc dù Diệp Thanh Nghiên đang đánh bạc, nhưng cậu cũng sợ cao nhân quá lợi hại, lệnh cấm này khiến Trâu Vương không sợ hãi, dù cậu có nói đáng sợ đến thế nào sợ rằng Trâu Vương cũng sẽ không tin.

Cũng may cậu thắng cược, cuối cùng Trâu Vương cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt bình tĩnh nhưng tựa hồ như đang ẩn giấu điều gì đó: "Cô đồng ý."

Diệp Thanh Nghiên vốn tưởng rằng sau khi Trâu Vương đồng ý sẽ cho cậu ra khỏi cung, nhưng Trâu Vương lại sai đại tổng quản dẫn cậu đến hậu cung, không có mệnh lệnh thì không ai có thể cho cậu rời cung.

Diệp Thanh Nghiên nghĩ nếu Trâu Vương đổi ý, lần sau cậu muốn tiến cung cũng khó.

Dù sao thì chỉ có thể tiếp tục chờ đợi, nếu Trâu Vương thật sự thất hứa, cậu cũng không còn cách nào khác.

Dù sao lễ hội quỷ đang đến gần, thời gian cấp bách, cậu cũng không thể nghĩ ra cách nào tốt hơn để chứng minh Tào Quân Nhiên trong sạch, ngăn cản hắn hiến tế chính mình cho ác quỷ.

Đại tổng quản dẫn Diệp Thanh Nghiên đi tới sảnh phụ của hậu cung.

Đi từ hậu sảnh của ngự thư phòng được một đoạn, Diệp Thanh Nghiên sợ có cạm bẫy, cậu để mắt bốn phương nghe ngóng, đi ngang qua một nơi, cậu nhìn thấy trên cửa cung có một lá bùa, sau khi cẩn thận xem xét, hóa ra đó là lệnh cấm giống hệt như lệnh cấm dán trên cửa cung điện.

Diệp Thanh Nghiên rất kinh ngạc: "Đây cũng là cấm chế? Sao trong cung cũng có?"