Chương 19

Đại tổng quản đã sớm dừng bước chân nhưng không quay đầu lại, hiển nhiên nghe xong lời nói của Diệp Thanh Nghiên, toàn thân hắn ta run rẩy, không biết trong lòng đang nghĩ cái gì, cả người giống như cây liễu, phải mất rất lâu sau hắn ta mới ổn định lại được, vội vàng rời đi.

Diệp Thanh Nghiên chỉ là đang đánh cược, nhưng nhìn bộ dáng của đại tổng quản, chẳng lẽ phong ấn bên trong điện thực sự là dành cho ác quỷ sao?

Sau khi đại tổng quản rời đi không lâu, lại có thêm nhiều thị vệ canh giữ hoàng cung, hiển nhiên là sợ Diệp Thanh Nghiên rời khỏi cung hoặc sợ cậu đi loanh quanh trong cung nhìn thấy thứ không nên thấy.

Diệp Thanh Nghiên tiếp tục nhắm mắt ngồi trên đệm cói, suy nghĩ tiếp theo nên làm gì.

Nếu cậu thắng cược, đặt cược đại tổng quản sợ chết kia sẽ quay lại gặp cậu để tìm bùa hộ mệnh, như vậy cậu có thể nhân cơ hội này để tìm ra điều mình muốn biết.

Một khi biết được nhiều chuyện của Trâu Vương, nếu Trâu Vương hướng hoàng hậu Cao nhiều hơn không muốn trừng trị Cao Chuẩn giải oan cho Tào Quân Nhiên, thì cậu chỉ có thể sử dụng cái gọi là bí mật mà cậu có được để thao túng Trâu Vương.

Nhưng bước đi này sẽ rất nguy hiểm, một vị Vương Thượng hẳn là rất kiêng kỵ bị người khác uy hϊếp, về sau nhất định sẽ không tha cho cậu.

Diệp Thanh Nghiên cũng không sợ, sau khi hoàn thành chuyện của Tào Quân Nhiên giữ lại trong sạch cho Tào Quân Nhiên, cũng là giải trừ oán hận của người phàm, thất tình thứ nhất của hồ ước nguyện coi như được chấm dứt, mọi người sẽ rời đi, thế giới ảo này cũng sẽ biến mất, đương nhiên, Trâu Vương sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tính nợ bí mật.

Nghĩ thông suốt hết thảy, tâm tình Diệp Thanh Nghiên tốt hơn hẳn, cậu kiên nhẫn chờ đợi.

Cho đến giữa trưa, bên ngoài cung điện mới có chút động tĩnh, một lúc sau cửa cung điện mở ra, đại tổng quản dẫn theo hai tiểu thái giám bưng cơm bước vào, nhìn thấy cậu cung kính mỉm cười, hắn ta cũng đã bình tĩnh hơn trước rất nhiều, chờ hai tiểu thái giám đặt đồ ăn lên bàn rời đi, một bên cửa được đóng lại, đại tổng quản lập tức tiến tới, trong ánh mắt có chút vội vàng: "Đại sư, mong người có thể cho ta một tấm bùa hộ mệnh."

Diệp Thanh Nghiên ngẩng đầu nhìn hắn ta, vẻ mặt rất bình tĩnh nói: "Đại tổng quản không phải không muốn sao?"

"Ta đương nhiên muốn, điều đại sư muốn biết chính là bí mật của Trâu quốc. Nếu Vương Thượng biết ta lén lút nói cho đại sư biết, e rằng ngài ấy sẽ không tha cho ta." Bởi vì biết sự tình nghiêm trọng như vậy nên đại tổng quản không dám đồng ý, cũng không dám đề cập đến chuyện của hậu cung, nhưng chuyện vừa rồi khiến hắn ta có chút bất an, nghĩ thầm nếu thật sự xảy ra chuyện thì cầu bùa hộ mệnh cũng không kịp.

Diệp Thanh Nghiên đã sớm nghĩ ra thủ đoạn lừa đại tổng quản: "Nếu thật sự xảy ra chuyện cấm chế trong cung bị phá bỏ, ác quỷ xông tới e là gϊếŧ người tứ phương, đến lúc đó chỉ sợ chạy trời không khỏi nắng. Nếu cũng chưa tận, cái gọi là bí mật cũng không còn là bí mật."

Nếu cậu thất bại trong nhiệm vụ này và chết, thế giới ảo này sẽ biến mất, tất cả mọi người ở đây cũng sẽ hóa thành hư ảo. Diệp Thanh Nghiên lừa đại tổng quản nhưng thật ra không có áp lực.

Đại tổng quản còn đang loay hoay không quyết định được nhưng tâm niệm luôn muốn có một tấm bùa hộ mệnh để cứu mạng mình.

Hắn ta dường như vẫn còn nhìn thấy cảnh tượng ác quỷ đang lấy mạng sống mình ba mươi năm trước, nhớ đến cảnh tượng kinh hoàng lúc đó khiến đại tổng quản lúc này run lên như cầy sấy, hắn ta hít sâu một hơi, cuối cùng quyết định: "Nếu đại sư muốn, ta sẽ nói cho đại sư nghe một chút, việc này khiến đại sư thối rửa trong bụng thì thế nào?"

Diệp Thanh Nghiên không bảo đảm: "Nếu Vương Thượng hỏi, bần đạo sẽ nói bần đạo tính toán đoán ra, nếu không nữa, cao nhân đắc đạo năm đó nói cho bần đạo biết." Nhìn thấy đại tổng quản không phủ nhận lời nói trước đó, xem ra vị đại sư phong ấn cửa cung ba mươi năm quả thực chưa từng có, hơn nữa, Trâu Vương ba mươi năm nay chưa hề rời cung, cho nên cậu chỉ cần lừa Trâu Vương bình an vượt qua lễ hội quỷ là được.

Đại tổng quản suy nghĩ một chút, cảm thấy lời này nói ra cũng có thể, hắn ta thở phào nhẹ nhõm, không kiên trì như trước: "Đại sư, không biết người muốn biết cái gì?"

Diệp Thanh Nghiên nhìn hắn ta một cái: "Trước đó…, đại tổng quản không bằng trước tiên nói cho ta biết vì sao ngươi lại đổi ý? Chẳng lẽ, Vương Thượng không tính toán trừng trị Cao Chuẩn? Đây chính là ác quỷ, nếu một khi ác quỷ thực hiện được ý đồ, đối với cả Trâu Thành sẽ đều là kiếp nạn."

Đại tổng quản không ngờ vị Diệp đại sư này lại thông minh như vậy, liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra mấu chốt, sở dĩ hắn ta hạ quyết tâm là vì sợ Vương Thượng không ứng phó được với hoàng hậu.