Chương 8

Tin tức tố của Alpha là vị bơ.

Nhưng anh không ngờ rằng bên trong bơ lại có mùi bạc hà.

Cả người Hoắc Tư Minh chẳng còn sức, anh toàn dựa vào người sau lưng để chống đỡ cơ thể.

Sức của Alpha còn lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của anh, sau khi đối phương cắn tuyến thể cũng không nhả nó ra.

Đánh dấu càng lâu, mùi bạc hà kí©h thí©ɧ càng nồng, Hoắc Tư Minh cảm thấy bản thân đang chìm trong biển, anh không thở nổi nữa.

Sức chịu đựng của Alpha cực kỳ tốt, dường như hắn chẳng cần thở cũng được, hắn không chỉ không có dấu hiệu nhả ra, ngược lại càng cắn sâu hơn.

Thời gian giống như đoạn phim ngắn bị dừng lại, mỗi một giây mỗi một phút đều cực kỳ lâu, lâu đến mức đôi mắt Hoắc Tư Minh chua xót. Mãi cho tới khi anh cảm thấy bản thân sắp chết đuối rồi, người phía sau mới chịu kết thúc lần đánh dấu này.

Dưới ánh đèn ấm áp, vài sợi tóc màu hạt dẻ rủ xuống trán Nhiễm Hàng, khuôn mặt của hắn có chút hồng, chóp mũi cũng đổ mồ hôi, ranh nanh còn dính nước bọt. Omega trước mặt hắn tức giận đến mức tựa cả người vào cánh cửa, trên người Hoắc Tư Minh vẫn mặc tây trang nghiêm chỉnh như lúc đầu, chẳng qua là lúc này đuôi mắt đã ửng hồng, cảm giác so với sự lạnh nhạt, xa cách khi mới gặp...

Lúc này có chút đáng yêu ngoài dự liệu hơn.

Hoắc Tư Minh xoay đầu lại, nhìn thấy đôi mắt dịu dàng như chó con của Alpha, đột nhiên anh nhận ra cho dù bề ngoài của đối phương có vô hại tới mức nào đi chăng nữa, bản chất của hắn vẫn là chó săn như trước.

Để ý tới ánh mắt của đối phương, Nhiễm Hàng mới nhận ra hắn đang nắm tay của Hoắc Tư Minh, hắn đột ngột buông ra, sau đó lùi về sau, tim như mất khống chế đập càng lúc càng nhanh hơn: “Anh cảm thấy đỡ hơn chút nào chưa?”

Sau khi được Alpha đánh dấu, cơn nóng trong cơ thể đã dần dần lui đi, nhịp thở của Hoắc Tư Minh cũng trở lại bình thường, tóc đen rũ xuống trán, che khuất tầm mắt, anh im lặng không lên tiếng, xoay người tựa lưng vào cánh cửa, lấy miếng dán tin tức tố trong túi ra.

Sau đó tay anh run lên, miếng dán từ trong tay rớt xuống dưới...

Nhìn thấy miếng dán sắp rớt xuống mặt đất, đột nhiên tay cảm nhận được cảm giác ấm áp.

“Tôi làm cho.” Nhiễm Hàng bắt được miếng dán sắp rơi xuống, hắn nhìn Omega trưng cầu ý kiến của anh.

Hoắc Tư Minh ngước mắt lên, đôi mắt đen sâu lại có ít ánh sáng, vẻ mặt không cảm xúc đánh giá Nhiễm Hàng.

Khi Alpha căng thẳng niết miếng dán ức chế trong tay đến sắp rách tới nơi, hoắc tư mình đã để lộ cổ mình ra.

Da thịt trắng nõn có vết đỏ cực kỳ chói mắt, tuyến thể bị cắn đến vừa đỏ vừa sưng.

Nhiễm Hàng sửng sốt....

Đây là do hắn cắn sao?